Thay Thế

Chương 2 :

Ngày đăng: 20:28 18/04/20


Người nhân viên nhìn thoáng qua cô một chút, giọng nói có phần ngạc nhiên: “ Tiểu thư, tên thật của cô là Lạc Ảnh phải vậy không? Nhưng chúng tôi tra tư liệu, chị gái của cô tên là Lạc Linh, nếu cô muốn đổi tên như vậy sẽ trùng tên với chị mình, như vậy sẽ không gặp phiền phức gì chứ?.”



“ Không, không phiền phức.” Cô có chút kích động: “ Chị tôi ở nước ngoài sẽ không trở về nước, anh giúp tôi sửa tên đi.”



“ Được.” Người nhân viên cũng không hỏi thêm, nói: “ Ba tháng sau cô đến lấy lại chứng minh thư cùng hộ khẩu mới.”



Ba tháng sau, cô sẽ trở thành Lạc Linh. Cô bước ra khỏi văn phòng công chứng, trong lòng đau như bị dao cắt.



Thực sự cô không làm chuyện có lỗi với Diệp Hạo. Cô yêu anh, yêu anh từ rất nhiều năm rồi.



Cô gạt anh, chỉ duy nhất lần này, cô không phải là Lạc Linh. Lạc Linh thực sự đã phản bội anh, đi theo cùng kẻ lấy hết số tài sản của anh, cùng nhau chạy ra nước ngoài.



Rất nhiều năm trước, khi anh trở thành bạn trai của chị gái, cô đã đem lòng yêu anh.



Nghĩ đến ba tháng sau, cô sẽ trở thành Lạc Linh, sau đó chuẩn bị cho lễ kết hôn của hai người. Lạc Ảnh vô cùng kích động, bỗng màn hình di động sáng lên, là Diệp Hạo.



“Linh Linh!.” Đầu bên kia phát ra giọng nói kích động: “Nói cho em một tin tốt, hôm nay anh đi qua cửa hàng lẩu, anh chợt nhớ em thích ăn lẩu. Linh Linh, có lẽ trí nhớ của anh đang dần khôi phục, em mau qua đây, chúng ta cùng nhau ăn lẩu, có lẽ sẽ giúp anh nhớ lại nhiều hơn.”



Nồi nước lẩu màu hồng nóng hầm hập được bưng lên, Lạc Ảnh cười chua chát, nhìn được ánh mắt chờ mong của Diệp Hạo, cô cố gắng ăn một miếng thật to.



Hôm nay cả hai đều ăn rất nhiều, Lạc Ảnh vừa ăn vừa chảy nước mắt, Diệp Hạo có chút đau lòng, ôm cô vào ngực: “ Trước đây em rất thích ăn cay, ăn cay rất giỏi nữa. Còn nữa, anh cũng biết ăn cay.”
“ Được.” Diệp Hạo cười cười.



Những ngày tiếp theo, sóng yên biển lặng. Diệp Hạo tuy rằng một lần nữa xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng nhưng mối quan hệ vẫn còn, sự nghiệp bắt đầu có khởi sắc, càng ngày anh càng bận rộn.



Mỗi ngày chỉ về nhà ăn cơm tối rồi lại tiếp tục tăng ca. Đến ngày cuối tuần, cả hai ở nhà, cô nấu cơm cho anh ăn. Thật may mắn, không cần ra ngoài, ăn món lẩu cay ấy.



Cô quan sát Diệp Hạo, càng ngày anh càng ít nói, phần lớn thời gian anh chỉ im lặng nhìn cô. Cô cũng khéo léo hỏi anh vì sao, anh chỉ nói vì công việc quá bận rộn. Cô có chút nghi ngờ, chẳng lẽ anh nhớ ra điều gì?



Chỉ còn một tháng nữa, bọn họ sẽ kết hôn. Nhưng tối nay, Lạc Ảnh nhận được một cú điện thoại.



“ Tiểu Ảnh ... Là chị đây.” Đầu bên kia truyền đến giọng nói nức nở, Lạc Ảnh trở nên căng thẳng.



Sau khi nghe câu chuyện chị gái kể cho cô, Lạc Ảnh biết, người đàn ông mà chị gái theo hắn bỏ trốn, hắn chỉ lừa Lạc Linh để chiếm được tài sản của Diệp Hạo. Sau khi ra nước ngoài, hắn đã yêu một người phụ nữ khác, trong người không có tiền, chị gái cô lâm vào đường cùng.



Chị cô muốn trở lại bên cạnh Diệp Hạo, Lạc Linh nói: “ Tiểu Ảnh, nghe cha mẹ nói em đang chăm sóc Diệp Hạo. Em hãy giúp chị. Chị muốn anh ấy sẽ tha thứ cho chị, chị muốn trở về.”



Lạc Ảnh bỗng nhiên cảm thấy tuyệt vọng. Cô phải làm sao bây giờ. Phải làm sao bây giờ. Sau khi chị gái cô trở về, Diệp Hạo nhìn thấy chị cô, liệu anh sẽ khôi phục lại trí nhớ chứ?



Nhất định, đó là điều chắc chắn. Anh mất hết trí nhớ, nhưng vẫn còn nhớ rõ hai chữ Lạc Linh. Anh yêu chị gái cô như vậy, mà hiện tại, người anh yêu cũng vẫn chỉ là “ Lạc Linh “. Người anh muốn kết hôn, cũng chỉ là “ Lạc Linh”!