Thế Bất Khả Đáng
Chương 164 : Xé mở ngụy trang
Ngày đăng: 20:38 19/04/20
tRANS+eDIT: Pinoneverdie
- -----
Công ty bảo vệ Hắc Báo triệt để đóng cửa.
Một đơn vị kinh doanh hoạt động hơn mười năm, là cái tên đứng đầu trong giới bảo tiêu, rốt cục chôn vùi trong tay Báo Đen. Lãnh đạo cấp cao thì chạy trốn, nhân sĩ tinh nhuệ ở công ty thì liên tục đổi nghề, nhân viên cấp dưới chịu không được cũng cuốn gói ra đi. Thay vào đó, công ty của Viên Tung chính thức nắm giữ cục diện hùng bá thiên hạ.
Tin tốt tới quá đột ngột, dẫn đến người được lợi có chút trở tay không kịp. Mấy ngày nay, công ty phải nâng cao năng suất làm việc, cảm thấy tiềm lực phát triển ở công ty lớn mạnh, rất nhiều nhân sĩ tinh anh đã tìm đến đây để nương tựa, công ty tiến thêm một bước vững vàng.
Lãnh đạo cấp cao tổ chức yến tiệc động viên, chuẩn bị cho một cuộc tuyên truyền quảng bá thế lực.
Mà đã là động viên thì ắt không thể thiếu tiệc rượu.
Lãnh đạo cấp cao cùng nhau tề tựu tại phòng tiệc, mỹ nữ xinh đẹp nườm nượp kéo đến, phòng tiệc lớn huyên náo tiếng người cười nói, không khí náo nhiệt vui vẻ.
Viên Tung đi vào phòng tiệc, không thèm nhìn đến đám mỹ nữ kia, trực tiếp ngồi vào bàn, cầm lấy một chai rượu, tỉ mỉ quan sát một chút rồi hỏi người quản lý: "Rượu Mao Đài ở đâu ra?"
Người quản lý nói: "Rượu này không phải là tôi dùng tiền mua, là có người cam nguyện bỏ tiền tài trợ."
"Tôi mặc kệ rượu này là mua hay ai tặng, lập tức dẹp xuống cho tôi, đổi rượu khác." Viên Tung nói.
Người quản lý gật đầu, "Được, được, chúng tôi lập tức dẹp xuống."
Hạ Diệu buổi tối tăng ca, lúc lái xe tới nơi thì tiệc rượu đã diễn ra được phân nửa thời gian, cậu ta được nhân viên phục vụ dẫn đến cửa phòng yến tiệc. Lúc này, ánh mắt đột nhiên quét thấy một thân ảnh có chút không hài hòa.
Điền Nghiêm Kỳ dựa lựng vào cửa, miệng hút thuốc, bên cạnh là nhà vệ sinh, cứ mỗi một lần có người từ trong phòng tiệc mở cửa đi ra để vào nhà vệ sinh, hắn liền tranh thủ đưa mắt nhìn vào bên trong phòng tiệc để nhìn ngắm ai đó, sau đó mới trở lại vị trí cũ. Coi như cũng là một cách tham dự tiệc rượu từ xa, làm hắn cũng thổn thức trong lòng.
Hạ Diệu hỏi nhân viên phục vụ, "Sao không cho hắn vào bên trong?"
nhân viên phục vụ nói: "Không có ý gì cả, chúng tôi chỉ là dựa theo yêu cầu của công ty, đem thư mời đến thì có thể vào, không có thư mời thì phải được người trong nội bộ dẫn vào."
"Tôi ngày hôm nay không có hứng."
Viên Tung dùng ánh mắt cáu giận nhìn Hạ Diệu, bởi vì Hạ Diệu nói câu này đã nói hơn nửa tháng nay, từ lúc Điền Nghiêm Kỳ gặp chuyện không may tới giờ, lúc nào cũng nói câu này, chẳng bao giờ có ngoại lệ.
"Tôi nghĩ tôi quá tội nghiệt." Hạ Diệu nói, "Mỗi lần tôi ôm anh, lại nhớ tới đoạn video kia."
Viên Tung giật tóc Hạ Diệu, bất chấp mà đè cậu ta xuống hôn thật sâu, sau đó nói một câu lòng lang dạ sói
"Tôi không muốn làm người tốt, tôi chỉ muốn cậu."
Hạ Diệu ôm Viên Tung, lại bắt đầu dùng trăm ngàn chiêu thức, làm nũng ăn vạ, nhu tình mà cầu xin.
Đến sau cùng, Viên Tung vẫn là bại trong tay Hạ Diệu.
" Thôi thì chúng ta đi ngủ vậy."
Nhưng Hạ Diệu vẫn là không an lòng mà ngủ, lại leo lên nằm trên người của Viên Tung.
"Cậu như vậy làm sao mà ngủ được? Nghe lời, hảo hảo nằm bên cạnh tôi mà ngủ."
Hạ Diệu vẫn nằm trên người Viên Tung, không nhúc nhích.
Viên Tung vốn là đối với Hạ Diệu không có lấy một chút sức chống cự, Hạ Diệu vẫn còn hết lần này tới lần khác mè nheo chọc ghẹo hắn, khiến trong lòng Viên Tung thực sự muốn ăn cậu ta mà không nỡ. Rốt cục, mềm cứng khuyên bảo gì cũng đã thử, ép buộc hay dụ dỗ gì cũng làm qua, giả vờ kiềm nén cũng thất bại, trực tiếp dùng một lực thật mạnh đem Hạ Diệu cưỡng chế đặt ở dưới thân.
Hạ Diệu đạp đá cắn xé, phản kháng kịch liệt. Viên Tung không cho cãi lời, thâm nhập vào cậu ta.
Sau cùng, Viên Tung trong nháy mắt lột sạch quần lót của Hạ Diệu, tiếng kêu khóc tâm tê liệt phế từ trong miệng cậu ta nhanh chóng trào ra ngoài, không thể vãn hồi...
Lòng của Viên Tung ngạnh sinh mà bị thọc một cái lỗ thật lớn.
HẾT CHƯƠNG!