Thế Bất Khả Đáng

Chương 175 : Anh ta tại sao cũng ở đây?

Ngày đăng: 20:39 19/04/20


Trans+Edit: Pinoneverdie



- -------------



Chuyện bê bối giữa công ty Hắc Báo và công ty Viên Tung cuối cùng cũng hạ nhiệt mà đi vào dĩ vãng, chỉ còn lại một số người rảnh rỗi đem ra nói chuyện phiếm mua vui mà thôi. Công ty bảo vệ Hắc Báo đã vô phương xoay chuyển, cho nên dốc toàn tâm toàn lực vùi đầu vào lĩnh vực địa ốc, còn công ty Viên Tung vẫn ở đó mà bá chủ ngành an ninh, nhặt từng mảnh vụn lên mà tiếp tục kinh doanh.



Viên Tung đã bỏ đi tới ngày thứ mười, Điền Nghiêm Kỳ rốt cục nhận được một tin từ người thân cận Viên Tung truyền tới.



"Viên Tổng nói anh ta tin tưởng năng lực của cậu, cậu không cần kiêng kỵ e dè, làm rất tốt!"



Từ khi Điền Nghiêm Kỳ nghe được câu này, trong lòng đặc biệt phấn chấn, mỗi ngày đều tăng giờ làm việc, nỗ lực công tác, không chỉ đem công việc của Viên Tung thay hắn xử lý, mà còn thực hiện một loạt cải cách, cùng với toàn bộ nhân viên thực hiện trọng trách lớn lao là khôi phục công ty, chí khí bừng bừng, chấp nhận chịu mệt nhọc.



Thời gian trôi đi, đảo mắt liền đến tháng mười một, ban ngày cũng đã trở lạnh hơn. Viên Tung ngoại trừ một câu nói kia đến giờ vẫn im hơi lặng tiếng, Điền Nghiêm Kỳ đơn thương độc mã mà ngao chiến hơn một tháng, rốt cục phát sinh một tiếng cảm khái.



"Tôi đúng là thằng cháu trai đã quá mệt mỏi mà!"



Buổi chiều, Điền Nghiêm Kỳ đi đến công trường.



Viên Tung bên này kêu nhân viên đi khảo sát địa hình, tòa nhà xây dựng gần công ty mới của Báo Đen đang được xây dựng rất tốt. Tuy rằng nhân viên thi công không có liên quan gì, thế nhưng đã sớm nghe nói công ty Viên Tung và công ty bảo vệ Hắc Báo đối đầu, khó tránh khỏi nói vài câu khó lọt tai.



Nhân viên thi công bên Báo Đen lên tiếng.



"Các người mua mảnh đất nhỏ như vậy làm gì? Định xây nhà vệ sinh công cộng cho bọn ta à?"



Nhân viên thi công bên Báo Đen cười vang.



Nhân viên thi công bên Viên Tung cố gắng nhẫn nhịn không phát tiết, tiếp tục thăm dò đo đạc.



Trong chốc lát nhân viên thi công bên Báo Đen lại bắt đầu bới lông tìm vết.



"Hắc hắc hắc, nói các ngươi nghe này, các ngươi đạp lên phần đất của bên bọn ta rồi đấy biết không?"



"Lão đại, đừng chấp nhặt với bọn họ, mảnh đất của bọn họ nhỏ như vậy, chứa cũng chứa được mấy bàn chân? Đạp qua mảnh đất của bên chúng ta một chút cũng nên thông cảm cho họ." "Bên chúng ta dù sao cũng là đại địa chủ, nên khoan dung độ lượng cho bọn họ một chút."


"..."



Xe của Viên Tung đậu ngay góc đường, phiên dịch viên mang tấm ảnh do bác sĩ Park gửi tới, đưa cho Viên Tung.



"Anh xem, tấm này mới chụp hôm qua."



Hiện tại Viên Tung mỗi ngày đều yêu cầu bác sĩ Park đem ảnh chụp quá trình phẩu thuật của Báo Đen đến cho hắn ta, mỗi ngày mỗi ngày góp lại có thể làm một đoạn phim phóng sự cho Báo Đen.



Viên Tung sau khi nhìn xong, đem tấm hình trả lại cho phiên dịch viên.



Phiên dịch viên thấy nhiệm vụ đã xong, liền ở ngoài cửa sổ xe hướng về Viên Tung phất tay một cái.



"Tôi phải đi đây, tôi và bạn hữu có hẹn cùng nhau ăn cơm."



"Viên Tổng? Viên Tổng?"



"..."



Viên Tổng ngoảnh mặt làm ngơ với phiên dịch viên, ánh mắt tựa như cái móc câu, gắt gao móc vào gương mặt một người đang đi tới



Phiên dịch viên cũng để ý thấy Viên Tung hơi dị thường, xoay mặt nhìn qua.



Ách, đây không phải là cảnh sát Hạ sao?



Chỉ có điều hình như có chỗ nào đó không thích hợp.



Viên Tung giống như là ở xứ người bắt gặp được hình ảnh của Hạ Diệu cách đây một năm, khóe mắt lúc này vẫn còn chưa vì hắn mà tạo ra tỳ vết, long lanh chói mắt. Nhưng lại không hoàn toàn giống, so sánh với trong trí nhớ, liền khiến Viên Tung dấy lên trong lòng một màn tinh phong huyết vũ.



Hạ Diệu đi tới cũng chỉ còn cách Viên Tung chừng mười thước.



Con mẹ nó, anh ta tại sao cũng ở đây?



HẾT CHƯƠNG!