Thế Bất Khả Đáng

Chương 27 : Tìm hiểu mặt bên

Ngày đăng: 20:36 19/04/20


Hạ Diệu tìm được số điện thoại của Viên Tung từ hồ sơ cá nhân trong máy tính, do dự một chút, cuối cùng vẫn bấm số.



“Mang chim của anh tới đây tìm tôi.”



Nói xong, nhanh như chớp cúp điện thoại.



Hơn nửa tiếng sau, Viên Tung tới trước cửa nhà Hạ Diệu. Hạ Diệu đã đứng sẵn ngoài cửa chờ Viên Tung, thấy Viên Tung tay không bước xuống từ trên xe, liền cao giọng hỏi từ xa: “Chim của anh đâu?”



Viên Tung vỗ vỗ đũng quần, “Đây.”



Hạ Diệu nghiến răng, “Tôi hỏi con đại yểng của anh đâu?”



Viên Tung vẫn vỗ đũng quần, “Đây.”



Hạ Diệu đang định mở miệng mắng người, bỗng nhiên một con chim to phành phạch bay ra từ đũng quần Viên Tung, toàn thân đen nhánh, giọng nói sang sảng. Sau đó Viên Tung lại lấy ra một cái lồng chim từ phía sau, bỏ đại yểng vào, xách tới trước mặt Hạ Diệu.



Hạ Diệu xem đến ngây cả người, không phải cái này là… ảo thuật biến ra đấy chứ?



Viên Tung biết thừa còn hỏi: “Bảo tôi xách chim đến làm gì?”



“Tiểu Hắc nhà chúng tôi hiếm lạ nó, rời nó đi không được, tôi quyết định thu dưỡng con chim này của anh, ra giá đi.”



“Không bán.”



Hạ Diệu nói: “Vậy tôi liền trực tiếp đem đi.”



Viên Tung nắm bộp lấy gáy Hạ Diệu, mặt tiến sát tới, khi chỉ còn cách mặt Hạ Diệu chưa đến năm centimet thì dừng lại, vừa mở miệng nói liền phả toàn bộ nhiệt khí vào nửa mặt bên của Hạ Diệu, đó là khí tức hồn hậu đặc biệt chỉ có ở loại đàn ông rắn rỏi.



“Không thì như vậy đi…” Viên Tung bảo, “Sau này mỗi ngày để nó tới đây chơi với chim của cậu một lúc.”



Hạ Diệu nói: “Nếu nó có thể tự bay tới đây, tôi chẳng ý kiến.”



Viên Tung lẳng lặng chăm chú nhìn Hạ Diệu một hồi lâu, bảo: “Cậu thật trắng.”




Sau đó rảnh rỗi đến nhàm chán, lại dò la về Viên Tung qua Thi Thiên Bưu.



“Tổng huấn luyện viên của các anh năm nay bao nhiêu tuổi?”



Thi Thiên Bưu đáp: “Ba mốt.”



Hạ Diệu bấm đốt ngón tay tính toán, chỉ lớn hơn cậu bảy tuổi, sao cứ có cảm giác hơn cả một lứa vậy nhỉ? Quả nhiên mà, từng trải sẽ khiến người ta có khuynh hướng trưởng thành hơn, kiểu người như Hạ Diệu đây, từ lúc sinh ra đã được ngậm thìa vàng, hơn hai mươi tuổi nói chuyện vẫn mang theo ý vị non nớt.



“Vậy hắn từng quen bạn gái chưa?” Hạ Diệu hỏi.



Thi Thiên Bưu chẳng hề nghĩ ngợi đáp: “Chưa từng, từ lúc tôi quen biết hắn, hắn chỉ độc thân. Trước đây ở trong quân đội đặc chủng, lại càng không thể có bạn gái.”



Hạ Diệu nói: “Đàn ông huyết khí phương cương như vậy, không có bạn gái chịu được sao?”



“Có gì mà không chịu được? Bọn tôi đều là kẻ thô tục! Chẳng còn cách nào! Làm bảo tiêu, nhất là bảo tiêu cấp cao, bình thường ngay cả điện thoại cũng không thể mang, có bạn gái sẽ rất phiền phức.”



“Vậy cũng chưa từng có phụ nữ theo đuổi hắn sao?” Hạ Diệu hỏi.



Thi Thiên Bưu phì cười, “Ai dám theo đuổi chứ? Loại đàn ông này chỉ có thể mang về cúng bái! Nói theo kiểu thô tục thì chính là, làm cũng có thể làm các nàng đến chết, ai mà chịu nổi chứ?”



Hạ Diệu cũng hừ cười một tiếng, trong lòng thầm chửi đậu má!



Hai người lại hàn huyên một hồi, phó tổng huấn luyện viên bên kia gọi Thi Thiên Bưu, Thi Thiên Bưu huơ huơ tay, ra hiệu sẽ qua ngay đây, sau đó lại quay đầu về hỏi Hạ Diệu.



“Có phải bây giờ thay đổi chủ ý rồi không?”



Hạ Diệu ngữ khí rất quả quyết, “Sao thế được? Tôi đã nói đến thì nhất định sẽ đến. Chỉ có điều bình thường tôi phải đi làm, thứ bảy chủ nhật mới có thể tới đây, được không?”



“Không vấn đề!” Thi Thiên Bưu đáp cực kỳ khẳng khái, “Chỗ chúng tôi ngoài nghiệp vụ bảo tiêu, còn có thể cung cấp khóa trình học tập phòng vệ an toàn cho những khách khác, thời gian rất linh hoạt.”



Đệt… Hạ Diệu thầm chửi Viên Tung, cho dù không thích tôi đến, cũng chẳng cần phải lừa người như vậy đi?