Thế Bất Khả Đáng
Chương 85 : Thêm một cái đầu não
Ngày đăng: 20:37 19/04/20
Trans+Edit: Pinoneverdie
Cả hai vừa mới nằm xuống, điện thoại của Viên Tung lại vang lên
"Ai vậy?" Hạ Diệu hỏi.
Viên Tung cầm điện thoại lên nhìn thoáng qua, nói: "Viên Như."
Hạ Diệu đem lỗ tai tiến tới nghe trộm.
Trong điện thoại di động, giọng nói của Viên Như nghe yếu đuối và vô cùng lo lắng, thậm chí còn mang theo một tia khóc nức nở, cảm giác như là xảy ra chuyện gì.
"Anh à, anh nhanh trở về đi, em đã xảy ra chuyện."
Nói xong cấp tốc tắt điện thoại, chờ Viên Tung nói tiếp thì đường dây đã bị ngắt.
Hạ Diệu nghe được rõ ràng, vỗ vai Viên Tung nói: "Còn đứng ngây ra đó làm gì? Nhanh về đi chứ?"
Viên Tung không nói thêm gì nữa, trực tiếp mặc quần áo xong liền đi.
Hạ Diệu cảm thấy bên cạnh thiếu vắng, bản thân liền lấy chăn đắp lên người mình, bên trong vẫn còn vương lại hơi ấm từ cơ thể của Viên Tung, nội tâm sâu kín thở dài một hơi: vốn dĩ ban đầu là có một buổi tối tuyệt hảo, bây giờ như vầy, biết phải gọi là gì đây?
Viên Tung đi tới bên cạnh chiếc xe, mở cửa xe dừng lại trong chốc lát.
Viên Như ngồi bên trong, không biết đã ở đây đợi bao lâu, nói thật lòng, Viên Tung vào giờ khắc này không hề cảm thấy xấu hổ hay chột dạ, cho dù Viên Như ánh mắt đã lúng ta lúng túng, thần sắc bi thương, Viên Tung cũng chỉ là đau lòng một chút. Sau đó thong dong bình tĩnh mở cửa xe ngồi lên, cảm giác bên trong không khí có chút bị đè nén, nên mở hé cửa xe ra, toàn bộ quá trình vẫn trầm mặc.
"Anh không muốn nói cái gì sao?" Viên Như vừa mở miệng nói nước mắt đều rơi xuống.
Viên Tung nhàn nhạt trả lời: "Em muốn anh nói cái gì?"
"Nói anh buổi tối không trở về nhà, thật ra là tới đây thay em biện hộ, giúp em và hắn giải hòa những hiểu lầm"
Viên Tung không nói chuyện.
"Như vậy cũng không thành a!" Hạ Nhâm Trọng nói, "Đến cái tuồi này rồi nên làm gì đó đi, nghề nghiệp của con cũng rất ổn định, là thời điểm tốt để tìm hiểu một người."
Hạ Diệu nói: "Không nên nóng nảy, con có rất nhiều anh em đều đang độc thân, hiện tại đều là kết hôn muộn, kết hôn quá sớm dễ chia ly."
"Ba không buộc con nói chuyện cưới gả." Hạ Nhâm Trọng nói: "Ba là muốn để con tìm một người bạn gái để cuộc sống của con phong phú một chút, đỡ phải từ sáng đến tối đều chỉ có một mình trãi qua."
Hạ Diệu gắp một miếng đậu hủ vào chén của Hạ Nhâm Trọng "Ba, người ăn đi."
"Đừng đánh trống lãng với ba." Hạ Nhâm Trọng nói, "Đừng cho là ta không thấy được anh tối hôm qua giấu cái gì ở trong chăn kia." (ba Hạ tưởng Hạ Diệu giấu sextoy =)))))
Hạ Diệu như bị sét đánh, thân hình chấn động kịch liệt, cơm trong miệng kém phun ra ngoài.
Hạ Nhâm Trọng đuổi theo mà nói thêm một câu, "Sung khí phát ra sẽ lại được nạp lại, vuốt như vậy hoài cũng không phải cách à!", Hạ Diệu trong lòng như có một tảng đá chợt rơi xuống, đập đến đỉnh đầu rồi một mảng khói trắng tản ra. Từ đầu... cậu ta cho rằng... Được rồi, cần phải nạp bao nhiêu khí năng mới có thể cường tráng, bền vững như vậy!
Hạ mẫu sắc mặt cũng thay đổi, dùng cùi chỏ thọc Hạ Nhâm Trọng một cái, "Ông cùng hài nhi nói chuyện này làm gì?
"Hài nhi? Hắn đều đã lớn bao nhiêu rồi mà còn là hài nhi?"
Hạ Nhâm Trọng lại nói tiếp: "Con cũng đã trưởng thành, có mấy lời là bậc cha mẹ, ba cũng không cần với con vòng vo. Nhắc việc này ba lại phải dùng vật chất để thể hiện ân tình! Ba và mẹ con, đúng không, quanh năm đều ở riêng, điều kiện không cho phép... con còn tự do còn có thể thoải mái lựa chọn, hà tất gì phải làm khổ bản thân?"
"Không chịu nổi được ông." Mẹ Hạ trực tiếp bưng chén đũa đi.
Còn lại Hạ Diệu và Hạ Nhâm Trọng hai cha con họ, Hạ Nhâm Trọng nói dể hiểu hơn.
"Chốc nữa đem thứ đồ đó giao lên đây, đừng nói con không có."
Hạ Diệu chuyện cho tới bây giờ, cũng chỉ có thể nói một câu.
"Ba, ba thật là một nam nhân tốt."
Hạ Nhâm Trọng cười ha ha, một ngụm rượu buồn phiền ực xuống.