Thệ Bất Vi Phi

Chương 286 : Kinh doanh

Ngày đăng: 23:56 21/04/20


EDITOR: DOCKE



Tuyên Vương trông thấy thần sắc của ta, gắp một phần bánh xốp hấp thiên tầng đặt vào đĩa của ta, nói: “Không bằng nếm thử xem?”



Ta miễn cưỡng nói: “Mấy món này, bây giờ ta không thích ăn…”  



Tuyên Vương cũng không miễn cưỡng, thuận miệng nói: “Nếu ngươi không thích, vậy thì cứ đổ xuống sông đi…”



Lạc Nhạn đi tới, cầm lấy cái đĩa đó, tùy tay đổ xuống sông…



Ta không khỏi buồn cười, cố ý nhăn nhíu mặt mày: “Trên bàn này, không có món nào ta thích ăn cả…”



Lạc Nhạn chần chờ nhìn Tuyên Vương. Ánh mắt Tuyên Vương bất động. Nàng đành phải cầm hết đĩa này đến đĩa khác, đi qua đi lại không ngừng, đổ tất cả bọn chúng xuống sông.



Ta lại cố ý nói: “Heiz, đáng tiếc, chỉ có thể đổ hết điểm tâm, lại không thể bỏ được người. Tất cả những người trên thuyền, ta cũng chẳng thích ai cả.”



Nói xong, liếc nhìn hắn bằng nửa con mắt, xem hắn làm thế nào…
Tuyên Vương cũng không tránh né ta, khẽ gật đầu, chỉ thị cho hắn quan sát xem rốt cuộc chiếc thuyền theo đuôi kia là thuyền gì.



Hắn thả người bay lên, nhảy vài cái lên xuống liền nhảy lên cột buồm cao cao. Ta thật sự trông thấy rõ ràng, hắn từ trong người lấy ra một vật, giống như kính viễn vọng của thời hiện đại vậy, kéo nó dài ra rồi đứng trên cột buồm quan sát chiếc thuyền phía sau…



Ta vô cùng kỳ quái. Chẳng lẽ nào, vật tiên tiến như thế mà Tuyên Vương cũng tìm người làm ra được sao? Hay lẽ nào, hắn mua được từ nước Ba Tư?



Tử Dạ quan sát xong lại nhảy vài cái lên xuống rồi mới hạ xuống sàn tàu, quỳ gối trước mặt Tuyên Vương bẩm báo. Nói rằng đó là mấy chiến thuyền đánh cá, xem ra là vì muốn bắt cá mập đen ở biển sâu…



Tuyên Vương gật gật đầu, từ chối cho ý kiến, lại cười nói: “Xem ra, Phúc công công này vì hoàng hậu nương nương mà chuyện gì cũng dám làm. Chúng ta đành phải chung đường với họ vậy…”



Quả nhiên, mấy ngày kế tiếp, chiến thuyền kia cũng không ngừng tiếp cận. Còn Tuyên Vương cũng không hề đi nhanh hơn tốc độ của chiến thuyền kia. Điều này khiến ta có cảm giác, hắn giống như cố ý vô tình chờ mấy chiến thuyền kia vậy. Ta nghĩ, hay là hắn muốn chờ Tiểu Phúc Tử đến để mở đại tiệc ngay trên mặt biển này? Mà món ăn, chính là cá mập đen ở biển sâu?



Ta cũng chưa từng thấy bóng dáng của cá mập đen lần nào. Nghe cái tên cá mập đen biển sâu, tất nhiên là nấp trong biển sâu rồi, lẽ nào lại dễ dàng trồi lên mặt biển sao?



Sau đó, ta ngắm nghía chiến thuyền của Tuyên Vương. Sau khi lên thuyền, ta cứ luôn lo lắng lo âu, chỉ mong sao có thể nhanh chóng thoát khỏi nơi này. Ngay cả chiến thuyền này cũng chưa từng đánh quan sát đánh giá kỹ càng. Cảm giác duy nhất chính là, chiến thuyền này vô cùng rộng lớn, đạt đến độ cực hạn tạo thuyền của cổ nhân. Thuyền phân thành hai tầng cao thấp. Đám thủ vệ ở tầng trên, còn ta, Tuyên Vương và Lạc Nhạn ở tầng giữa. Còn trong khoang thuyền làm ra vẻ, hẳn là dùng để đựng lương thực thực phẩm và nước uống mới mua về trên đất liền.