Thệ Bất Vi Phi
Chương 322 :
Ngày đăng: 23:56 21/04/20
EDITOR: DOCKE
Ta là con gái của Tướng quan, từ nhỏ đã lớn lên trong phủ Tướng quân. Tất nhiên, phụ thân coi ta như châu như bảo. Tuy rằng từ nhỏ ta chưa từng được thấy mẫu thân, không biết mẫu thân đã đi đâu nhưng có phụ thân yêu thương ta, ta nghiễm nhiên trở thành tiểu công chúa độc nhất vô nhị của phủ Tướng quân.
Phụ thân có rất nhiều thủ hạ, cũng có không ít mưu thần. Mưu thần tâm phúc nhất của phụ thân chính là mưu thần họ Giả. Ông ta có một đứa con gái nhỏ, cũng chạc tuổi với ta. Mọi chuyện diễn ra theo tự nhiên, con gái của ông trở thành bạn của ta, cũng là thủ hạ của ta.
Nhưng mà, đó là chuyện trước năm sáu tuổi. Trước sáu tuổi, ta có thể bắt nạt nàng, khiến nàng phải oa oa khóc lớn. Vậy mà nàng cũng không dám méc lại với cha ta và cha nàng. Nhưng sau khi nàng bị rơi xuống nước không chết, tất cả mọi chuyện giống như đều hoàn toàn thay đổi. Sau khi nàng tỉnh lại, dùng ánh mắt lẳng lặng mà nhìn ta. Đôi tròng mắt đen lay láy giống như muốn hút ta vào trong đó.
Từ đó về sau, nàng vẫn là bạn của ta, nhưng ta không còn dám bắt nạt nàng nữa. Trong đầu của nàng, không biết vì sao luôn có rất nhiều ý tưởng cổ quái, hiếm có và rất đáng ngạc nhiên làm cho ta vô cùng kính nể. Ta cùng nàng trêu cợt phụ thân, trêu cợt chính lão cha của nàng. Ta cảm thấy, ở cùng với nàng là chuyện vui vẻ nhất cả đời này của ta.
Bởi vậy, khi ta biết mình bị tiến cung làm phi của hoàng thượng, suy nghĩ duy nhất của ta lúc ấy là nên làm cái gì bây giờ? Nếu ta cùng nàng bỏ đi, ta nên làm cái gì bây giờ? Ta quyết định, nhất định phải đưa nàng cùng tiến cung với mình, cho dù phải dùng biện pháp nào cũng được. Ta thích nàng, thậm chí đôi khi còn nghĩ, cả đời này chỉ cần được sống chung với nàng là tốt rồi.
Ta nói: “Tuệ Như, ngươi yên tâm. Ta sẽ không để ngươi phải cô độc đâu. Cho dù ngươi có chết trước, ta cũng sẽ canh giữ mộ phần cho ngươi.”
Nàng nói: “Đa tạ, ta còn tưởng ngươi nói sẽ chôn cùng với ta luôn chứ. Cái này, ta phải thở dài nhẹ nhõm một hơi rồi.”
Ta cười nói: “Chuyện này thì ta không dám. Hậu cung hoàng thượng cũng chỉ có một người, nếu có thêm ta nữa, đến thế giới cực lạc, ngươi chắc chắn sẽ tìm ta tính sổ!”
Khuôn mặt nhăn nheo của nàng khẽ cười, nói: “Ngươi cũng biết thức thời đấy nhỉ, cũng biết sự thật là gì!”
Nói xong, nàng cười ha ha. Ta nghĩ, mặc kệ là lúc nào, cho dù đã thành một lão thái thái, nàng vẫn là Giả Tuệ Như trời sinh lạc quan, thong dong nhàn nhã. Điều này, có lẽ cũng là nguyên nhân lớn nhất giúp nàng chiếm được lòng của mọi người!