The Gamer Hệ Thống
Chương 658 : Nổi danh (Bom nhân ngày 1 năm đăng truyện 2/5)
Ngày đăng: 17:01 30/04/20
Từng tiếng đếm của Trương Bá Phong khiến cho tất cả những người tới tham dự bữa tiệc trở nên do dự.
Nếu bây giờ ra tay giết Hà Thiên Vũ thì quả thật không gì dễ dàng hơn bởi cho dù là 1 võ học tông sư đi chăng nữa thì không có nội lực ông cũng không mạnh hơn được 1 cao thủ tiên thiên không có nội khí là bao.
Ở đây không thiếu những cao thủ tiên thiên đủ để vây công giết chết Hà Thiên Vũ và người của ông ta.
Hơn nữa cho dù bọn họ có ra tay đi chăng nữa thì cũng chưa chắc đã gặp phải sự truy sát của liên đoàn võ thuật bởi vì có rất nhiều cao thủ của họ cũng sẽ phải bỏ mạng ở nơi này và lúc đó thế cục ở liên đoàn sẽ trở nên rối loạn không thể phân tâm mà giải quyết bọn họ.
Chỉ là… bọn họ không thể dám chắc rằng Trương Bá Phong có giữ lời hứa của mình mà thả họ đi không.
Ở đây đều đã là những người sống quá nửa đời người rồi nên nếu muốn bọn họ tin vào 1 lời hứa suông mà giao ra tính mạng của mình là không thể nào.
Nhưng trong lúc bọn họ còn chuẩn bị đưa ra quyết định của mình thì bỗng nhiên hắn lại bước tới trước và cắt ngang Trương Bá Phong.
- Thằng nhóc con, ngươi tưởng rằng nãy giờ ta không đả động gì đến ngươi thì ngươi sẽ được an toàn sao? - Trương Bá Phong thấy hắn xen vào thì lập tức nổi lên sát khí.
- Mày dám bất kính với thái gia gia sao!?
Đúng lúc này Trương Phàn, kẻ từ nãy tới giờ không xuất đầu lộ diện giờ thấy tất cả mọi người trừ người của Trương gia đều bị khóa lại nội lực thì tự tin lập tức dâng cao mà nhảy ra quát tháo.
Trương Phàn vẫn còn nhớ rõ mối hận lần trước bị hắn tấn công tại bữa tiệc nên giờ nghĩ rằng hắn không thể sử dụng nội lực được nữa thì liền muốn báo thù.
- Mày… khự… - Trương Phàn đang định nói gì đó thì bỗng nhiên khựng lại.
- Phụt!!!!
Ngay lập tức thân thể của Trương Phàn đã bị chia ra làm 2, máu tươi bắn ra từ vết đứt bắn ra xung quanh. Những người ở xung quanh thấy được cảnh này thì quá đỗi kinh ngạc không thể phản ứng kịp mà để máu bắn lên người mình.
- Phàn nhi!!!!
- Tấn Lôi Thương à, tên cũng không tệ - hắn thản nhiên ném cây thương này vào balo làm chiến lợi phẩm.
Lúc này mấy người kia vẫn chưa tỉnh lại khỏi sự ngỡ ngàng.
Một võ học tông sư đỉnh phong cứ như thế mà chết rồi sao? Thậm chí còn chẳng gây nổi vết thương nào cho đối thủ mà đã chết rồi!?
- “Không lẽ là người này đã đạt tới cảnh giới Lục Địa Thần Tiên rồi?” - suy nghĩ này lập tức lóe lên trong đầu của mấy võ giả kia và bắt đầu lớn dần lên.
Bọn họ có muốn phủ nhận cũng không được bởi cảnh tượng 1 võ học tông sư đỉnh phong đánh lén bất thành lại còn bị giết ngược khiến cho bọn họ không nghĩ ra cách lý giải nào khác cả.
- Lần này lại phải nhờ tới cháu cứu cái mạng già này rồi, quả nhiên là trường giang sóng sau đè sóng trước - Hà Thiên Vũ tới gần và thở dài.
- Không có gì đâu ạ, cũng là do bọn người này làm cho cháu cảm thấy khó chịu nên cháu mới ra tay thôi.
Lúc này thấy thái độ quan tâm cả Hà Thiên Vũ thì mấy người đang đứng nhìn kia mới bừng tỉnh. Hóa ra là Hà Thiên Vũ vốn đã biết được sức mạnh của hắn nên lúc nãy mới phải tự mình ra đón tiếp, đó không phải là ưu ái mà là đang lấy lòng hắn mới đúng.
- Công tử, nhân gia đã xử lý xong mấy tên còn sót lại của Trương gia rồi - bỗng nhiên Hoàng Hy xuất hiện bên cạnh hắn và nói.
Vừa rồi Hoàng Hy sau khi có thể sử dụng được nội lực thì ngay lập tức liền ra tay giết chết lũ người của Trương gia để tránh chúng bỏ trốn. Hoàng Hy hiểu rất rõ sức mạnh của hắn nên cho dù thấy Trương Bá Phong đánh lén hắn cô cũng không thèm để tâm đến mà chỉ tập trung tiêu diệt lũ người của Trương gia.
Thấy sự xuất hiện của Hoàng Hy thì mấy võ giả kia mới nhớ ra sự tồn tại của cô, vừa rồi cảnh tượng Trương Bá Phong đánh lén bị giết ngược quá rung động làm cho họ quên mất rằng Hoàng Hy đã từng 1 chưởng đánh cho Trương Bá Phong bị thương.
Mặc dù là đánh lén nhưng không phải ai cũng có thể làm 1 võ học tông sư đỉnh phong bị thương dễ dàng như vậy được. Hơn nữa, ai nói rằng đó là Hoàng Hy đã ra tay hết sức cơ chứ?
Thấy được không chỉ 1 mà là 2 người nắm giữ sức mạnh tối cao xuất hiện tại đây mà bọn họ không tiến tới gần giở mọi ngón nghề ra để làm thân thì quả thật là mấy chục năm qua họ đã sống uổng phí cuộc đời rồi.
- ------☆☆☆☆-------