Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 1037 : Chênh lệch quá lớn
Ngày đăng: 01:22 19/04/20
Con thần viên này rất khỏe, toàn thân vàng óng, hai tay dài quá đầu gối, trên đầu có một cặp sừng đen xì càng khiến nó dữ tợn hơn.
"Xoẹt!"
Thông Tí thần viên tính khí rất nóng nảy, vừa nói xong những lời kia thì lập tức xuất thủ, một trảo mang theo tiếng gió mạnh xé tan hư không đập về trước.
Móng tay của nó cũng có màu vàng dài tới nửa thước, nhìn tựa như là những lưỡi câu sắc đầy bén nhọn.
Thạch Hạo vẫn ngồi xếp bằng chứ cũng chẳng thèm đứng dậy làm gì, Hỏa Linh Nhi ngồi bên cạnh lộ vẻ lo lắng, bởi vì đối diện là một cường giả vực ngoại mạnh tới thái quá, nàng sợ Thạch Hạo bất cẩn rồi chịu thiệt cho nên chuẩn bị xuất thủ ngăn cản, dù gì nàng đã là Thiên Thần rồi.
Nhưng Thạch Hạo kéo nàng lại, ra hiệu cứ ngồi yên bên cạnh mình, đừng lo nghĩ gì cả.
Ánh mắt của Thông Tí thần viên đầy lạnh lẽo, đối phương lại chẳng hề xem nó ra gì nên khiến sát ý càng tăng mạnh, móng vuốt vàng càng thêm lấp lánh, hàng trăm lớp cốt văn đã được thiêu đốt!
Từ khi tới ba ngàn đạo châu thì chẳng một ai dám xem thường bọn họ, chủ nhân của nó - Lâm Thiên đã đánh khắp thiên hạ mà chẳng hề gặp được đối thủ nào, không hề có một tên Thiên Thần nào có thể đỡ quá mười chiêu, bình thường cũng chỉ cần một đòn là có thể chế địch rồi!
Gần đây, nó thay Lâm Thiên xuất thủ, tham gia vào rất nhiều cuộc thịnh hội, đánh cho từng người được gọi là anh tài ở các châu tới mức nhấc đầu lên cũng không nổi, cho nên dã tâm của nó sớm đã to lớn hơn.
Gần đây, bất kỳ nó đi tới đâu thì đều được người kính nể, dù là chiến sủng của Lâm Thiên thế nhưng cũng được người khác tôn kính và sợ hãi, hiện giờ gặp phải người như vầy tất nhiên sẽ làm nó không cam lòng rồi.
Móng vuốt của nó đã lao tới phụ cận và chỉ cách Thạch Hạo không quá ba thước, những vết nứt hư không đen ngòm đã sắp lan tới người Thạch Hạo, tựa như muốn đánh tan hắn vậy.
Thông Tí thần viên cười khẩy, tên này kiêu căng chẳng có chút tôn kính nó như thế thì nó cũng chẳng ngại hạ thủ đầy độ ác giết chết người này, cũng coi như là một bài học đẫm máu dành cho tất cả những người nơi đây.
"Sinh linh ngu xuẩn, chết!" Nó cười khẩy một tiếng, móng tay vàng tăng tốc đâm về mặt của Thạch Hạo hòng tạo nên năm lỗ thủng trên mặt của hắn.
Mọi người kinh ngạc thốt lên, tốc độ quá nhanh, những nơi nó đi qua thì đều bị kim quang nhấn chìm.
Trong lòng mọi người cảm thấy lạnh lẽo, ai cũng biết Hoang rất mạnh mẽ thế nhưng tới hiện giờ mà cũng chưa hề xuất thủ, hắn phản ứng kịp không? Tất cả mọi người đều rùng mình, nếu như ngay cả Hoang cũng bị thương thì cả thượng giới này sẽ không thể tìm ra được người có thể đối phó được với khách tới từ vực ngoại.
Đúng lúc này thì kim quang bỗng lu mờ, thần viên lui nhanh về sau, nơi đó có nhiều bọt nước lấp lánh văng tung tóe, đi kèm là từng tia máu tươi đầy kỳ lạ.
Tất cả mọi người ngẩn ngơ và quan sát thật kỹ, lúc này thì ai nấy đều giật mình và đầy thoải mái.
Nhưng khi lọt vào tai của mọi người thì hoàn toàn không phải dễ nghe như vậy, mọi người cảm giác được một luồng ngang ngược pha chút ngông cuồng, Hoang... là muốn ra tay rồi ư!
Hắn muốn nghênh chiến khách tới từ vực ngoại, không ngờ lại vô cùng ngông nghênh như vầy.
Thạch Hạo nhìn chằm chằm Thông Tí thần viên, nói: "Xử ra sao đây, nghe nói não khỉ rất là bổ, có thể bỗ dưỡng nguyên thần, cường tráng thần hồn, rất tốt đó nghe."
Lời này vừa ra liền khiến Thông Tí thần viên lông tóc dựng thẳng, con ngươi màu vàng chợt co rút lại, nó cảm thấy sợ hãi, là ý gì đây? Là muốn ăn nó!
Những người khác cũng lộ vẻ khác thường, lời đồn thế nhưng lại là sự thật, Hoang là một thiếu niên vô địch, và cũng là một kẻ tham ăn!
"Ngươi... ngươi chớ làm loạn!" Khỉ đột hét lớn.
"À, ta có một người bạn là Chu Yếm, nếu như ăn ngươi thì sẽ rất ngại với tên kia, thôi bỏ đi, tha cho ngươi một mạng, trở thành người lái xe cũng được." Thạch Hạo nói rồi thả chiến xa thần đồng năm màu ra, muốn thu Thông Tí thần viên làm phu xe.
"Hiện giờ cũng không có thần thú để kéo xe, ngươi cứ tạm thời đảm đương vị trí này vậy." Hắn bổ sung thêm.
"Ngươi!" Thông Tí thần viên vừa kinh vừa sợ, rất khó để tiếp nhận kết quả này.
"Ngươi gì mà ngươi, còn không mau về vị trí, chiếc chiến xa này cũng không tồi, sau này cố gắng biểu hiện tốt một chút nhá." Thạch Hạo đánh ra một lớp cấm chế rồi ném Thông Tí thần viên lên chiếc chiến xa này.
"Ngươi không sợ chủ nhân của ta sẽ trừng phạt, giết chết ngươi à." Thông Tí thần viên la hét.
"Khách tới từ vực ngoại, không phải đang khiêu chiến anh tài ba ngàn châu à, ta đang chờ hắn đây, nhanh nhanh xuất hiện đó nghe, ta nghĩ mình cũng nên tới thư viện Thiên Thần để xem kỳ tài của những cổ giới khác mạnh tới mức nào." Thạch Hạo nói.
Tất cả mọi người thở dài, chỉ có Hoang mới đủ khả năng dám nói như vậy, chẳng hề lo lắng việc mình có thể tiến vào thư viện được hay không.
"Chủ nhân của ta sẽ tới, nếu ngươi có gan thì đừng có trốn!" Thần viên gào thét.
"Ồn ào!" Thạch Hạo vung tay giáng cho nó cái tát tai khiến nó phun máu xối xả, tiếp đó giam cầm nó lên trên chiến xa rồi nhìn về phía chân trời, nói: "Ta sẽ chờ hắn ở chỗ đó!"
==============================================