Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1063 : Trấn áp kẻ địch tới từ vực ngoại

Ngày đăng: 01:23 19/04/20


Một đám người tụ tập ở nơi này, tất cả đều muốn tranh giành ấu thú Kỳ lân trắng!



Thạch Hạo, một người giữ ải, đơn độc chống lại Ninh Xuyên cùng chàng trai tóc vàng.



"Kỳ lân này, ta muốn!" Chàng trai tóc vàng rất muốn nắm ở trong tay, nếu như trở lại Vô Lượng Thiên và giao cho cổ tổ trong tộc thì máu của con Kỳ lân này có tác dụng không cách nào tưởng tượng nổi, ngoài ra, đối với hắn mà nói thì nếu được con Kỳ lân này nhận làm chủ thì sẽ như thế nào? Tương lai sáng lóa một màu!



"Ngươi nghĩ mình là ai, muốn có là sẽ có à?"! Thạch Hạo mỉa mai, dù cho đối diện là đối thủ mạnh mẽ ra sao thì hắn cũng chẳng thèm quan tâm, vô cùng bình tĩnh.



"Quay về Vô Lượng Thiên của ngươi đi, ta có duyên với con Kỳ lân này!" Ninh Xuyên nhìn về phía chàng trai tóc vàng rồi nói.



"Ha ha..." Chàng trai tóc vàng cười khẩy, hắn cũng chẳng hề tức giận mà chậm rãi nói: " Các ngươi cũng biết, thư viện Thiên Thần rất có thể sẽ được thành lập ở Vô Lượng Thiên, ta hi vọng có thể hòa thuận sống với các ngươi."



"Ngươi đang uy hiếp ta?" Thạch Hạo mở lời, ánh mắt bình tĩnh chứ chẳng hề có chút tức giận nào, thế nhưng lại có một luồng áp lực vô hình khuếch tán ra ngoài.



Hắn rất ghét những người đe dọa người khác, ý của đối phương rất rõ ràng, ở trong Vô Lượng Thiên, bộ tộc môn phái của bọn họ rất mạnh mẽ, nếu như song phương có quan hệ không tốt thì tới lúc đó chắc chắn sẽ xảy ra việc.



"Hừ hừ, quá đáng ghét, dám cướp tiểu Bạch của ta mà lại còn uy hiếp chúng ta nữa hả, đi chết đi!"



Ở phía sau, Thỏ nhỏ trừng lớn cặp mắt như hồng ngọc, nắm tay nhỏ nhắn huơ huơ la hét về phía chàng trai tóc vàng, chiếc cằm nhỏ khiêu khích như trêu ngươi người ta.



Lúc này, không khí rất ngột ngạt, tu sĩ của vực ngoại từ từ áp sát về phía chàng trai tóc vàng, như muốn cùng tham dự trận chiến này.



Đương nhiên, cũng có cường giả của Vô Lượng Thiên không có động tĩnh nào mà chỉ đứng xa quan sát.



Kể cả Cô KIếm Vân đứng bên cạnh Ninh Xuyên cũng lăm le tay cầm một thanh thần kiếm, đằng sau cũng có vài người đi tới muốn tiến lui cùng nhau, trong đó cũng có một vài quái thai cổ đại!



Nơi đây càng thêm căng thẳng hơn.



Trường Cung Diễn, Long Nữ, Tào Vũ Sinh cũng bước tới đứng chung một chỗ với Thạch Hạo.



Thập Quan vương, Trích tiên, Thạch Nghị, Ma nữ, Nguyệt Thiền... cũng không có động mà đứng nơi xa bình tĩnh quan chiến.



"Thỏ nhỏ, ngươi cũng giỏi đó chớ, chạy tới nơi này bằng cách nào thế, rồi còn bắt được con thú nhỏ này nữa." Tào Vũ Sinh hỏi, tên Mập này tuy rằng gương mặt rất điển trai thế nhưng lúc này lại lộ vẻ bỉ ổi, nói: "Là Kỳ lân chứ, Lát nữa sẽ hấp hay luộc đây?"



"Gào..."



Kỳ lân nhỏ trắng như tuyết lớn tiếng hét, suýt nữa thì bỏ chạy mất dép, quằng quại trong lòng của Thái Âm thỏ ngọc.



Một đám người đứng quanh đó như hóa đá, tên Mập này cái gì cũng dám nói, lại còn muốn ăn Kỳ lân, việc này có tính gây cười hơn cả việc nghe chuyện cười, rất nhiều người lộ vẻ khác thường.



Đương nhiên, không khí cũng vì vậy mà nhẹ nhàng hơn chút xíu.



"Tên Mập đáng chết này, ngươi đang nói gì thế hả, đừng có chọc tiểu Bạch nhà ta!" Thái Âm ngọc thỏ bĩu môi, trừng mắt tỏ vẻ không hài lòng.



"Cũng đúng mà, đây là tiên thú, nếu như ăn thì chắc chắn là thứ đại bổ, gắng gượng cũng coi như ngang với Trường Sinh dược rồi." Tào Vũ SInh cười hì hì.


Thạch Hạo gào lớn, hắn bỏ qua đám người của vực ngoại rồi lùi lại bên cạnh Thỏ nhỏ để ngăn cản Ninh Xuyên.



"Giết!"



Ngoại trừ Ninh Xuyên ra thì chàng trai tóc vàng dẫn theo mấy người giết tới Thạch Hạo.



Đây là một trận long tranh hổ đấu, vô cùng kịch liệt.



Dù sao hắn cũng là vương trong sáu đời, dựa vào mình hắn đã có thể chấn động cả mười phương, có thể đại quyết chiến với Thạch Hạo.



Đám Trường Cung Diễn cũng muốn xuất thủ thế nhưng lại bị Thạch Hạo ngăn lại.



Ầm!



Công kích của Thạch Hạo có tính chất lựa chọn, trước hết giải quyết đám người yếu đã.



Bịch, hắn đá bay một gã tu sĩ của vực ngoại khiến cho nửa thân dưới của người này nổ tung, đấm đìa máu tươi.



"Phụt!"



Tiếo đó, Thạch Hạo đấm ra một quyền khiến hai người khác phun đầy máu tươi, thân thể rạn nứt tựa như là huyết nhân.



"Keeeng!



Chàng trai tóc vàng tựa như bị sét đánh, sau lưng của hắn nhận lấy trọn vẹn một quyền của Thạch Hạo, cú đấm này chấn cho vòm trời nứt toác chứ đừng nói chỉ là người như hắn.



Chàng trai tóc vàng tuy rằng sở hữu thân thể hoàng kim, tổ tiên là do tiên kim biến thành nên hắn cũng sở hữu một một phận năng lực tương ứng, thế nhưng toàn bộ lưng của hắn đều bị xuyên thủng, nổ tung ngay đương trường.



Hắn bị đánh văng ra ngoài, thất khiếu ứa máu.



Mọi người của vực ngoại đều phát lạnh, một cao thủ như thế lại bị Thạch Hạo phế bỏ, quá đáng sợ, mà Thạch Hạo vẫn là đang lưu tình.



Mấy cô gái của vực ngoại không có tham chiến thế nhưng gương mặt đều sợ hãi, một thiếu niên như thế này mà tiến vào thư viện Thiên Thần, và cạnh tranh với những con cháu các đại Chân Tiên, lúc ấy sẽ tạo nên những ngọn lửa như thế nào đây?



Ầm!



Thạch Hạo nghênh chiến Ninh Xuyên với vẻ thong thong nhẹ nhàng.



"Ninh Xuyên, lúc ở di địa Tiên cổ thì ngươi đã bị ta đánh cho chạy xịt khói, giờ lại muốn tìm đường chết à?!" Thạch Hạo quát lớn.



Lời này vừa ra, dù là tu sĩ của ba ngàn châu hay là cường giả của vực ngoài đều biến sắc!