Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1093 : Ngộ pháp

Ngày đăng: 01:23 19/04/20


Kinh văn như lời ca, êm dịu lả lướt tới, mưa ánh sáng rơi rơi, dường như muốn thẩm thấu vào trong linh hồn.



Thạch Hạo như mê như say, tâm nguyện của hắn đã được thỏa mãn, được nghe Lục Đạo Luân Hồi ca, một loại kinh văn chí cao vô thượng đang vang vọng trong lòng hắn.



Hắn toàn tâm toàn ý tập trung nghiên cứu mỗi một câu chữ, nghiền ngẫm mỗi một đoạn vặn, bất kỳ một từ nhỏ của kinh văn nào cũng đều suy ngẫm rất lâu, yên lặng thể ngộ.



Mi tâm của hắn phát sáng, một dấu ấn thần bí đang tản ra làn khí lành và cộng hưởng với vị chí cường giả kia, cả hai thần quang rạng ngời, ráng màu sặc sỡ.



Một luồng khí tức lớn lao đang tràn ngập và vang vọng nơi này, đây là sự giao cảm lẫn nhau giữa những người có cùng huyết thống!



Đáng tiếc, vị cao thủ cái thế kia đã từ trần từ lâu, không thể lưu lại cái gì, mặc cho Thạch Hạo cố gắng như thế nào cũng không thể tìm tòi được các loại tàn niệm tinh thần của hắn.



Thạch Hạo bỏ qua việc này, không suy nghĩ và không tính toán thêm nữa, chỉ chăm chú với kinh văn Lục Đạo Luân Hồi, yên lặng phỏng đoán chân nghĩa, hiểu rõ hàm nghĩa của bản chất nhất của nó.



Không thể không nói, môn Thiên công cổ xưa này bác đại tinh thâm, mặc cho Thạch Hạo là một kỳ tài tu luyện, thiên tư ngút trời thì lúc này cũng phải không ngừng cau mày, suy tư đủ kiểu.



Hắn không thể không cố gắng nhớ thật kỹ bộ kinh văn này, có nhiều chỗ quá tối nghĩa, trong thời gian ngắn không thể nào hiểu rõ được, chỉ có thể tạm gác lại sau này.



Thạch Hạo gặp phải khó khăn, hắn càng tìm hiểu thì càng phát giác sự phiền phức khó dò, thứ này vô cùng ảo diệu, tựa như nếu nắm giữ nó là có thể điều động ngôi sao trên trời cao, vạn vật trong vũ trụ.



Đây chính là Lục Đạo Luân Hồi thiên công, chỉ mới ban đầu mà cũng đã khiến Thạch Hạo cảm thấy đau đầu rồi.



Sự vang vọng của kinh văn từ từ đi tới đến phần cuối, hắn phảng phất nhìn thấy vạn vật hưng suy, vũ trụ thay đổi, từng kỷ nguyên trôi qua.



Cảnh tượng như thế này làm hắn hoảng sợ, loại sức mạnh này tới cỡ nào mà có thể khiến đất trời đều tàn lụi rồi lại gây dựng lại. Quả là làm người khác sởn cả tóc gáy.



Thế gian, không có gì là bất hủ, bao gồm cả thế gian này!



Như vậy, làm sao lẩn tránh, làm sao chạy trốn, chỉ có Luân hồi thôi sao?



Khi hiểu rõ đến một bước này thì Thạch Hạo cảm thấy sau lưng trở nên lạnh lẽo, linh hồn rét run, chuyện này không giống như hắn biết, cũng không giống hắn nghĩ.



Thật có Luân Hồi sao? Hắn không tin, chỉ chắc chắn rằng chính mình sẽ bất diệt, cố gắng tiến về trước.




Lần này hoàn toàn khác nhau, Thạch Hạo tựa như nhìn thấy một vị chí tôn đang từ từ suy yếu trong thiên địa, huyết nhục tinh hồn hóa thành vùng đất màu mỡ. Nhân vật vĩ đại đến đâu cũng sẽ có một ngày đi về điểm cuối của sự sống.



Thế nhưng, vùng đất màu mỡ mà hắn biến thành nhan chóng bị một cây đại thụ hấp thu, chất dinh dưỡng bắt đầu giúp cho những chiếc lá của cây đại thụ này trở nên xanh mơn mỡn, bắt đầu sinh mệnh luân hồi mới.



Chiếc lá kia được một sinh linh ăn vào và trở thành một phần của nó, sau đó sinh linh này trong năm tháng dài đằng đẵng lần nữa trưởng thành và trở thành một vị chí tôn vô thượng.



Trong lúc này, những vật chất sinh mệnh kia tựa như bạ đâu sống đó, chẳng hề chân thực chút nào.



Thạch Hạo ngẩn ngơ, yên lặng một hồi, thế này cũng là Lục Đạo Luân Hồi sao?



Cứ thế, hắn nghiên cứu thật kỹ phương pháp này, lại có trải nghiệm cùng phát hiện mới khác, Lục Đạo Luân Hồi không hạn chế bởi một hình thức mà là đa nguyên đa dạng.



Tới lúc này thì hắn mới hiểu rõ tầm quang trọng của các điển tịch của người xưa, không hề giống trong tưởng tượng của hắn!



Cái gọi là của Lục Đạo Luân Hồi, chưa chắc đã xung đột với niềm tin của hắn, Lục Đạo Luân Hồi này có rất nhiều loại thể hiện, mỗi một loại thể hiện đều rất kinh diễm, không giống nhau.



Sau đó, Thạch Hạo toàn tâm toàn ý tập trung tìm hiểu!



Chẳng trách, cần phải lấy thi thể của sáu đại cường giả để diễn biến loại pháp môn kia, bởi vì thế gian này không có bất cứ thứ nào thích hợp hơn, loại pháp môn này quá huyền ảo, người bình thường triển khai không cách nào được.



Tu sĩ bình thường chỉ cần tạo ra tư thế này thì bản thân đã bị thương nặng rồi.



Sau đó, Thạch Hạo tu thành sáu đại thức mở đầu, vô cùng thông thuận, đã có thể dự liệu được uy lực của nó đến cùng là mạnh mẽ cỡ nào!



Ầm!



Tiếng vang to lớn, khuấy lên khí thế không giống nhau.



Cứ như vậy, Thạch Hạo hiểu được sáu loại thức mở đầu, thực lực vượt qua năm xưa, có thể được xưng là siêu phàm nhập thánh.



Cuối cùng, hắn luyện xong rồi!