Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 1101 : Tuyệt diễm
Ngày đăng: 01:23 19/04/20
Ầm!
Mạnh Vân ra tay càng nặng hơn, lần nữa đẩy lùi mấy người đang vây mình, một trong đó còn phun ra đầy máu, bị thương rất nặng.
Rốt cuộc, bên trong sơn môn truyền đến tiếng ho khan và xuất hiện một vài người, trong đó có tu sĩ hết sức mạnh mẽ, phát ra khí tức kinh người.
"Mạnh Vân, sao tự làm khổ mình thế?" Có người mở miệng.
Lần này đến không ít người và chia làm mấy nhóm, trong các nhóm có một thanh niên tuổi còn trẻ, tóc xanh tung xõa ngồi xếp bằng ngay ngắn ở đó.
Có rất nhiều người đứng ở hai bên nên càng tôn lên vẻ siêu phàm nhập thánh của hắn.
"Lục Đà, hắn đã hiện thân rồi!" Có người kinh ngạc lên tiếng khiến vẻ huyên náo càng ầm ĩ hơn ngoài sơn môn, rất nhiều người ánh mắt tôn sùng nhìn tới.
Lục Đà, một thanh niên mạnh mẽ, ngồi xếp bằng ngay ngắn bên trên đạo đài trôi nổi ở không trung, xung quanh đều là những tinh anh của Thư viện.
Người này là một truyền kỳ, chưa từng thất bại bao giờ, mặc dù trông rất đẹp trai thế nhưng lúc lên tiếng lại ồm ồm dường như tiếng sâm, đủ khả năng đánh chết người đã tu ra tiên khí chứ đừng nói chỉ là những đại thần thông thật sự của hắn rồi, người này không thể địch lại được!
Hắn nắm giữ Thiên công cổ chân chính, hắn rất muốn bại một trận với những người cùng trang lứa với mình thế nhưng lại không thể thực hiện được, hắn đứng đầu cửu Thiên thập Địa, hiện giờ chân thân của hắn đã xuất hiện.
Mạnh Vân biến sắc, cứ thế rút đi!
Đứng trước mặt Lục Đà, dù mạnh mẽ như Mạnh Vân, đã tu ra hai luồng tiên khí cũng không hề xuất hiện chút chiến ý nào, hắn lập tức xoay người rời đi.
Mà vào lúc này, sơn môn mở ra đồng thời rất nhiều người xuất hiện, không chỉ riêng Lục Đà mà còn những nhân vật danh tiếng khác cũng đã tới.
"Các vị đệ tử nòng cốt đều đi ra rồi, là muốn tuyển người đi theo đó!" Có người kinh ngạc thốt lên, nơi này lập tức loạn cào cào.
Một đám người lao lên và nhằm về phía mấy người Lục Đà, ai cũng hi vọng mình sẽ biểu hiện sự kinh diễm cùng với tài năng trước mặt mấy người đó.
Thạch Hạo thấy vậy cũng chẳng biết nói gì hơn. Chỉ là việc tranh giành loại tiêu chuẩn này mà đã gay cấn như thế, có thể thấy được việc chọn lựa đệ tử chân truyền trước kia sẽ kịch liệt như thế nào.
"Bạch Hoành là muốn làm gì, không để ý đến thân phận, chìm đắm trong trụy lạc, muốn hóa thành thú cưỡi, kéo xe cho người!?"
Yêu Nguyệt công chúa trở thành tiêu điểm vạn người chú ý, có tuấn kiệt trẻ tuổi tuyệt thế cam nguyện như vậy, đủ để chứng minh rằng mị lực của nàng lớn bao nhiêu.
Mãi đến khi kỳ tài một đời được mệnh danh có thể sánh vai Thuỷ tổ từ trước đến nay của Phong tộc là Phong Hành Thiên đứng cách đó không xa đi tới, muốn chọn người theo đuổi thì ánh mắt của mọi người mới hơi hơi dời đi.
Một vài cô gái xinh đẹp, còn có một ít thanh niên mạnh mẽ tự phụ tuôn về chỗ hắn, hi vọng được tuyển chọn.
Bỗng nhiên, cách đó không xa trở nên yên lặng, tựa như đường phố đang náo loạn lập tức ngừng lại, rất là đột ngột.
Nhưng rất nhanh nơi đó lại sôi trào.
"Tiểu thư Vương Hi đến rồi, cũng muốn tuyển người theo đuổi!"
Tin tức như sấm nổ khiến nơi này chấn động, tu sĩ khắp nơi ở ngoài sơn môn đều nhìn về hướng đó, lộ ra vẻ ước ao, hi vọng sẽ được nàng tuyển chọn.
"Minh châu óng ánh của Trường Sinh thế gia Vương tộc, tu ra ba luồng tiên khí, thực lực vô cùng mạnh mẽ, tuyệt diễm thiên hạ!"
Khi tiếng hô này truyền đến thì Thạch Hạo đã biết nàng là ai, Kim Cương trác trên đầu hắn chính là do người tộc này đeo vào ở Cổ quáng Thái sơ, chính là thu phục để làm tôi tớ cho cô gái này.
"Thật sự rất xinh đẹp, quốc sắc thiên hương!" Rất nhiều người thán phục, có chút mê say.
Tu vi đã đến cảnh giới như bọn họ, bình thường mà nói sắc đẹp rất khó mê hoặc tâm thần, trừ phi quá mức yêu diễm, hoặc tinh thần của chính mình tự rung động.
Rất rõ ràng, cô gái này bất kể là dung mạo hay vóc người, hoặc là tinh thần khí chất, cũng có thể coi là tuyệt đại giai nhân!
Trước đây khi Yêu Nguyệt công chúa xuất hiện thì liền gợi ra náo động, muôn người chú ý, sau khi tiểu thư Vương tộc xuất hiện cũng giống như thế, trở thành tiêu điểm lóa mắt nhất.
Quả thật nàng đang chọn tôi tớ nên rất chăm chú, con mắt mang theo ánh sáng kinh người, đảo qua từng người một, nhưng vẫn chưa lập tức tỏ thái độ.
Đột nhiên, nàng nhìn thấy Thạch Hạo, lập tức ngẩn ra, trong con ngươi xinh đẹp thần quang loé lên rồi biến mất, nhanh chóng đi về phía hắn!