Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1146 : Ngộ pháp

Ngày đăng: 01:23 19/04/20


Vô Uý sư tử bị giết chết, nó nổ tung hoá thành làn mưa máu cùng với bầy nhầy chất thịt, biến mất khỏi nơi đó.



Cũng trong lúc này, năng lực Miễn dịch pháp lực của Thạch Hạo cũng đã hết, và hắn đang đứng giữa không trung.



"Gào..."



Tiếng gào thét đầy đáng sợ truyền tới, con nhện lớn ấy đứng thẳng khiến hình thể nó cao tới mấy chục trượng, khuôn mặt dữ tợn, vốn nó có ba cái đầu thế nhưng giờ chỉ còn lại hai cái.



Đầu sư tử bên trái đã nổ tung và chỉ còn lại cái cổ đứt rời đẫm máu đầy thê thảm, trông vô cùng đáng sợ và điên cuồng.



Nó căm tức nhìn chằm chằm thiếu niên kia, cơn tức giận này nó chưa bao giờ nếm trải qua, mạnh mẽ như nó, được mệnh danh là một trong những chủng tộc mạnh mẽ nhất, thế nhưng lại phải nuốt quả đắng này, suýt nữa thì bị giết chết.



Vừa nãy thiếu chút nữa thì nó đã chết, cho nên mới mất đi một cái đầu lâu và chỉ còn sót lại tấm thân tàn!



Sau khi tới cảnh giới như nó thì những nơi khác đều có thể tái sinh cả, ví dụ như đứt chân đứt tay thì đều có thể mọc lại, thế nhưng đầu lâu thì lại không, bởi vì đây chính là nơi quan trọng nhất trong tính mạng của nó.



Tam Đầu vương, tên sao nghĩa vậy, nó có ba cái đầu và cũng tương ứng với ba cái mạng, nhiều hơn người khác hai cái, cho nên một đầu lâu sẽ đại biểu cho một mạng, sẽ thay nó nhận lấy một cái chết.



Chính lúc nãy, dưới đòn đánh đầy đáng sợ kia thì nó hẳn phải chết thế nhưng lúc này vẫn giữ mạng được, cũng chỉ mất đi mạng Sư tử mà thôi.



Thạch Hạo khá là kinh ngạc và lộ vẻ kỳ quái, vì sao bảo thuật của con sư tử vừa lao tới lúc nãy lại không bị miễn dịch, vẫn có thể thi triển được thần thông?



Giống như Vô Uý sư tử mà Cổ tăng đã hàng phục hơn một kỷ nguyên trước kia, lẽ nào nó cũng là một loại sinh vật có năng lực không sợ Miễn dịch pháp lực?



Rất nhanh Thạch Hạo cảm thấy thoải mái trở lại, hắn nghĩ tới vài loại pháp ấn không trọn vẹn mà Mạc Đạo từng triển khai, thứ này có thể ảnh hưởng và quấy nhiẽu năng lực này của hắn, điều này chứng tỏ đã từng có người nghiên cứu kỹ và đã có kết quả rất tốt về phương diện này.



Lẽ nào những cổ tăng kia đã từng nghiên cứu qua những thứ này? Cũng không đúng cho lắm.



"Cái gọi là Vô Uý Sư Tử ấn, khả năng là một trong những loại pháp ấn kia!" Thạch Hạo phán đoán thế.



Đồng thời, sau khi hắn suy nghĩ thật kỹ thì cảm thấy Vô Uý Sư Tử ấn cũng chỉ quấy phá hắn trong giây lát chứ không hoàn toàn làm mất đi hiệu lực của năng lực kia, cho nên Vô Uý sư tử mới bị hắn áp chế như vừa nãy!



"Con sâu mọt dơ bẩn kia, dám khinh thường người có huyết thống Vương giả cổ xưa cao quý, ta sẽ không bao giờ tha thứ, xuống địa ngục đi!" Tam Đầu vương gầm lên.



Lúc này nó như điên dại và bắt đầu tấn công, trên người nó là hàng ngàn hàng vạn lông nhện dựng đứng, tiếp đó những sợi lông này thoát khỏi cơ thể rồi che kín cả bầu trời, thứ này tựa như là vô số cây kim thép bắn giết về phía Thạch Hạo.


Đồng thời, hoa văn năm màu đầy thần bí kia cũng bao phủ hư không và công kích về Động thiên duy nhất hòng tiêu diệt Thạch Hạo cho bằng được.



Thạch Hạo vừa kết ấn chống đỡ, vừa thu nhỏ Động thiên duy nhất lại tới mức chỉ bao trọn lấy thân thể, chứ không còn mở rộng thật lớn ra xung quanh.



Tựa như là một vầng thần nguyệt thu hắn vào ở giữa.



"Ầm!"



Thạch Hạo sử dụng và khống chế cốt văn bên trong Nguyên thủy chân giải, đồng thời cũng sử dụng những pháp môn khác khắc lên trên Động thiên của mình.



Lúc này xảy ra chuyện kỳ dị, những phù văn được ghi lại trong Nguyên thủy chân giải đều được hắn khắc lên trên Động thiên duy nhất, những pháp môn Côn Bằng, Lôi Đế... cũng xuất hiện và được khắc lên trên, tất cả hoá thành những ký hiệu ẩn hiện bên trên màn sáng của Động thiên duy nhất.



Giờ khắc này, Động thiên duy nhất lấp loé ánh sáng, các ký hiệu nằm dày đặc tựa như là một bộ thiên thư cổ đầy phức tạp.



"Cũng không phải là sự thăng hoa cùng với nhảy vọt như trong sách cổ đã ghi, là gì đây?" Tam Đầu vương vừa sợ hãi và cũng rất nghi hoặc, khí tức của đối phương càng thêm mạnh mẽ, thế nhưng cũng không hề giống với pháp môn thần thông mà bộ tộc của nó từng chiếm được, không phải là con đường đó.



Thế nhưng, uy lực lại rất khủng khiếp, khí tức của Thạch Hạo chợt biến đổi, hắn đánh văng thần văn năm màu ra rồi cả người lao thẳng tới Tam Đầu vương, hắn muốn đại khai sát giới.



Hắn đang suy diễn và cũng đang thử nghiệm, hoàn toàn xem con nhện lớn này là tấm bia để luyện tập!



Ầm!



Chỉ vừa mới bắt đầu mà Thạch Hạo đã đánh tan thần thông của đối phương, đồng thời xuyên thủng phù văn hộ thể, hắn dũng mãnh vô cùng.



Động thiên mà hắn tạo ra cũng không chỉ có mỗi chức năng phòng ngự mà còn có lực công kích cực hạn, bên trên màn ánh sáng của Động thiên là những kỳ hiệu rực rỡ rồi không ngừng lan tràn về hai tay của hắn, tiếp đó giết thẳng về phía Tam Đầu vương.



Mấy chục tới trăm lần giao kích, phụt, Tam Đầu vương không thể chịu nổi nữa nên đã bị đánh nổ tung, sương máu tản ra khắp nơi!



Nhưng, một cái đầu lâu nhanh chóng hiện lên và biến hoá thành một sinh mệnh hòng phục sinh rồi bỏ chạy.



Phụt!



Thạch Hạo tiến tới với tốc độ nhanh như điện xẹt, một quyền đánh tới khiến nó nát tan.



Huyết quang khắp nơi, thịt nát đầy rẫy, Tam Đầu vương đã mất mạng, đã không thể phục sinh thêm lần nào nữa, chỉ có oán niệm vang vọng khắp nơi: "Ngươi... làm sao có thể làm được!?"