Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1171 : Chí tôn trẻ tuổi

Ngày đăng: 01:24 19/04/20


Lục Đà, Vương Hi, Huyền Côn đồng thời đi về phía trước, ngay cả đám người Thập Quan vương, Yêu Nguyệt công chúa cũng chuyển động tới, bọn họ đều hoài nghi và muốn xác nhận Thạch Hạo đến cùng là ai.



Người tu ra ba luồng tiên khí sao có khả năng không có tên tuổi được chứ, nhất định phải lưu lại phong thái đầy đặc biệt của mình ở bên trong cửu Thiên thập Địa, thử một lần là biết ngay.



Trừ phi hắn đến từ Thánh viện, Tiên viện, là con cháu của những lão quái vật kia, hoặc là đệ tử của bọn họ, vẫn luôn ẩn thế không ra thì mới có thể duy trì được sự thần bí, trước giờ chưa ai từng gặp qua.



"Có thể, vậy ai muốn đánh với ta một trận đây, hay là các ngươi cùng nhau tiến lên?" Thạch Hạo nhìn mọi người, cũng không để ý và cũng không sợ hãi gì, chuyện đã đến nước này thì lấy chân thân đối diện với đối phương cũng không thành vấn đề gì nữa.



Mạc Đạo đi theo bên cạnh hắn, đứng đối diện với những người này, cũng không lùi về sau nửa bước.



Trên cái lò bằng đá, bầu không khí lập tức vô cùng căng thẳng, chí tôn trẻ tuổi sắp sửa giao thủ, đây tuyệt đối là sự kiện vô cùng nghiêm trọng!



Những người khác đều rút lui nín thở và không dám lẫn vào trong đó, mặc dù nơi miệng lò không có người canh gác nhưng cũng không có ai dám tùy tiện xông vào.



Ai cũng biết, nếu mấy đại chí tôn trẻ tuổi này chưa quyết định ra được thắng bại thì không một người nào dám đi xuống trước, nếu không tất nhiên sẽ đụng phải một đòn liên thủ của cường giả tu ra ba luồng tiên khí.



Ai có thể chịu nổi? Sẽ lập tức bị đánh nổ liền tại chỗ!



"Ha ha, đạo huynh thật là phong cách đó nhen, đối mặt sự liên thủ của các chí tôn mà vẫn chuyện trò vui vẻ, thật là làm cho chúng ta kính phục, Lục Đà ta muốn lĩnh giáo ngươi." Lục Đà mở miệng.



Mọi người chấn động, đây là một trong những người mạnh nhất Thư viện Thiên Thần, hắn muốn ra tay rồi sao?



Lục Đà cũng không khôi ngô, đứng ở nơi đó, cả người tràn ra khí hỗn độn, tóc xanh đầy đầu buông xoã, tiếng nói như chuông vàng chấn động làm cho rất nhiều người không thể đứng thẳng, như muốn ngã nhào xuống đất.



Hắn chỉ cất tiếng mà đã như sấm nổ, làm khí huyết người người sôi trào, không thể chống lại.



"Vượt qua cửa ải của ta trước đã!" Mạc Đạo bước ra, chắn ở phía trước.



Mọi người nhíu mày, bất kể nói như thế nào thì đây cũng là một vị chí tôn trẻ tuổi tu ra ba luồng tiên khí, mặc dù là người hầu, nhưng không người nào dám khinh thường thực lực của hắn.
Mọi người nghe thấy vậy thì chẳng biết nói gì nữa.



Mà lởi này lọt vào tai Vương Hi lại như là một loại đùa giỡn, cộng thêm tai tiếng trước đó càng khiến nàng cắn chặt răng ngà, ánh sáng toàn thân càng dữ dội hơn.



Ầm!



Phiến lá màu xanh lục cùng hoa sen màu bạc đụng vào nhau, lập tức khiến nơi đây chấn động vô cùng lớn, cả cái lò đều đang lay động làm cho bên trong lò phun trào từng làn khí lành và tiên khí.



Xoẹt!



Trong tay Vương Hi xuất hiện một thanh tiên kiếm màu đen đầy rực rỡ óng ánh, thân kiếm vốn là một màu đen ngòm nhưng lại rọi sáng ra muôn màu muôn vẻ, vô cùng rực rỡ.



Tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, đây tuyệt đối là một bí bảo ghê gớm, chỉ cần nhìn thôi cũng đã khiến người ta kinh ngạc run rẩy.



Đều có lời đồn rằng, Vương gia vẫn đang thu thập tiên kim để rèn đúc ra một thanh pháp khí vô thượng. Là một Trường Sinh thế gia, tích lũy qua năm tháng dài đằng đẵng, không những gom góp đủ mà còn dư một chút nên đã ban tặng cho vài người quan trọng nhất trong tộc.



Rõ ràng, Vương Hi chính là một người trong số đó, thanh kiếm này của nàng hàm chứa một ít tiên kim, nếu không thì không thể yêu dị như thế.



"Tiên kim hắc ám!" Khóe miệng Thạch Hạo hơi vểnh lên, chớp mắt đã nhìn ra được sự bất phàm của nó.



Chỉ là, hắn cũng không để ý tới, nếu chọc hắn điên lên thì lấy luôn tiên kiếm Đại La ra hủy diệt thanh kiếm thai của đối phương, hấp thu sạch tinh hoa bên trong.



"Ầm!"



Thạch Hạo chủ động xuất kích, giữa lúc giơ tay thì trong hư không hóa ra một bàn tay lớn màu vàng đất, đây là sự thể hiện của thần thông, là sự ngưng tụ của pháp tướng.



Hắn chẳng chút lo lắng do dự, bàn tay lớn bao trùm bầu trời và chộp về phía Vương Hi, muốn bao phủ thân thể uyển chuyển của nàng vào trong đó!