Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1174 : Chân thân đối diện

Ngày đăng: 01:24 19/04/20


Tiếng kêu sợ hãi vang lên, nguyên thần kiếm thai đã bị ngăn chặn, nữ anh ôm thanh kiếm nhỏ màu đen trong lòng kia từ từ mờ ảo, tình cảnh này làm cho nàng giật nảy cả mình.



Nguyên thần kiếm thai không gì là không xuyên thủng, làm sao bị hao tổn chứ? Vương Hi không rõ, trong lòng có chút hoảng loạn.



Thạch Hạo càng giật mình hơn, nếu là người thường thì đã già yếu từ lâu rồi, dưới Luân hồi thì làm sao chống lại chứ? Đặc biệt, trước mắt là ba loại bảo thuật chồng chất với nhau nên uy lực càng tăng hơn, áo nghĩa càng phức tạp hơn.



Nhưng mà nguyên thần của Vương Hi chưa hề già yếu, chỉ có thanh kiếm nhỏ màu đen được ôm trong lòng kia mới bị hao tổn mà thôi.



Vương Hi không dám chống cự, nguyên thần nhanh hướng bay vào thân thể, nàng không dám mạo hiểm nữa, bởi vì nguyên thần của nàng vẫn chưa hoàn toàn hóa thành kiếm thai, chưa từng đạt đến trình độ vạn pháp bất xâm, vững chắc bất diệt, nếu còn trì hoãn thêm nữa thì không chừng liền phải gặp nạn.



Chỉ có khi thật sự đại thành, nữ anh biến mất, hoàn toàn hóa thành một thanh kiếm thai thì như vậy mới coi như vô địch, tới đến thời điểm ấy thì chẳng quản ngươi thi triển loại pháp môn nào, một chiêu chém chết!



Ầm ầm ầm!



Mưa ánh sáng bay lượn bao phủ nơi đây, Thượng Thương, Luân Hồi tất cả cùng đồng thời chuyển động, khí thôn sơn hà, chúng giết về hướng Vương Hi, quấn lấy nguyên thần đang muốn bỏ chạy kia khiến nó lại tối mờ đi khá nhiều.



"Keeng!"



Nữ anh vung kiếm, thanh kiếm nhỏ màu đen trong tay lập tức rạn nứt, sau đó ở dưới sự ăn mòn của ba loại phù văn của Thạch Hạo thì vỡ nát một đoạn.



Nguyên thần nàng đã bị thương, thế nhưng vẫn dựa vào cái này để tránh thoát và xông thẳng vào cơ thể chính mình.



Vừa nãy nếu không bị kiếm thai kia tập kích thì Thạch Hạo đã sớm lao thẳng tới nữ anh ấy, hiện tại tự nhiên sẽ không buông tha.



Xoẹt!



Cuối cùng nguyên thần của Vương Hi cũng nhanh hơn một bước quay về bên trong thân thể.



"Còn thiếu một tí xíu nữa thôi, nếu nguyên thần hoàn toàn hóa thành kiếm thai thì đó mới tính là phong thái vô địch, khi đó sẽ tới phiên người khác nghĩ cách làm sao để thoát thân rồi!" Rất nhiều người thở dài.



Vương Hi bị bắt, khiến không ít người tiếc hận.



Chớp mắt, Thạch Hạo lao đến, chụp vào thân thể Vương Hi.
Tiếp theo, đám người Lục Đà, Vương Hi cũng không cam lòng rơi lại phía sau, cũng đều chuyển động.



Còn những người khác khi nhìn thấy chí tôn trẻ tuổi tu ra ba luồng tiên khí đều đã đi vào thì lúc này mới dám đi theo, nếu không, sợ bị người ngăn chặn.



Lò đá rất lớn, khi tiến vào bên trong phảng phất như tiến vào bên trong bụng của một ngọn núi Thái cổ, trống trải vô cùng, trên đất có dày đặc tro tàn, nghe đâu đó là những thứ được lưu lại khi các các loại dược liệu bị thiêu huỷ.



Bên trong tro tàn là tiên khí lượn lờ lởn vởn trên không trung.



Mấy người Thạch Hạo thán phục không thôi, đã không biết bao nhiêu năm trôi qua rồi mà vẫn còn ẩn chứa dược tính, khí tức Tiên Đạo lan toả, mà có nhiều chỗ còn có ráng lành dâng trào.



"Đây là trưởng lão bên trong thư viện cố ý lưu lại đó." Trong lòng bọn họ trong lòng thán phục, nói rõ hơn đây chính là dành vận may cho bọn họ.



"Một vũng thần dịch!" Thạch Hạo kinh dị, hắn tìm thấy một khu vực đầu tiên bốc lên thần quang, sau khi gạt bỏ tro tàn thì lộ ra một ít thần dịch, chúng đến nay vẫn chưa từng khô cạn.



Hương thơm ngào ngạt tràn ra, chất lỏng bên trong vũng này cũng không nhiều, thế nhưng lại vô cùng bất phàm.



"Thu!" Thạch Hạo nói, lấy ra một cái bình ngọc nhỏ cao ba tấc rồi thu loại chất lỏng này vào.



"Thần đan!" Xa xa có người kêu to đầy giật mình, lại có người từ bên trong tro tàn phát hiện được viên thần đan màu vàng, cái đó chắc chắn rất bất phàm.



"Mọi người cố gắng lên, lò đá này không biết đã luyện được bao nhiêu viên thần đan ở thời cổ đại, có lẽ những viên này chỉ được chôn lấp ở trong những phế tích đầy xa xưa kia thôi."



"Hả?"



Thạch Hạo mở Thiên nhãn chuyên môn tìm kiếm những chỗ khác biệt nhất, lúc này hắn nhìn thấy một nơi mờ ảo tiên khí, lần nữa gạt bỏ tro tàn dày đặc bên trên bề mặt.



"Đây là mảnh vỡ đan dược gì vậy?" Thi thoảng, Thạch Hạo cảm thấy có gì đó sai sai.



Hắn tìm được một mảnh vỡ đan dược như răng rồng, mặt trên có hoa văn phức tạp, rất là thần bí.



Thạch Hạo nắm ở trong tay, trong lòng quay cuồng không thôi, chẳng lẽ thứ này chính là mảnh vỡ của Cửu Chuyển tiên đan? Sớm đã có nghe qua, lúc luyện loại tiên đan này thì chỉ cần sơ sót một cái liền nổ tung, chỉ có thể lưu lại những mảnh vỡ đan dược mà thôi.