Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1195 : Nhất mạch Thủ hộ giả

Ngày đăng: 01:24 19/04/20


Hai vị trưởng lão tự mình động thủ, dùng đại pháp lực trấn áp sinh linh này lại, sử dụng một sợi xích thần cực kỳ quý giá quấn lên người và trói chặt nó lại.



Không ai dám bất cẩn, đây là sinh linh tới từ dị vực, tuy rằng Tam Đầu vương nói nó chỉ là đời sau của Thủ hộ giả, là một người trẻ tuổi, nhưng trời mới biết đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.



"Áp giải vào thư viện!" Nhị trưởng lão vung tay, đoàn người thối lui về phía sau.



Mây gió nổi lên khắp nơi!



Rất nhiều người đều thấy cảnh ấy, tin tức lan truyền, Thư viện Thiên Thần chấn động dữ dội và gợi ra sóng lớn mênh mông!



Lúc Tam Đầu vương xuất hiện thì đã kinh động tất cả mọi người, mà hiện tại ngay cả một vài người đang bế quan cũng đã đi ra, kế đó biết được việc giam một sinh linh thần bí thì không ai không sững sờ.



Năm tháng dài đằng đẵng tới nay, có thể quan sát được bao nhiêu sinh linh dị vực chứ?



Thư viện Thiên Thần huyên náo ầm ĩ, tất cả mọi người đều hướng về một ngọn núi lớn khí thế bàng bạc, trên đó có một kiến trúc bằng đồng đầy hùng vĩ và bao la.



Rất nhiều người đều muốn lên xem các trưởng lão thẩm vấn sinh linh kia.



Thế nhưng lại không có nhiều cơ hội như vậy, toàn bộ học sinh không cách nào cùng nhau lên nghe ngóng được, cho nên bọn họ chỉ biết đi tới đi lui, đứng ngồi không yên ở bên dưới chân núi mà thôi.



Tin tức thực sự quá kinh người, con cháu của Thủ Hộ giả ở kỷ nguyên Tiên cổ, dòng máu màu vàng óng lại có thể chuyển hóa thành màu đen, vẻ thần thánh và khủng khiếp cùng nhau tồn tại, tất cả những thứ này đều rất bí ẩn.



Rõ ràng, lời nói của Tam Đầu vương đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mọi người, cho nên bọn họ đều muốn biết chuyện gì đã xảy ra.



Thạch Hạo may mắn tiến lên ngọn thần sơn nguy nga này, trên đó khí tím lượn lờ, dược thảo khắp nơi, còn có từng linh huyệt được xây dựng thành động phủ.



Ở trên đỉnh núi, kiến trúc bằng đồng mang theo gỉ sét, thể hiện hết những sắc thái của năm tháng, nó tựa như là bức ảnh lưu niệm của thời gian, ghi lại những tang thương đã trải qua trong lịch sử, hồi tưởng lại những chuyện xa xưa năm đó.



Ngoại trừ Thạch Hạo, còn có người hầu của hắn - Mạc Đạo!



Trên thực tế, Thạch Hạo có thể tới nơi này cũng là nhờ chút ánh sáng từ Mạc Đạo, bởi vì hắn đến từ dị vực, các trưởng lão hi vọng hắn tới đây nhận xét tù binh.


Người ở nơi đây rất cẩn thận, dù đã cho rằng hắn là con cháu của Thủ Hộ giả, nhưng vẫn muốn thật sự xác nhận và cần những chứng cứ trực tiếp nhất.



Bên trong cốt thư có rất nhiều ghi chép về phương pháp kiểm nghiệm xem thử có phải là loại huyết thống độc nhất vô nhị kia hay không.



Vị trưởng lão kia lùi vào phía sau cung điện, cùng rời đi với hắn còn có mấy người nữa, bọn họ phải đồng thời dùng pháp môn cổ xưa tra xét, chứng thực thân phận của hắn là thật hay là giả.



Rất nhanh đã có kết quả, mấy vị trưởng lão kia mang theo vẻ kích động quay trở lại.



"Là thật sự, sau khi dùng vài loại cổ pháp để kiểm nghiệm thì chẳng hề có sai lầm gì!"



"Mời ngồi!" Giờ phút này, những trưởng lão kia đều đứng lên, ánh mắt nóng rực nhìn đời sau Thủ Hộ giả, thái độ đã hoàn toàn khác hẳn.



Bọn họ đều rất tôn kính những Thủ Hộ giả trên một kỷ nguyên trước, yêu ai yêu cả đường đi, dù cho Độc Cô Vân có trở về từ dị vực đi nữa thì cũng sẽ quý mến cả.



Ngoài ra, tất cả mọi người đều biết, người nắm giữ dòng máu màu vàng thì đều được mệnh danh là vô địch, một khi trưởng thành thì thành tựu không thể đoán trước!



Ngay cả ở thời đại Tiên cổ, cao thủ xuất hiện lớp lớp thế nhưng dòng máu vàng của Thủ Hộ giả cũng là một trong bốn huyết thống lớn mạnh nhất!



Các trưởng lão tin tưởng, bọn họ có biện pháp cảm hóa người này, để hắn thành tâm thành ý trở về cửu Thiên thập Địa, trở thành một thành viên quan trọng trên chiến trường trong tương lai.



Nếu có xảy ra chuyện gì tồi tệ nhất thì bọn họ cũng chắc chắn rằng, có thể đồng thời ngâm tụng một loại cổ kinh để độ hóa hắn, giúp hắn thật tâm hướng thiện, rửa sạch những vết tích của dị vực.



"Các ngươi muốn ta đứng về phe các ngươi, cùng tác chiến với các ngươi?" Độc Cô Vân hỏi lại với vẻ lạnh nhạt, không đợi mọi người trả lời thì hắn nói thẳng: "Các ngươi không có cơ hội này, các ngươi kém xa so với thế giới kia, không đủ sức chống lại."



"Chưa đánh thì làm sao biết được, ngươi có muốn nói chút tình huống cho chúng ta biết hay không" Tứ trưởng lão nói.



"Sinh linh thế giới này quá yếu, không nói tới việc không một ai có thể sánh ngang Bất hủ giả, chỉ ngay đám trẻ tuổi đồng lứa thì đã kém thế giới kia rất xa rồi." Độc Cô Vân lời lẽ vô tình.



"Tại sao lại nói như vậy, kiếp này có một vài kỳ tài rất đáng gờm đó, sẽ không yếu hơn người thế giới kia đâu!" Một vị trưởng lão lớn tiếng nói với ý định khích tường Độc Cô Vân, để hắn nói càng nhiều vấn đề hơn.



"Kỳ tài đáng gờm? Có thể đánh với ta được mấy chiêu, có thể chống lại dòng máu vàng của ta không? Ta nghĩ tìm không được mấy người đâu! Kỳ tài như vậy thì có ích lợi gì, có thể làm được nhưng gì, căn bản sẽ không phải là đối thủ của những người trẻ tuổi thuộc một số Hoàng tộc cổ xưa của thế giới kia!"