Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 1202 : Hạt giống Hồn lực
Ngày đăng: 01:24 19/04/20
Một luồng khí tức mới mẻ xộc thẳng lên khiến Thạch Hạo cảm thấy tinh thần sảng khoái, tựa như vừa ăn vào Trường Sinh dược vậy, nguyên thần được tẩm bổ, như từ từ trở nên mạnh mẽ hơn.
"Giết!" Hắn hét lớn rồi tiếp tục xuất thủ, hiện giờ bên trên chiến hạm màu bạc có một nhóm Chiến linh với lực thực vô cùng mạnh mẽ, nhưng lại bị hắn coi là con mồi của mình.
Trên thực tế, đám Chiến linh này cũng xem hắn là đối tượng để săn giết, hợp lực tấn công, bởi vì đây chính là người đầu tiên giết chết Chiến linh.
Vù!
Một mũi nhọn màu tím lao tới tựa như là chiến mâu nơi tiên vực, nó phá nát đại vũ trụ rồi giáng lâm nơi này!
Đó là một chiếc đuôi của bọ cạp vẽ nên một đường vòng cung đâm thẳng hướng đầu lâu của Thạch Hạo, vô cùng chuẩn xác và tàn nhẫn, sắc bén và điên cuồng, tốc độ quá nhanh.
Chính là con Thiên hạt hình người, thân thể cũng không khác với Nhân tộc là mấy, toàn thân màu tím, hai mắt sắc bén như lưỡi dao, nơi mông có một chiếc đuôi bọ cạp tựa như được tạo từ kim loại màu tím vậy.
Chiếc đuôi ấy đâm tới, xuyên thủng hư không!
Lưỡi mâu nhọn hoắc lao tới trước tiên, Thạch Hạo cảm thấy mi tâm đau nhức, dù cho có Động thiên duy nhất phòng ngự thế nhưng cũng cảm thấy vô cùng khó chịu, tựa như kim đâm nơi trán vậy.
Đó là công kích của sức mạnh tinh thần, đặc biệt còn là Thiên hạt hình người được trời cao chiếu cố cho chiếc đuôi sắc bén kia, lúc triển khai tấn công bằng tinh thần thì lại càng bá đạo hơn.
Ở xung quanh Thạch Hạo có một vài tu sĩ tới từ Thư viện Thiên Thần chợt hét thảm, bởi vì bọn họ đứng cách hắn không xa nên đã bị sức mạnh tinh thần ăn mòn.
Có vài người nơi mi tâm nứt ra, nguyên thần đã bị trọng thương!
Đây cũng chỉ là những người bị ảnh hưởng theo, vậy có thể tưởng tượng được Thạch Hạo đang bị xung kích như thế nào rồi.
Chiến linh, chỗ đáng sợ nhất chính là công kích linh hồn, tiêu diệt thần thức, chém giết nguyên thần của người khác, rất khó phòng bị!
Ầm!
Thạch Hạo thấp giọng rít lên rồi đẩy mạnh Động thiên duy nhất ra, lúc này ánh sáng nó phát ra càng thêm chói lọi hơn, đồng thời nơi mi tâm của hắn cũng đang phát sáng, thi thoảng xuất hiện một ký hiệu tựa như là dấu ấn đầy rạng ngời, óng ánh tới chói mắt!
Sức mạnh tinh thần của hắn sục sôi và tăng mạnh, chống lại Chiến linh kia.
Cùng lúc đó, hắn cũng chuyển thân, tiến bước tựa như một cơn gió điên cuồng thổi về phía trước, đánh văng những Chiến linh khác và nhằm về Thiên hạt hình người.
"Keeng!"
"Gào..."
Những Chiến linh đang chiến đấu với học sinh của Thư viện Thiên Thần đều hét lớn tựa như hoá điên, chúng nhanh chóng phóng tới thân tàu bị phá nát và bỏ qua chiến trường nơi này.
"Ồ, hạt giống Hồn lực hoàn mỹ!" Nhị trưởng lão giật mình.
Chớp mắt khi thuyền cổ nứt đôi thì có những vật khác rớt xuống, ngoài ra còn có một hạt giống bằng ánh sáng, nó tản ra hồn lực vô cùng kinh người.
"Một hạt giống vô giá!" Ngũ trưởng lão thán phục.
Bọn họ tới đây để làm gì, đó chính là tìm kiếm các loại Tiên chủng, bởi vì nhóm học sinh này đang tu cổ pháp nên cần có một hạt giống, hiện giờ lại phát hiện một hạt hơn nữa lại rất quý giá.
"Giết!"
Người ở trên chiến hạm màu bạc truy sát ở phía sau, hơn nữa cũng nhanh chóng tiếp cận về hạt giống ấy.
Trên thực tế, sở dĩ những Chiến linh lùi lại là do muốn đoạt lại hạt giống Hồn lực ấy, để bản thân dung hợp với chúng.
Thạch Hạo giết thẳng tới, hắn cũng không biết mình đã giải quyết bao nhiêu con Chiến linh, tuyệt đối là một tên sát thần, ngay cả những con Chiến linh cũng bị doạ tới mức sợ hãi run rẩy.
Trong lúc này, Thạch Hạo càng đánh càng hăng, thần thức không ngừng được tẩm bổ, nguyên thần từ từ mạnh mẽ hơn!
"Ầm!"
Hắn và Vương Hi va chạm một chưởng, tiếp đó là giao thủ cùng với Lục Đà, còn liều mạng đỡ một cú Long quyền của Thập Quan vương, chém giết vô cùng kịch liệt.
Toàn bộ các trưởng lão cũng không có ra tay mà chỉ yên lặng đứng nhìn, bọn họ chỉ phụ trách đón đánh Chiến linh cấp cổ tổ, còn những thứ khác cứ mặc cho học sinh cạnh tranh.
Thạch Hạo cũng đang chém giết, bên ngoài thân thể hắn lấp loé một tầng thánh quang, nó hoá thành một chiếc vòng thần đầy lấp lánh và thánh khiết.
"Giam cầm!"
Hắn hét lớn một tiếng, bên trong Động thiên duy nhất sặc sỡ đầy ánh sáng loé lên vô số làn khí lành, lập tức chúng giam cầm lại hạt giống Hồn lực kia rồi kéo nó vào trong Động thiên duy nhất của mình.
"Trận chiến này hạ màn ở đây, tranh đoạt kết thúc!" Nhị trưởng lão lên tiếng, không cho phép bọn họ tương tàn nhau nữa.