Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 1212 : Đại dược
Ngày đăng: 01:24 19/04/20
Cổ thụ hoàng kim rung lắc, ánh sáng chói lòa lấp lánh, vô số ngôi sao trên các phiến lá đều chấn động theo.
Chiến hạm màu bạc biến mất khỏi nơi này, bắt đầu khởi hành theo con đường đã được suy diễn, đi về một khu thổ địa đối xứng khác.
"Sắp tới rồi!"
Khu vực này rất yên tĩnh, dãy núi chập chùng, bản nguyên khí ngũ hành nồng nặc bốc lên từ bên trong lòng đất, tinh khí mịt mờ tựa như tiên vụ vậy.
Mấy vị trưởng lão suy diễn thật tỉ mỉ, cẩn thận xác định đúng vị trí của mắt Âm Dương để không lại quá gần, bởi vì lời đồn kia rất khủng khiếp.
"Hu hu...."
Bỗng nhiên, khi tiến vào sâu hơn trăm dặm thì bên trong vùng núi phía trước chợt truyền tới tiếng khóc nghẹn ngào của ai đó.
Sau khi tới gần thì mọi người chỉ biết bốn mắt nhìn nhau, đó là khi cơn gió thổi qua khe núi ấy thì hình thành nên âm thanh nghẹn ngào này.
"Là chỗ này!" Nhị trưởng lão nghiêm túc nói, những người khác nghe thấy thế thì trở nên sốt sắng, lúc này chiến hạm đã dừng lại và đang lơ lửng giữa trời cao.
Dựa theo lời đồn, chỗn này chắc chắn sẽ vô cùng nguy hiểm, nếu như có bố trí đại trận Phản Ngũ hành thì chắc chắn sẽ là tuyệt địa, đi vào thì chắc chắn phải chết.
Hẻm núi này rất lớn, từ trên không nhìn xuống thì nơi đó có sương mù bốc lên, tựa như là nối thẳng với u minh vậy.
Trong lúc vô tình có một làn gió lớn xua tan đi sương mù, lúc này có thể thấy được hài cốt nằm đầy bên trong khe núi, có trắng bóng như ngọc, có vàng óng trong suốt, có lấp lánh ánh tím... Những xương cốt này không phải của cùng một tộc, màu sắc cũng rất khác nhau.
Không biết đã trải qua bao nhiêu năm mới có thể khiến những thần cốt kia phong hóa như thế.
"Đại trận Phản ngũ hành!" Một vị trưởng lão khẳng định, dựa theo độ phù hợp như trong lời đồn thì hắn nhìn thấy hài cốt của chí tôn và cũng không chỉ có một hai bộ.
Ngay cả những nhân vật như vầy mà cũng bị giết chết như thường?
Tuy rằng không có tiến vào trong, thế nhưng từ rất xa cũng đã nhìn thấy không ít hài cốt, tất cả đều là cao thủ tuyệt đỉnh, không phải là hạng người tầm thường.
"Ngũ Ma Phong Thiên chủng, phong ấn chính là đại dược vô thượng?" Ngay cả mấy vị trưởng lão cũng lộ vẻ kinh dị.
"Cái gọi là Ngũ Ma, hẳn là chỉ đại trận Phản Ngũ hành, Thiên chủng khả năng là thứ thuốc có thể phục sinh Tiên vương." Ngũ trưởng lão gật đầu nói.
"Không đúng cho lắm, ta luôn cảm thấy có gì đó rất kỳ quái." Tam trưởng lão không quá tin tưởng.
"Nơi này có rất nhiều đá khắc, một vài ghi chép có nhắc tới một hạt giống hoàn mỹ không chút tì vết nào đó, là thứ được lưu lại để phối hợp phong ấn thứ cực kỳ hung ác kia, hiện giờ hẳn vẫn còn ở bên trong." Nhị trưởng lão nói.
Bởi vì di khắc quá nhiều nên bọn họ cũng chỉ có thể tin vào những chuyện được ghi chép lại nhiều, đối với những ghi chép mập mờ thì cũng không tin lắm.
Vì lẽ đó, Nhị trưởng lão cùng với Ngũ trưởng lão tuy đã dò xét qua, thế nhưng cũng không xác định được có hay là không có hạt Thiên chủng hoàn mỹ kia.
Đột nhiên, một chiếc chiến thuyền từ xa lao tới rồi từ từ hạ xuống.
"Xúi quẩy, sao bọn họ cũng tới chứ!" Tam trưởng lão than thở, đã nhìn ra được đó là chiến thuyền của Tiên viện.
"Chư vị, lại gặp nhau nữa rồi, thế nhưng lần này chúng ta sẽ không nhượng bộ và rút lui đâu đó, nơi này có tiên duyên, chúng ta muốn lưu lại." Một lão quái vật bước ra.
Mọi người của Thư viện Thiên Thần đều bất đắc dĩ, nơi này chắc chắn không thể yên tĩnh được nữa, thể nào cũng sẽ có chiến đấu và tranh đoạt.
"Các ngươi biết nơi này là nơi nào?" Nhị trưởng lão hỏi.
"Tất nhiên là biết, khả năng còn rõ hơn các ngươi đôi chút nữa đó, năm xưa có người thuộc Tiên viện từng sống sót và trở về từ nơi này." Một lão quái vật nói.
Chỉ là, người kia sau khi trở về cũng không có bàn giao được câu nào thì đã lăn đùng ra chết, cho nên người của Tiên viện cũng không thể xác định vị trí chính xác của nơi đây, lần này tiến vào cũng đã cố gắng để tìm kiếm.
"Mặc dù đã yên bình và không gặp nguy hiểm nữa, thế nhưng cũng không biết sau khi mở ra lò dược này thì có xảy ra chuyện gì hay không, chúng ta cùng nhau liên thủ mở ra lò Càn Khôn này chứ?" Một lão quái vật nói.
"Đồng ý!" Nhị trưởng lão sảng khoái đáp ứng.