Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1215 : Đối đầu quần hùng

Ngày đăng: 01:24 19/04/20


Ánh bạc của Dẫn Hồn liên khiến khắp nơi chấn động, chỉ trong nháy mắt nó liền phóng ra thần hà ngút trời, không ngừng giãy giụa trong tay của Thạch Hạo.



Xoẹt!



Tất cả mọi người đồng loạt ra tay, làm sao có thể trơ mắt nhìn mình hắn độc chiếm cây thần dược hi thế này chứ, vô số chùm sáng lao tới thế nhưng tiếc là đều bị hóa giải cả, đã miễn dịch pháp lực.



Chỉ có những binh khí như đinh ba Phượng sí tiên kim, chiến kích, trường mâu... khi đâm tới thì mới có hiệu quả, Thạch Hạo không thể không chống đỡ.



Đột nhiên, nơi tay Thạch Hạo rung lên dữ dội, lá sen màu bạc tan chảy hóa thành chất lỏng, tiếp đó cánh hoa héo úa và cũng trở thành chất lỏng, từ đó rời khỏi bàn tay của hắn!



Trong hư không, chất lỏng màu bạc ngưng tụ, nó rời khỏi các kẽ ngón tay của Thạch Hạo rồi phóng tới giữa không trung và tập hợp tụ thành một chùm chất dịch, ánh bạc lấp lóe không thôi.



Cây thần dược này không ngờ lại tan chảy, vào lúc quan trọng nhất đã phát sinh đột biến!



Thế nhưng dịch thể vẫn đang lơ lửng giữa không trung, mùi hương ngất ngây đậm đặc hơn cả chục lần lúc nãy, ánh mắt của tất cả mọi người trở nên thèm khát đồng thời ai nấy đều vung tay chộp tới.



"Thần dược đã chín mùi, tự mình tách bóc hóa thành bảo dịch, phần rể cây đã chạy trốn rồi!" Có người than thở.



Thạch Hạo đứng ở trước nhất đương nhiên sẽ không bỏ qua, bàn tay lớn bao trùm tới, hắn rất muốn nắm thứ này vào trong tay.



Nhưng, những người khác đều bộc phát toàn bộ sức lực, là sự chém giết giữa thân thể với nhau, một đám chí tôn trẻ tuổi đều triển khai thủ đoạn khủng khiếp nhất, từng người với tinh lực ngập trời đánh mạnh tới.



Thân thể của Thạch Hạo run lên lẩy bẩy, không thể không nghiêm túc đề phòng, bởi vì thân thể của hắn đang rung lắc dữ dội, Động thiên duy nhất vặn vẹo như muốn tan rã.



Không chỉ do xung kích của những người này gây nên, mà còn nguyên nhân khác chính là miễn dịch pháp lực như muốn mất đi hiệu lực, những người này chẳng phải là kẻ thường, những phù văn đã triển khai trước kia đáng sợ tới lạ thường, năng lực miễn dịch pháp lực bị xung kích rất nghiêm trọng, cho nên hiện tại khó có thể tiếp tục chống đỡ được và gần như muốn biến mất.



Ầm!



Đôi bàn tay xanh biếc của Lục Đà đánh tới, sức lực đủ đánh nát vòm trời.



Một tay của Thạch Hạo chụp về dịch thể Dẫn Hồn liên còn tay khác thì nhanh chóng vung mạnh, trong tích tắc, hai song chưởng va mạnh vào nhau, ầm ầm, khí kình dâng trào, hư không uốn éo, toàn bộ nổ tung.



Xoẹt!



Ánh kiếm như dải lụa, thần kiếm của Vân Hi đâm mạnh tới.



Vút!



Hư không bị chém rách, cô gái của Tiên viện tay cầm đinh ba Phượng sí tiên kim nhắm thẳng đầu lâu của Thạch Hạo.




Thạch Hạo càng thêm điên cuồng khống chế thần thông Lục Đạo Luân Hồi, lúc này mọi người nơi đây trở nên biến sắc, hắn một mình một kiếm cứ thế giết thẳng ra ngoài.



Ầm!



Vân Hi bay ngược ra sau, đại thần thông Lục Đạo Luân Hồi vừa mới triển khai thì thân thể của nàng rung lên bần bật, Vân Hi đứng phía trước cho nên đã bị nó đánh trúng, khóe miệng bị chấn chảy dòng máu tươi.



"Xoẹt!"



Kiếm khí tung hoành, Thạch Hạo xông ra hỏi hiểm địa, từ trạng thái vị vây công giết thẳng ra ngoài, sau đó thì dừng chân nhìn lại.



Hắn bị vây nhốt, đó là điều chắc chắn và cũng chẳng hề có biện pháp nào, bị nhiều chí tôn trẻ tuổi vây nhốt và rồi chém giết thẳng ra ngoài trong khi không hề hấn gì, nếu như chuyện này được lan truyền thì chắc chắn sẽ chấn động cả thiên hạ.



Hiện giờ mọi người chẳng biết làm sao, Thạch Hạo đứng cách đó không xa, tiến thì có thể công, lui thì có thể thủ, nhưng cũng không phải có lợi cho lắm.



"Còn ai muốn Dẫn Hồn liên nữa không?" Thạch Hạo hỏi.



Hiện giờ dù cho muốn thì cũng chẳng có biện pháp nào cả, ai cũng biết lý do cả.



Hừ!



Lục Đà hừ lạnh một tiếng, hắn là người rút lui đầu tiên.



Vân Hi xoay người, im lặng không một lời nào rút đi.



"Lại có thể khiến ta bị thương, sớm muộn gì cũng sẽ đền đáp thật đẹp!" Cô gái thuộc Tiên viện nói thế.



"Không phục thì cứ tới chiến một trận đi!" Thạch Hạo quát lớn.



"Sẽ chiến với ngươi vào dịp khác, hiện giờ ta muốn đi đoạt chiến lợi phẩm của mình đã!" Cô gái thuộc Tiên viện cắn răng nói, sau đó quay đầu rời đi.



Trong lòng của mọi người đều chấn động không thôi, không một ai nguyện ý chiến một trận với kẻ điên này, đều muốn tiếp tục tìm kiếm thần dược cho riêng mình.



Bởi vì bọn họ biết, người này sở hữu pháp môn Côn Bằng nên tốc độ cực kỳ nhanh, hiện giờ lại đạt được thần dược đồng thời thoát khỏi vòng vây, nếu như không địch lại thì rất dễ dàng bỏ chạy.



Trong nháy mắt, nơi đây trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều đã rời đi.



Thạch Hạo cười khẩy, hiện giờ quyền chủ động đã nằm trong tay hắn, hắn quan sát kỹ từng người, ai đạt được thần dược thì sẽ tới cướp lấy của kẻ đó.