Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 1229 : Tiểu Thiên vương
Ngày đăng: 01:24 19/04/20
Yên lặng như tờ, các cường giả nhìn thấy tình cảnh này thì tinh thần nhảy loạn, đều cảm thán không hổ là Hoang, mặc dù ngay tại thời khắc lựa chọn tiền đồ của cả đời vẫn ngang ngược như vậy.
Dù cho là đệ tử của Tiên viện thì nói đánh là đánh, tuyệt không chịu thua!
Tại hiện trường rất nhiều người đều há miệng nhưng lại không thốt được lời nào, ngay cả hai người bị bắt cũng sững sờ, không ngờ lại có người sỉ nhục bọn họ như vậy.
"Hoang, ngươi đánh ta? !" Cô gái tóc bạc kia gào thét, cú tát vừa rồi vụt thẳng trên mặt nàng, cơn đau đến tận cốt tủy, khuôn mặt sưng phù không ra hình thù gì, ngay cả mắt phượng cũng bị sưng vù như bị đóng kín lại vậy.
Thạch Hạo cất bước, đá bay nàng lên không, không chút lưu tình.
"A. . . Ai giết hắn dùm ta với? !" Cô gái tóc bạc kêu to, lại lần nữa nhận lấy nhục nhã, cả người như muốn phát điên, nàng là con cháu của nhân vật có tiếng trong Tiên viện, nào gặp phải đau đớn lớn như vậy chứ, lúc này vừa kinh ngạc giận dữ vừa lại sợ hãi.
Rầm!
Hư không rung động như một cái trống lớn bị người đập trúng, liên tục run rẩy dữ dội, những người chung quanh bị chấn đến mức khí huyết sôi trào, sắp ngất đến nơi.
Là thanh niên tóc tím kia đang ra tay, mới rồi hắn bị Thạch Hạo ném xuống đất và đạp gãy xương mũi, gò má lõm vào, bây giờ khi nghe cô gái kia rít gào thì âm thầm ra tay.
Thanh Hàng Ma xử màu vàng trong tay hắn phát ra vạn luồng ráng lành, ngàn tia chảy xuôi, uy thế bộc phát không gì sánh được, hư không sụp đổ, đập về phía Thạch Hạo.
Không thể nghi ngờ về sự đáng sợ của thanh Hàng Ma xử này, có thể đánh giết Thiên Thần, là một món đại sát khí, cũng có thể nói là thần binh dùng để hàng phục ma quái!
Lấy nó làm trung tâm, gợn sóng kinh người khuếch tán, vật nào tiếp xúc với nó cũng đều bị đánh nát, vô cùng kinh người.
Cách đó không xa có mấy người thảm thiết kêu rên, họ bị gợn sóng màu tím phát ra từ Hàng Ma xử quét trúng, thần quang khuấy động, lập tức bị đánh bay ngược ra ngoài và phun đầy máu tươi, suýt nữa chết đi.
Nhưng mà, Thạch Hạo đứng giữa chiến trường lại bình yên vô sự, lù lù bất động nơi đó, hắn được một mảnh thần hà bao phủ tựa như tắm rửa trong tiên quang.
Dáng vẻ hắn trang nghiêm, hai mắt thâm thúy đột nhiên xoay người, nhìn về phía tên thanh niên và nói: "Không nhớ gì hết à!"
Rất nhiều người chấn động trong lòng, hắn lại không chút tổn hại dưới đòn đánh này, không có bất cứ khác thường nào, thực sự làm cho các cường giả khác phải kinh sợ.
"Là Động Thiên duy nhất sao? !" Có người thất thanh la lên, mọi người trong Thư viện Thiên Thần đã từng nghe qua bản lĩnh của hắn, biết hắn đột phá cực cảnh, mở ra Động Thiên có một không hai!
Động Thiên phát sáng như một vầng mặt trời rưc rỡ treo cao, bảo vệ Thạch Hạo ở trung ương, vạn pháp bất xâm, mặc cho thanh Hàng Ma xử kia đè xuống cỡ nào thì căn bản cũng không thể gây tổn thương cho hắn mảy may.
"Rất giống con của Chân Tiên!"
Có người than thở, loại dáng vẻ và khí phách này tương tự như con trai Tiên đạo được ghi chép trong sách sử, giống y như đúc, loại thể chất ấy được dùng tiên khí để tẩm bổ vừa nhìn là biết ngay.
Người như thế thì thành tựu là không thể tưởng tượng, nếu không có chuyện ngoài ý muốn chắc chắn sẽ thành Tiên, sau khi đặt chân vào Trường Sinh thì thực lực nhất định kinh động xưa nay.
"Ta không phải là đối thủ của hắn!" Bên cạnh Thạch Hạo, Mạc Đạo nhẹ giọng thở dài.
Người như thế, khí tức tự nhiên ở bên ngoài cũng đã khiến hắn cảm nhận được uy hiếp, Mạc Đạo có loại cảm giác quen thuộc, trong đời hắn từng biết được một người tương tự, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ.
"Ngươi quá thiếu tự tin rồi đó." Thạch Hạo liếc mắt nhìn hắn.
Mạc Đạo lắc đầu có chút cay đắng, há miệng rất muốn nói cho Thạch Hạo, hắn đã gặp người như vậy.
"Rõ ràng cách thành Tiên còn xa, thế nhưng lại có từng tia khí thế của Chân Tiên, giống như người mà ta từng gặp qua, vì lẽ đó ta tự biết tuyệt đối không phải đối thủ của hắn." Rốt cuộc Mạc Đạo cũng nói ra.
Thạch Hạo quay đầu lại nhìn về phía hắn, rất nhanh đoán được người kia là ai, nói: "Chị của ngươi cũng có loại phong thái Tiên đạo này?"
"Đúng!" Mạc Đạo trả lời, một nhà hai chí tôn, đây là chuyện lớn kinh động cả dị vực, nhưng dưới ánh sáng của tỷ tỷ mình thì chí tôn như hắn có chút không đáng chú ý.
Tất cả mọi người đều biết, tỷ tỷ của hắn thật sự là một người vô song, cũng chính bởi vì vậy nên được Bất Hủ giả coi trọng và dẫn tới nơi khác, bồi dưỡng chung với những người trong Hoàng tộc.
"Giữ giáp trụ xanh thẳm của ta, ngươi có thu hoạch gì không?"
Giữa không trung, tiểu Thiên vương mở miệng, âm thanh mang theo vẻ từ tính, rất ôn hòa, khiến người ta cảm giác như gió xuân ấm áp, tâm tình rộn ràng cũng theo đó mà lắng xuống.
"Không hổ là tiểu Thiên vương, lại có loại phong độ tuyệt thế như này, mọi cử động không hẹn mà hợp với Tiên đạo!" Thư viện Thiên Thần, có vài thiếu nữ đôi mắt đẹp tỏa ra ánh sáng kỳ lạ.
"Thật sự giống như con cháu của Chân Tiên ghi trong cốt thư kia, phong hoa tuyệt đại, người như thế nhất định sẽ trường sinh, sẽ không ở nhân gian lâu đâu." Tiểu Thiên vương mới vừa xuất hiện đã thu hút sự chú ý và đánh giá rất cao của mọi người.
"Hơi có thu hoạch." Thạch Hạo đáp, nhìn người thanh niên trẻ phong thái tuyệt thế trên bầu trời.
Giữa bầu trời, Yêu Nguyệt công chúa nghiêng nước nghiêng thành, quần trắng bay phần phật theo gió, nàng quen biết người của Tiên viện nên đứng trên cầu vồng và sát bên cạnh tiểu Thiên vương.