Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 1259 : Thấy kỷ nguyên tiếp theo
Ngày đăng: 01:25 19/04/20
Bên trong hạt giống không ngờ lại có một người con gái lại xinh đẹp tới mức đó!
Thạch Hạo cảm thấy bất ngờ, dù thế nào cũng không nghĩ tới bên trong một hạt giống kỳ dị nhất trong thiên địa lại ẩn chứa một sinh linh còn sống, vả lại còn rất xinh đẹp như vậy.
Chính là nàng đã tản ra luồng sát ý đó, phải tiêu diệt hắn cho bằng được!
Linh khí mờ ảo lan tỏa, nơi đó càng rõ ràng hơn chứ không còn mơ hồ nữa, cô gái ấy đã hiện rõ chân thân từ trong màn sương đó.
Nàng đang ngồi xếp bằng trong hư không, ánh mắt tựa tia chớp!
Toàn bộ những người con gái mà Thạch Hạo nhìn thấy qua hoàn toàn khác với người con gái trước mặt này, cũng không phải là kỳ ảo mà tựa như là một vị tiên tử, đôi mắt xinh đẹp to tròn và cực kỳ sắc bén, mặc dù vô cùng long linh thế nhưng chẳng chút ôn hòa gì cả, hai con mắt tựa như là hai tiên trì sâu hun hút ẩn chứa đầy ánh kiếm!
Thần quang trong vắt như thế đủ khiến bá chủ một phương phải cúi đầu chứ không dám nhìn thẳng, dưới phong mang này làm người khác cảm thấy mình không tài nào sánh bằng.
Mà hàng lông mày của nàng lại vô cùng quyến rũ, tựa như được sử dụng than đen để vẽ lên trên vậy, nó rất nhỏ rất dài gần như kéo thẳng tới bên làn tóc mai, khí chất vô cùng đặc biệt.
Đây là một cô gái với tinh khí căng đầy, khí thế bức người, thế nhưng lại vô cùng hoàn mỹ.
Chiếc trán đầy đặn trắng mịn như ngọc thạch, gương mặt xinh đẹp tản ra tinh khí, chiếc mũi tinh xảo nhô cao, bờ môi anh đào đỏ hồng sáng rõ, hàm răng trắng bóng đều tăm tắp.
Tuy rằng nàng đang ngồi xếp bằng thế nhưng dáng người chắc chắn rất cao ráo, đường cong rõ ràng, nếu so chiều cao với một người con trai bình thường thì chắc chắn phải hơn hẳn một đầu.
Lúc này nàng chợt đứng dậy giữa hư không, được khí hỗn độn bao quanh, sương trắng tựa như là quần áo che đi một vài vị trí quan trọng trên người.
Nhưng, vẻ xinh đẹp mờ ảo ấy lại càng cuốn hút hơn, tràn ngập sự mê hoặc không cách nào cưỡng lại được.
Không thể không nói, cô gái này hoàn toàn khác với tất cả mọi người, chỉ riêng xét về ngoại hình thôi thì đã quá xuất chúng rồi.
Nàng có một mái tóc tím xõa tới tận eo nhỏ, phía trước cũng có làn tóc che đi bộ ngực cao vun vút, chiếc eo thon nhỏ nhắn, cặp đùi trắng mịn dài thon gọn.
"Kẻ này, đáng chém!" Nàng tryền ra sóng thần thức chứ không hề mở lời, bởi vì nàng không có sinh ra ở thể giối bên ngoài cho nên không biết được ngôn ngữ của cửu Thiên thập Địa.
Nhưng, nàng lại có cảm giác về tinh thần rất cao, hoàn toàn có thể biểu đạt ý muốn của chính mình, chuyện này hết sức kinh người, vừa sinh liền biết được, quá thần thánh, chưa từng học tâp qua nhưng lại có thể nắm giữ được.
Ban đầu thì Thạch Hạo rất chấn động, nội tâm không cách nào bình tĩnh được.
Hàng loạt phù văn xuất hiện ở xung quanh, đó là những văn tự bất biến từ tuyên cổ, bởi vì đấy là kết quả do đại đạo ngưng tụ thành và hóa thành những hoa văn bao vây lấy nàng, trong nhất thời chợt có tiếng tụng kinh vang vọng, tựa như muốn rung động cả cửu Thiên thập Địa này.
Trên thực tế, nó chỉ vang vọng bên trong vùng không gian này, rất là to lớn điếc tai.
Từng mảnh vỡ thời gian lượn lờ, một vài cảnh tượng kỳ lạ nhanh chóng trôi qua, tựa như là ảo mộng vậy.
Thạch Hạo hoảng sợ, cô gái này đang suy diễn, đang quan trắc tương lai của chính mình, đang dõi mắt nhìn tới vận mệnh, đây quả là một thủ đoạn vô thượng thông thiên triệt địa.
"Ở trên người ngươi, ở đời này, ta thấy được vòm trời đầy máu tươi, thấy thây chất thành núi, đời này tràn ngập sự giết chóc, thiên địa tan vỡ, quá thê thảm. Ta nếu như xuất thế thì rất có thể sẽ giống như rất nhiều đại nhân vật khác, sẽ chết trong năm tháng náo loạn đầy tăm tối này."
Nàng lầm bầm tựa như nói sảng.
Thạch Hạo chấn động trong lòng, nói: "Ngươi xuất thế thì chắc chắn sẽ trở thành Tiên, làm sao chết được chứ?"
"Tiên cũng vậy, quá đáng sợ, có thể gọi là năm tháng tối tăm nhất từ trước tới nay, không một ai có thể ngăn nổi dòng lũ này." Cô gái bình tĩnh đáp.
Sau đó, các hình ảnh bên người này từ từ biến mất, những phù văn kia không còn thấy nữa.
"Đây là ý trời, ngươi đi vào đây, dựa vào cuốn rốn thiên địa của ta để tu hành, đến thời điểm ngươi thay ta ứng kiếp rồi!" Cô gái nói thẳng.
"Nếu như có thể thay thế, chẳng vấn đề gì!" Thạch Hạo chẳng thèm để ý nói
"Kỷ nguyên này, ta sẽ không xuất thế, nếu như ngươi còn sống thì kỷ nguyên tiếp chúng ta sẽ gặp nhau!" Cô gái này nói.
"Được, kỷ nguyên tiếp gặp nhau!" Thạch Hạo gật đầu, vẻ mặt càng thêm nghiêm túc hơn, trong lòng hắn không ngừng gào thét, nhất định sẽ sống sót, hắn sẽ không chết, hắn vẫn còn muốn thây đổi kết cục vận mệnh của rất nhiều người nữa!
Sau đó, cô gái này lắc mình lui sang một bên, nhường lại vị trí trung tâm, nơi đó có một tảng đá rất bằng phẳng, rất cổ xưa, nếu như không chú ý thì gần như đã hào vào trong hư không rồi.
Nàng đi về một góc, để Thạch Hạo tiến lên ngồi xuống.
Khi Thạch Hạo tới gần và ngồi lên trên thì liền hoảng sợ, tảng đá bằng phẳng này tuy dài tầm ba thước thế nhưng lại có vô số hoa văn cổ xưa, thần bí khó lường.
Đây là tinh hoa của đạo chủng này!
Quả nhiên, vừa mới ngồi xuống thì vạn đạo chư thiên liền ập từ trên tới, từ bốn phương tám hướng lũ lượt kéo về nhấn chìm lấy Thạch Hạo, âm thanh của kinh văn thần bí chấn động tâm thần!