Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1354 : Không tầm thường

Ngày đăng: 01:25 19/04/20


Ba ngàn đạo châu, Biên Hoang báo nguy!



Sau khi nghe tin tức này thì trong lòng Thạch Hạo không cách nào bình tĩnh được, đi tới cửu Thiên này đã được vài năm nên hắn rất nhớ nhung, không biết các cố nhân như Hỏa Linh Nhi, gia gia, ba mẹ có khỏe hay không?



Lần này nếu có cơ hội thì hắn có thể quay lại Ba ngàn đạo châu và gặp những người thân thuộc kia một lần?



Nhưng, sau khi nghĩ thật kỹ thì hắn cảm thấy hy vọng không quá lớn, bởi vì Biên Hoang đại loạn, nếu hắn tới đó thì cũng chẳng thể giúp đỡ được gì, nơi đó chắc chắn không phải là cuộc đánh cược nào mà là cuộc chiến công thành chân chính!



Dưới tình huống này, muốn đạt được một suất để trở lại đó thì có chút không tốt lắm.



Tuy rằng chưa tới và chưa nhìn thấy nhưng hắn có thể tưởng tượng ra được, thậm chí là có thể cảm nhận được, Biên Hoang lúc này chắc chắn có rất nhiều hài cốt, mùi máu tanh ập thẳng vào mặt.



Cuộc đại chiến tàn khốc nhất bạo phát!



"U u..." Kèn lệnh mấy hồi liên tiếp, có người truyền tin tới.



"Các vị đạo tổ, việc lớn không không tốt rồi, Biên Hoang nguy cấp, nhân mã dị vực đã tiến công với quy mô lớn và chúng bất chấp hậu quả để xung kích, muốn vào cửa ải!" Người tới đầy máu lớn tiếng bẩm báo.



Lần này, dị vực đã không tiếc mọi thứ để đánh đổi, bỏ lại vô số hài cốt, dùng mạng để tạo ra một con đường hòng phá vỡ Biên Hoang.



"Cái gì, tòa thành thần bí bị phong ấn... nằm ở bên ngoài Biên Hoang đâu, nó không có hiện ra à?" Một ông lão của thế gia Trường Sinh thất kinh nói.



"Chưa hề, chưa từng xuất hiện!" Người tới tiếp tục bẩm báo.



Thạch Hạo chấn động tong lòng, hắn không kìm hãm được chợt nghĩ tới tổ tiên của Thạch tộc cùng với bảy Vương Biên Hoang!



"Đi, mang theo Thập Giới đồ cùng với kèn lệnh Tổ Long tới Biên Hoang, không thể trì hoãn được nữa!" Trưởng lão của Thánh viện quát lớn.



Tiếp đó, bọn họ bắt đầu di chuyển, chín phần mười nhân mã đều đi tới Biên Hoang của Ba ngàn đạo châu!



Nơi đây cũng chỉ để lại một số ít người thế nhưng nhất định phải có cao thủ tọa trấn, sau khi thương lượng một phen thì Đại trưởng lão Mạnh Thiên Chính của Thư viện Thiên Thần trấn thủ chỗ này.
Dị vực muốn công kích hai con đường, một đường thành công thì đã thỏa mãn rồi.



"Các ngươi nên rời đi thì hơn, chúng ta sẽ không vượt giới ở đây nữa, hiện tại vẫn còn bị vùng thế giới này bài xích, không thể qua bên các ngươi được." Đối diện, bóng người cỏ xưa kia lên tiếng.



Đại trưởng lão Mạnh Thiên Chính lắc đầu từ chối, tiếp đó là quan sát thật kỹ hắn, nói: "Nếu vậy ngươi thử nói chút bí ẩn của nơi này đi, giá trị như thế nào mà để các ngươi hùng hổ kéo sang như vậy."



"Cũng được, chúng ta có thể chém gió đôi chút vậy, để các ngươi biết rõ một vài chuyện xưa chứ không phải hồ đồ tới mức chẳng biết thứ gì." Đối diện, bóng người cổ xưa kia nói.



Đây là một cường giả tuyệt thế đã sinh sống rất nhiều năm, địa vị cực cao, được mệnh danh là một trong những đại sinh linh mạnh nhất bên dưới Bất Hủ!



"Nhưng, trước đó chúng ta cần phải có đôi chút hành động đã, nếu không rất có thể sẽ bỏ lỡ." Hắn bình tĩnh nói, tiếp đó xoay người cung kính bái về phía vực sâu.



Hắn vô cùng trịnh trọng và đầy thành kính, bày ra một tế đàn và bắt đầu bái lạy!



Ở xung quanh bất chợt xuất hiện hơn trăm bóng người, tất cả đều là những tồn tại như hóa thạch sống, đều là nhân vật khủng khiếp!



Bên phía cửu Thiên thập Địa, mọi người đều căng thẳng, lưng lạnh toát, tất cả đều là những cường giả cực kỳ lợi hại, ngay cả những trưởng lão của thế gia Trường Sinh khả năng còn không địch lại, thế nhưng giờ lại xuất hiện nhiều như vậy.



Có thể thấy được sự trịnh trọng và vẻ quan tâm của bọn họ về nơi đây tới mức nào.



Những người này đồng loạt tụng cổ kinh, âm thanh cổ xưa và lớn lao, tựa như được truyền từ thế giới kia tới, dần dần chấn động cả sơn hà, vang vọng khắp đất trời.



"Bọn họ đang làm gì thế?" Thạch Hạo cảm thấy thân thể lạnh lẽo, luôn cảm thấy có chuyện gì đó sẽ phát sinh.



"Tình huống có gì đó không ổn!" Đại trưởng lão với vẻ mặt nghiêm lúc hơn cả khi giao thủ với Bất Hủ lúc nãy, trong khi chớp mắt thì chợt có ánh sáng hỗn độn lóe lên.



Rào!



Ông vung lên tấm vải quấn Tiên vương, nó rung động che kín cả bầu trời, bảo vệ tất cả mọi người.