Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 1394 : Hai giới chém nhau (Hạ)
Ngày đăng: 01:26 19/04/20
Thạch Hạo hùng dũng đứng nơi đó, cao lớn tới vạn trượng, đỉnh thiên lập địa, cứ thế xé tan con cổ thú dài tám ngàn trượng này thành hai nửa rồi giơ cao quá đỉnh đầu, lập tức chấn động tất cả mọi người ở gần đó.
Ai mới là hung thú?
"Gào..." Con thú dữ này vẫn chưa có hoàn toàn chết đi, nó không ngừng giãy giụa ở nơi ấy, nguyên thần muốn tránh thoát thế nhưng lại bị giam cần ở bên trong thể nội, không cách nào rời đi được.
Xoẹt!
Thạch Hạo chấn mạnh, thần thông Luân Hồi bạo phát khiến thân thể của nó già đi cả vạn năm, da thú mềm yếu không ngừng bong tróc, xương cốt lộ hết ra ngoài đồng thời lờ mờ tối tăm, không còn chắc chắn sáng bóng như trước, vả lại nguyên thần của nó cũng bắt đầu lão hóa cùng suy yếu.
Đặc biệt dưới tình huống trọng thương như kia thì hậu quả càng không ổn, cơ bản không cách nào chống lại được thần thông Luân Hồi của Thạch Hạo!
Phụt!
Một lát sau, nguyên thần của nó mục nát và bắt đầu lan tràn các vết rách tựa như bị thiên đao chém qua hàng chục tới hàng trăm lần, tiếp đó là trở thành tro tàn, hoàn toàn tiêu vong!
"Giết hay lắm!" Rất nhiều người hoan hô vỗ tay không ngớt, bởi vì vừa nãy con hung thú này thể hiện quá điên cuồng.
Mấy vị đệ tự của lão tu sĩ kia đều chảy lệ nóng, gật đầu về phía Thạch Hạo chứ không có nói thêm gì nữa, tiếp đó là xoay người đi giết địch.
Bởi vì, ở trên chiến trường này, sinh tử quá bình thường, ở ngây tu sĩ có mạnh mẽ tới đâu thì cũng sẽ có một ngày bỏ mạng, ở thời khắc chém giết điên cuồng thì bọn họ không cách nào nghỉ chân được, không cách nào dừng lại được, xung quanh đều là kẻ địch, vẫn phải tái chiến.
"Giết hắn cho ta!"
Phương xa có người vung lên chiến kỳ chỉ về phía Thạch Hạo, mệnh lệnh cao thủ xung kích chém lấy đầu lâu của Thạch Hạo!
Chết đi một con Vương thú, chết trận đầy oan uổng, bị người xé thành hai nửa như vậy thật sự sẽ ảnh hưởng tới sĩ khí, nhất định phải hung ác trấn áp đối thủ.
Quân bài trơn bóng của Thạch Hạo tỏa ra ánh sáng, tiếp đó là từ từ hiện lên một con số, trong nháy mắt chiến tích đã bổ sung thêm năm mươi đầu người, con hung thú mạnh mẽ này lại có thể tương đương với năm mươi đầu lâu của tu sĩ Hư Đạo cảnh.
Xa xa, mấy chục con thú khổng lồ vừa mới thả lúc nãy nghe được mệnh lệnh liền xông thẳng về phía Thạch Hạo.
Loại hung thú khổng lồ này tựa như là những ngọn núi đang di động, hư không chấn động run lên bần bật, thanh thế khiến người khác sợ hãi.
Một con hung thú lông xoăn lao tới, thân thể tựa như là sư tử thế nhưng đầu lâu lại là voi Ma mút hoàng kim cao tới hai vạn trượng, thể hình như núi lớn, ầm, chiếc vòi hoàng kim lao tới khiến hư không nổ tung.
Cái vòi của nó quá dài, thật sự tựa như là một dãy núi lao tới đánh thẳng về phía Thạch Hạo!
Hắn liên tiếp vung quyền tựa như là tia chớp đang dịch chuyển, quá nhanh, toàn bộ đều nện thẳng lên trên hai tay của Hoàng kim dạ xoa, và người này chỉ biết ngắm mắt ngăn cản, nếu không thân thể sẽ bị xuyên thủng ngay!
Kết quả, vài quyền hạ xuống thì cánh tay của hắn đã uốn lượn rồi nổ tung!
Ầm!
Đồng thời giây lát sau, thân thể của hắn rạn nứt rồi nổ tung.
Hai cánh tay của hắn không cách nào ngăn nổi toàn bộ sức mạnh được, thân thể bị tập kích và nổ tung dưới sức lực cực mạnh này.
Yên lặng như tờ, người của dị vực đều nghẹn họng trừng mắt, luôn luôn coi phía bên mình sẽ chắc thắng, kết quả lại bị đối phương ép cho nổ tung
"Hắn là ai? Đây là người nào?" Rất nhiều người hét lớn.
"Chỉ một con Hoàng kim dạ xoa mà thôi, dù là Vương tộc thì đã sao chứ, Vương giả trẻ tuổi mà thế giới các ngươi xưng tụng đều bị ta một hơi giết chết mười người, chứ đừng nói chi là hạng người như ngươi!" Thạch Hạo lạnh lùngn ói.
"Hắn là Hoang, ta từng tới biên cương Đại Xích Thiên, từng nhìn thấy hắn một hơi giết chết mười Vương của giới ta." Xa xa có bóng người vọt tới và nói vậy.
"Trời ơi, là hắn, là tên sát tinh trong lời đồn kia, hắn... chính là Hoang!"
"Bắt hắn lại cho ta!" Có người ra lệnh.
"Ầm!"
Cùng lúc đó, bên phía cửu Thiên thập Địa, giữa bầu trời bay lên một vầng thái dương, là vị Thần xạ thủ kia đang đứng ngạo nghễ trong hư không, cả người phát sáng, là hộ đạo giúp Thạch Hạo.
Cũng trong lúc đó, sau khi đại kỵ sĩ ngồi trên Thôn Thiên thú đã đánh bại đối thủ thì cũng quay trở lại, là hộ đạo giúp Thạch Hạo.
Tiếp đó lại có hai vị đại kỵ sĩ vọt tới, một người quát lớn: "Vương giả trẻ tuổi của giới ngươi không phục thì cứ việc lại, nhưng nếu muốn trảm long thì trước tiên phải qua cửa ải chúng ta cái đã, nói không chừng chúng ta cũng muốn săn ma đó!"
"Cái gọi là vương giả trẻ tuổi cứ lăn lại đây!" Thạch Hạo tiến về trước rồi nhìn sinh linh dị vực phía đối diện, vui mừng chẳng sợ, cứ thế khiê chiến Vương tộc mạnh mẽ kia.
"Đúng là Hoang, hắn lại tới nữa rồi, lại gặp mặt ở trên chiến trường này, ai có thể ra tay giết hắn? Vết thương ở biên cương Đại Xích Thiên tới giờ vẫn khó có thể nguôi ngoai được!" Có sinh linh nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm trong chiến trường.
Thạch Hạo từng bước tiến về trước, quát lớn: "Kỳ thực ta cũng muốn biết, cái gọi là cường giả trẻ tuổi Đế tộc có dám trình diện hay không?!"