Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 363 : Lựa chọn

Ngày đăng: 01:16 19/04/20


Nguyệt Thiền tiên tử đã tới, vẫn kinh diễm như lần đầu gặp nhau, nàng thanh khiết xuất trần, dung mạo tuyệt thế, thân hình thon gọn hoàn mỹ, áo trắng toàn thân tung bay lả lướt đi tới, giống như từ trong cung trăng giáng trần.



Mái tóc đen phất phới, cái trán trắng mịn thông minh, đôi mi cong vút, cặp mắt sáng như sao trời, chiếc mũi cao ráo tinh xảo, môi đỏ lấp lánh xinh đẹp.



Lần này nàng cũng không có dùng khăn để che đi khuôn mặt nữa mà để lộ dung nhan tuyệt mỹ của mình khiến cho người khác phải nghẹt thở, gương mặt trái xoan mang theo nụ cười nhàn nhạt, da thịt căng mịn có ánh sáng lộng lẫy cứ như là dương chi ngọc vậy.



Khi Nguyệt Thiền tiên tử tới Hỏa quốc thì được tiếp đãi rất long trọng, một ít nguyên lão xuất hiện dẫn nàng vào khu tổ địa này cùng một vài người trẻ tuổi bầu bạn bên cạnh.



Nàng xuất chúng như vậy, đi trong Hỏa vực này thì có một loại ý vị thanh tân thoát tục, toàn thân áo trắng như tiên tử lướt sóng.



"Tiên tử, đã lâu không gặp, có khỏe hay không, nhớ quá đi mà." Thạch Hạo vờ vịt.



"Hì hì" một tiếng, mấy người ở xung quanh nở nụ cười, tên quỷ này cũng chỉ khoảng mười ba mười bốn tuổi mà học đòi làm tay ăn chơi ư?



Nhưng khi nghĩ kỹ lại, những chàng trai khoảng mười hai mười ba tuổi trong Đại Hoang kết hôn thì cũng chẳng hiếm, một vài nguyên lão của Hỏa tộc khi dẫn Nguyệt Thiền tiên tử tới đây thì liền rút lui.



Thiếu nữ từng bị vỗ ngay mông nói: "Sư tỷ, cái tên này là một kẻ xấu xa."



"Sao thế được, sờ mông cọp cái cũng không được hả? Khi quyết đấu thì đánh ở đâu chẳng được, chưa đập nát là may rồi đó." Thạch Hạo nói.



"Ngươi... có biết nói chuyện không đấy hả?!" Thiếu nữ kia tức điên lên.



Ngay cả thiếu niên của Bổ Thiên giáo bộ mặt cũng trở nên lạnh lùng sớm đã rút đi rồi, không muốn dùng thân phận của kẻ thất bại để đối diện với vị sư tỷ thầm thương trộm nhớ này.



Cường giả thiếu niên của vực ngoại, phàm là đang ở trong Hỏa vực thì tất cả đều đã tới đây không ngừng quan sát Nguyệt Thiền tiên tử, tiếng tăm của nàng thật sự rất lớn, chính là người kiệt xuất bên trong thế hệ trẻ tuổi!



Ngay cả sinh linh thuần huyết của vực ngoại cũng trở nên yên lặng, tuy trong lòng không phục thế nhưng cũng không dám mạo hiểm khiêu chiến, rất là kiêng kỵ với tiên tử đầy xinh đẹp tựa như đi ra từ trong thần thoại này.



"Ta đang muốn tìm Thạch huynh thì không ngờ lại gặp ở đây, không gì tốt hơn rồi." Nguyệt Thiền tiên tử khẽ nói mang theo nụ cười mỉm, tia phong tình này khiến lòng người run sợ.




Thạch Hạo trong lòng rùng mình, cô gái này sao lại tự tin như thế, nàng thật sự mạnh đến mức có thể từ trên nhìn xuống những thiếu niên thiên kiêu này sao?



"Ta thật sự rất hi vọng ngươi gia nhập Bổ Thiên giáo." Nguyệt Thiền tiên tử nói lại lần cuối.



"Cũng không phải là không thể, truyền cho ta Bổ Thiên thuật." Thạch Hạo cười hì hì, không còn nghiêm túc như ban nãy nữa, đã khôi phục lại vẻ dí dỏm của bản thân.



"Nếu như ngươi gia nhập Bổ Thiên giáo, trải qua đoạn thời gian dài và đạt được sự tán thành thì sẽ có thể nắm giữ được truyền thừa chí cao như thế này." Nguyệt Thiền tiên tử nói.



"Mê hoặc chẳng mạnh tí nào, khó có thể khiến ta động lòng được." Thạch Hạo lắc đầu, hai người nói chuyện đến mức này thì đã hiểu rõ quyết định của nhau.



"Nói như vậy thì không có cơ hội gì nữa sao? Ngươi nên biết, từ hôm nay trở đi ngươi chính là người quyết chiến với Thạch Nghị đệ tử của giáo ta đó." Nguyệt Thiền tiên tử chỉnh lại mái tóc trên trán.



"Còn có một khả năng, ngươi hãy theo ta về Thạch thôn." Thạch Hạo mạnh miệng nói.



Nguyệt Thiền tiên tử chẳng hề tức giận, có một loại xinh đẹp động lòng người, nói: "Tương lai sau này đại vực này sẽ toàn hoàn bị rối loạn, ngươi cho rằng mình có thể ở niên đại đầy mục nát này sẽ quật khởi hay sao?"



"Những việc mà ta đã nỗ lực và chuyên tâm thì trước tới giờ chưa từng thất bại." Thạch Hạo đáp.



"Ngươi không sợ ta giết chết ngươi ngay ở đây, sau đó sẽ chẳng còn cái gọi là cuộc đại quyết chiến giữa thiếu niên Chí Tôn nữa." Nguyệt Thiền tiên tử nở nụ cười nhạt nhòa.



"Thế thì xin tiên tử hãy ra tay." Thạch Hạo bình tĩnh đáp.



Nguyệt Thiền tiên tử nhẹ nhàng cất bước không dính chút khói bụi trần gian, mỗi một bước hạ xuống sẽ có ánh sáng xuất hiện, đồng thời bản thân hiện lên thần hoàn, đặc biệt là ở sau đầu có một vòng thần cứ như là một vị nữ thần giáng thế!



Cuối cùng, nàng dừng lại nhìn chăm chú Thạch Hạo.



Nơi đây trở nên yên tĩnh, hai người không nói lời nào nhưng bầu không khí lại vô cùng căng thẳng, một trận chiến lúc nào cũng có thể xảy ra, có thể trong lòng của cô gái như tiên nữ này đang có dự định trừ khử đi hậu hoạn sau này.