Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 372 : Chu Tước vs Kỳ Lân

Ngày đăng: 01:16 19/04/20


Chiến trường Thiên Không xuất hiện những gợn sóng kịch liệt, hai thiếu niên đối chiến với nhau cứ như là ưng kích trời cao, như vượn nhổ núi lớn, nhanh và mạnh mẽ khiến người ta chấn động.



"Bùm!"



Thần quang bắn ra như trời xanh nổ tung!



Hai người giao phong kịch liệt, bọn họ đều nắm chặt thời cơ chiến đấu, chớp mắt đụng nhau, ra tay mạnh mẽ, khiến cho tâm thần người xem rung chuyển.



"Vù!"



Lòng bàn tay của Thạch Nghị lấp lánh ánh tím, sương mù lờ mờ như có một đám mây tím xuất hiện, làm cho cả chiến trường Thiên Không trở nên mơ hồ.



Hắn hành động nhanh như điện xẹt, mạnh mẽ như rồng, hai chân cách mặt đất cả thước nhanh chóng tiến tới, cánh tay phải chấn động, cả người được bao phủ vởi ánh tím, khí tức đáng sợ.



Thạch Hạo hét lên một tiếng, cũng dùng tốc độ cực nhanh vọt tới, ánh đỏ che kín thân thể, cánh tay lấp lánh, ký hiệu cổ điển trong lòng bàn tay phát sáng mạnh mẽ lấy cứng chọi cứng với đối phương, không chút tránh né.



Trong nháy mắt, mọi người tựa như nghe được tiếng rồng ngâm phượng hót vang vọng cả chín tầng trời, hai người chém giết kịch liệt với nhau, không ngừng va chạm không ngừng bùng nổ ra ánh sáng vô lượng.



Ở xung quanh bọn họ, trong hư không có từng ký hiệu cổ xưa lấp lánh in dấu trong thiên địa, cộng hưởng cùng bọn, đó là sự thể hiện của đại đạo.



Hai người quyết đấu đến kinh thiên động địa, lúc này chỉ là mới bắt đầu mà thôi nhưng cũng đủ thể hiện ra những đại thần thông đáng sợ rồi, gió mạnh cuồn cuộn, khí lành mãnh liệt.



Mọi người hoa cả mắt, vô cùng khiếp sợ, âm thầm suy đoán, đương đại có mấy người ở cảnh giới này có thể đỡ lấy một đòn của bọn họ, hiện tại không cần nhiều lời đây quả thật là hai thiếu niên Chí Tôn !



Con mắt của Thạch Nghị lạnh nhạt, hai chân đạp mạnh xuống mặt đất, đất rung núi chuyển, toàn bộ chiến trường đều rung lên, có thể nhìn thấy được phù văn vô tận từ dưới chân của hắn đang nhanh chóng tràn ra bên ngoài.



"Phù!"



Mọi người hít vào hơi lạnh, không cần nói chiến trường bình thường, cho dù là một ngọn núi kỳ dị ở thái cổ cũng phải đổ nát, thế nhưng chiến trường Thiên Không cũng chẳng có chuyện gì, chỉ có phù văn lấp lóe mà thôi.



"Sức mạnh của hắn thật mạnh, những tia điện kia có thể dẫm nát chiến trường này, chỉ là bị phù văn ngăn cản thôi."



Đúng lúc này, Thạch Hạo bay lên không, bởi vì nó cảm nhận được một nguồn sức mạnh từ mặt đất truyền tới, giống như là một cây búa lớn nện xuống.



Thạch Hạo tóc đen rối tung, con mắt càng lạnh hơn, trực tiếp vọt lên trời cao, cả người cứ như là một tia chớp vồ giết Thạch Hạo, tất cả đều là sát chiêu.



"Ầm!"


Mọi người ngơ ngác, chiến trường này được xây dựng bởi những vật liệu đặc thù, toàn bộ đều là màu vàng, phù văn thần bí nằm dày đặc, có thể bảo vệ tất cả.



Dù vậy, bên trên tảng đá kia xuất hiện những vết rạn nứt, kinh người đến cực điểm!



"Chuyện này... Dù là trong võ đài chiến cấp Thần, cảnh tượng như thế này cũng rất hiếm thấy!" Tích Hoa bà bà biến sắc, nhìn về cô gái vô cùng điềm tĩnh bên người kia.



Nguyệt Thiền tiên tử mắt ngọc mày ngài, mái tóc tung bay, toàn thân áo trắng hơn cả tuyết, nàng không nói tiếng nào, vô cùng bình tĩnh, điều này làm cho Tích Hoa bà bà không thể yên lòng.



"Ầm!"



Một tiếng va chạm kịch liệt vang lên, rào chắn của chiến trường Thiên Không bị va chạm nát bấy tới mười mấy cái, Vực Sứ sắc mặt liền thay đổi rồi tự mình tu bổ, nhanh chóng sửa chữa những lỗ hổng kia.



"Giết!"



Giữa bầu trời, Kỳ Lân màu tím và Chu Tước đỏ đậm lần nữa hóa về thân người, một cái thì khí tím cuồn cuộn, một cái thì đỏ đậm như thủy triều bắt đầu giao kích nhanh như chớp.



"Thật kịch liệt, thật khủng khiếp, không hổ là địa quyết chiến của hai thiếu niên Chí Tôn, diệu thuật này vừa ra quả là chấn động cả thế gian."



Mọi người to nhỏ, tranh đấu giữa hai người quá kịch liệt, hôn thiên ám địa nhật nguyệt ảm đảm, tứ phương quỷ khóc thần gào, quả thật như là đang tới cửu u địa phủ vậy.



"Các ngươi đoán xem, cứ tiếp tục chiến như thế thì ai thắng ai thua?"



"Ta cảm giác được Thạch Hạo mạnh mẽ hơn một chút, tựa hồ phần thắng sẽ cao hơn, các ngươi xem kìa, con Chu Tước kia quả thật có thể kích cửu thiên, chém rớt cửu u!"



Trận chiến này khiến mọi người hoa cả mắt, hãi hùng khiếp vía.



"Ầm!"



Thạch Hạo ung dung không vội, triển khai bốn kích Chu Tước thái cổ, cương mãnh và thô bạo, vận chuyển thể thuật tới cực hạn, đăng phong tạo cực!



"Phốc" một tiếng, Thạch Nghị lại phun ra một ngụm máu tươi, dưới công kích đầy bá đạo của đối phương, nhận lấy một đòn này khiến cho pháp tướng Kỳ Lân tím không ngừng run lên.



"Chẳng lẽ lại phân thắng bại rồi sao, Thạch Hạo muốn thắn rồi ư?" Có người kinh ngạc thốt lên.



"Chưa chắc, Thạch Nghị là ai, hắn chính là Trùng Đồng giả, hiện tại chỉ mới thể hiện ra thể thuật mà thôi, thần thông mạnh mẽ nhất còn chưa vận dụng, trận chiến này hắn tất thắng!"



"Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng cũng không thể không tán thành, Thạch Nghị có chín phần cơ hộ đại thắng, sự thật đầy phủ phàm sẽ được công bố."