Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 375 : Cực tốc
Ngày đăng: 01:16 19/04/20
Hai người đều tăng tốc, cả người Thạch Nghị vàng óng cứ như là một con Đại Bàng cánh vàng vồ về trước, gió mạnh ầm ầm, chiến trường Thiên Không bị gió thổi đến rạn nứt.
Toàn thân Thạch Hạo cũng phát sáng nhưng không giống Thạch Nghị, trong ánh vàng còn có những vằn đen, loáng một cái đã tới nơi, gần như là cực điểm, khiến người khác cảm thấy khó mà tin được, nơi nó đi qua thì những tảng đá màu vàng và lan can đều nổ tung!
Vực Sứ sắc mặt khó coi chợt nhíu mày, nếu như cứ tu sửa hoài như vậy thì chẳng phải là lựa chọn hay, hắn đang suy nghĩ có nên thay đổi một chiến trường khác hay không.
Hai người đối mặt không ngừng gia tốc, cứ như là hai ngôi sao chổi vụt ngang trời, bùng phát ra chùm sáng khủng bố, những gợn sóng mênh mông khiến lòng người ngột ngạt.
Thạch Nghị cảm thấy có gì đó không đúng, thời khắc này hai mắt hắn như đang thiêu đốt dâng lên phù văn màu vàng, hàng loạt ký hiệu xuất hiện, nhìn chằm chằm vào thân hình của Thạch Hạo.
Loại tốc độ cực nhanh này khiến cho lòng hắn run bần bật, không phải chậm như ốc sên nữa mà cứ như là một con chim thần đang giương cánh lao thẳng xuống, ác liệt và mạnh mẽ, khiêu chiến tốc độ cực điểm.
Hắn vốn muốn phân giải động tác của đối phương, vào thời khắc mấu chốt sẽ phát động một đòn trí mạng để lấy xuống cái đầu lâu của vị tộc đệ này, nhưng không nghĩ rằng lại xuất hiện tốc độ cực nhanh ngoài dự liệu của hắn.
"Xoẹt!"
Thạch Nghị ra tay, cánh tay cứ như là cánh đại bàng đảo qua, hư không vặn vẹo vô cùng óng ánh, phát ra những gợn sóng chí cường, kim quang nhấn chìm cả thiên địa.
Thạch Hạo nghiêng người né tránh đòn đánh đang nhằm về đầu lâu của mình, cánh tay phát sáng rồi chụp thẳng về phía cánh tay của Thạch Nghị đang đánh tới, tiến hành chiến thuật cận chiến.
"Rẹt!"
Âm thanh áo quần rách nát truyền tới, những mảnh vụn bay lượn, bảo y của Thạch Nghị đã bị xé tan, một cánh tay lộ ra ngoài. Dưới cái nhìn của hắn, không thể nào tưởng tượng được, loại tốc độ chậm như ốc sên đó sao lại lột xác chạm được tới cơ thể hắn chứ.
"Xuất hiện máu tươi rồi!" Có người kinh ngạc thốt lên.
Hai người giao thủ động tác nhanh như chớp, đặc biệt lần này, con mắt của Thạch Nghị không thể nào phát huy ra được tác dụng.
Trong nháy mắt bàn tay phải của Thạch Hạo phá hủy bảo y của Thạch Nghị thì nó liền xoay tay lại chém mạnh trúng ngay cánh tay của hắn, khiến cho máu tươi ào ào chảy ra, hoa máu phụt lên rất cao.
Thạch Nghị bị thương, tuy rằng chỉ bị quẹt qua một cái thế nhưng cánh tay lại xuất hiện vết thương vô cùng đáng sợ, sâu tới tận xương máu tươi chảy ào ào.
Mọi người thất kinh, Trùng Đồng giả đã chịu thiệt, sức mạnh của cặp mắt kia đã mất hiệu lực ư?
Thạch Hạo cũng không có thi triển thuật Côn Bằng mà chỉ vận dụng tốc độ cực hạn của bảo thuật này mà thôi. Có như thế thì mới thay đổi cục diện thành truy kích rồi hạ sát thủ, lòng bàn tay hiện lên ký hiệu, tỏa ra bảo quang.
Bên ngoài, rất nhiều người đưa tay bịt tai lại rồi nhanh chóng rút lui, tiếng chuông này chấn động khiến cho ngồn phách người bất ổn gần như tan đi, vô cùng khủng bố!
"Đây chính là thủ đoạn của việc mượn sức chiến đấu của kẻ địch để rèn luyện vũ khí bản thân sao, Vô Song hầu, giỏi lắm, thủ đoạn kinh người, ở tuổi như vậy thì đương đại có mấy ai có thể làm được?" Có Tôn giả lộ vẻ kinh sợ.
"Người này rất đáng sợ." Tích Hoa bà bà khẽ nói, nhìn về phía Nguyệt Thiền tiên tử.
Tiên tử áo trắng gật đầu, tiên nhan không chút tỳ vết rất bình tĩnh, trong đôi mắt sáng chợt lóe lên thần hà rồi biến mất, sau đó nàng dửng dưng, vô cùng bình tĩnh.
"Keeeng!"
Chuông lớn vang vọng, nó được tạo thành từ những ký hiệu màu vàng, được luyện ra từ trong mặt trời vàng kia, mượn thần lực của Thạch Hạo để "ấp", có thể chính là binh khí thành đạo của Thạch Nghị.
Chuông lớn màu vàng ép xuống dưới, tiếng chuông như sóng lớn vô cùng khủng bố, chấn cho rào chắn của chiến trường Thiên Không nổ tung, có thể thấy được sự mạnh mẽ và khủng bố của nó như thế nào rồi.
Hiện tại không thể tránh được, cặp mắt của Thạch Hạo trở nên lạnh lẽo, nó xông ngược lên trời cao, cả người tỏa ra hàng loạt phù văn, lúc thì như Toan Nghê, lúc thì như Chu Tước, tăng sức chiến đấu của mình lên cao.
"Keeng!"
Nó xuất quyền, xuyên thủng tiếng chuông kia, gian nan đi tới gần liên tiếp xuất thủ đánh thẳng về phía chuông lớn.
Mọi người ngơ ngác, như thế cần thân thể mạnh cỡ nào? Tiếng chuông kia đánh nát không ít rào chắn của chiến trường Thiên Không, khiến cho sắc mặt của Vực Sứ tái xanh, thế nhưng thân thể của Thạch Hạo chẳng những chẳng tổn hại mà còn đột phá tới sát như vậy!
Thân thể nó ở trên trời cao đánh mạnh vào chiếc chông lớn kia, trời đất như quay cuồng, phát ra âm chuông vô cùng khủng bố.
"Không xong, tên nhóc này quá lợi hại, đạo binh mà Nghị nhi cực khổ mới luyện ra được sẽ không bị hủy diệt chứ?" Xa xa, cường giả của hồ Ma Linh chấn động trong lòng, lộ vẻ lo lắng.
"Câm miệng!" Kim Chu Tôn giả khẽ nói, vung tay chặn lại, không cho tên sinh linh của hồ Ma Linh kia nói nữa.
"Keeng...!"
Chuông lớn du dương, bên trên mặt hiện lên hàng loạt ký hiệu giống như là một phần kinh văn được khắc lên trên vậy, tiếp theo vang lên tiếng tụng kinh chấn động cả trời đất, như thần đang ngâm tụng thần chú vậy.
"Bắt buộc phải đưa ra một kết quả ư?" Một vị Tôn giả khẽ nói, con mắt trợn to.