Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 379 : Thượng Thương kiếp quang
Ngày đăng: 01:16 19/04/20
Hai người đều là máu, thân thể tàn tạ gần như bị hủy đi một nửa, xương cốt gãy vỡ.
Thanh chiến kích bay ra từ trong con ngươi của Thạch Nghị suýt chút nữa đã bổ Thạch Hạo thành hai nữa, mà Thạch Hạo cũng kéo đứt một cánh tay và xuyên thủng bộ ngực của Thạch Nghị, trong thời gian ngắn khó mà chữa trị được.
Cục diện thành lưỡng bại câu thương, mà hiện tại lại muốn vận dụng Chí Tôn cốt rồi!
Sân thi đấu màu đen vô cùng rộng lớn như được nhuộm từ máu, toàn bộ đen thui gánh lấy hơi thở của thời gian. Hai thiếu niên đứng đối mặt nhau, dưới chân bọn họ đều là máu, mặc dù thân thể tàn tạ thế nhưng tinh khí thần lại dồi dào như là lửa thần rực cháy vậy.
"Giết!"
Thời khắc này, bọn họ đồng thời hét lớn, hóa thành tia chớp xông thẳng về đối phương, triển khai cuộc đối quyết cuối cùng.
"Ầm!"
Bầu trời như sụp đổ, mặt đất lún xuống, vô tận sương mù tràn ngập, sóng thần lực mênh mông mãnh liệt, nơi đây trở nên sôi trào!
Chiến trường Thiên Không run rẩy, vô tận ký hiệu bay lên soi sáng cả hư không, in dấu ở mỗi tấc không gian, anh linh thượng cổ đều xuất hiện, u u gào khóc như cùng cộng hưởng theo.
"Thật là khủng khiếp!" Mọi người kinh sợ.
Chiến trường Thiên Không này hơn xa chiến trường trước, cho nên anh linh hiện lên cũng sẽ đáng sợ hơn, trông rất sống động, không ngừng diễn biến xích thần trật tự, không ngừng gào thét.
"Bùm!"
Nơi ngực của Thạch Nghị tuôn ra một luồng sức mạnh thần bí tẩm bổ cho cả thân thể, trong nháy mắt hơi thở của hắn tăng vọt tựa như có thể xé rách cả đất trời.
Hắn hóa thành một tia chớp vồ giết về phía Thạch Hạo.
Cùng lúc đó, cả người Thạch Hạo thiêu đốt, ký hiệu cổ xưa xuất hiện dày đặc trên thân thể, nó đang diễn hóa pháp môn Côn Bằng tới tầng thứ cao hơn, cường hóa cho bản thân.
Cú va chạm này có thể hình dung như là hai ngôi sao chổi đụng vào nhau, tựa như cả vũ trụ cùng đại chiến, chỉ trong nháy mắt hàng loạt ký hiệu và ánh sáng nhấn chìm cả chiến trường Thiên Không.
"Gào..."
Anh linh thượng cổ không ngừng kêu gào trong chiến trường, những anh linh này đều bị hai luồng ánh sáng này tiêu diệt, cứ như là mưa ánh sáng lan tỏa xung quanh, vô cùng rực rỡ.
Đây mới đích thật là thần chiến, hai người đứng sừng sững trong chiến trường, đạt tới phần cuối cùng mà sinh linh ở cảnh giới này có thể đạt được, rất khó để tiến thêm dù là nửa bước.
"Ầm ầm!"
Chiến trường Thiên Không rung động như muốn sụp nứt, những vết rạn nứt xuất hiện.
Hiện tại muốn tránh cũng tránh không được, Chí Tôn cốt phát uy, bao phủ toàn bộ nơi đay, ký hiệu xuất hiện đày trời, chỉ có thể mạnh mẽ chống đỡ mà thôi.
"Không!" Hỏa Linh Nhi nhắm mắt lại.
Trên thực tế, rất nhiều người đều thở dài, Thạch Hạo rất kinh diễm thế nhưng giờ dùng thứ gì để chống lại? Chỉ dựa vào thân thể thì không thể nào ngăn được, nó không sử dụng pháp môn Côn Bằng chính là sai lầm lớn nhất!
Thời khắc này Thạch Nghị chuẩn bị triển khai Bổ Thiên thuật, hai con mắt của hắn đồng thời phát ra thần quang, phòng bị pháp môn Côn Bằng của Thạch Hạo.
"Ầm ầm ầm!"
Toàn bộ Thượng Thương kiếp quang đều bay về phía Thạch Hạo, khủng bố cực kỳ, chiến trường Thiên Không này nổ tung, hết thảy mọi vật chất đều hủy diệt.
"Ồ, có điều không đúng!" Mộc Hoàng khẽ ồ lên.
Các Tôn giả khác cũng giật mình, hiện tại không thấy cảnh tượng hủy diệt, thân thể Thạch Hạo bất diệt, vẫn đứng sừng sững như trước, chưa từng bị giết chết.
"Đó chính là khối cốt của ta, ngươi cũng chỉ là một tên trộm đê tiện mà thôi!" Âm thanh của Thạch Hạo không cao thế nhưng lại chấn động cả thiên địa mệnh mông, ầm ầm rung động.
Mọi người khiếp sợ, sau đó mới tỉnh ngộ, Chí Tôn cốt này vốn là thuộc về Thạch Hạo, nó mới chính là... Chí Tôn trời sinh chân chính!
"Không sai, đây là thuộc về hắn, quá bất công mà!" Mọi người đều hùa theo.
"Xảy ra chuyện gì thế?" Có người kêu to, không nhịn được thốt lên.
Thân thể Động Thiên của Thạch Hạo mở ra tạo nên vô tận ánh sáng, hoàn toàn mờ mịt cái gì cũng không thể nhìn thấy được, chỉ có vô tận ký hiệu thần bí nằm dày đặc không hư không.
Chuyện gì thế này? Mọi người khiếp sợ!
Nơi đó như đang có một Chí Tôn trời sinh thức tỉnh, khí thôn bát hoang, duy ngã độc tôn, khí thế khủng bố tràn ngập, ký hiệu vô tận đan dệt, in dấu trong trời đất, hào quang nhấn chìm cả thiên địa.
Thạch Hạo nheo mắt lại, nó biết đã xảy ra biến hóa kinh khủng cỡ nào, đó chính là Chí Tôn cốt nơi ngực nó bị kích cho thức tỉnh, thần uy cuồn cuộn không gì sánh được!
Bên trong ánh sáng ngập trời đó, sân thi đấu màu đen này bị cắn nát, Thạch Hạo một bước bước ra, càn khôn bạo động, nó ép thẳng về phía Thạch Nghị.
Mọi người mơ hồ nhìn thấy, một thiếu niên Chí Tôn đang cất bước trong thần quang mênh mông, sau đó... xé rách một thân thể của người khác!
"A..." Một tiếng kêu thê thảm truyền tới.
Các cường giả chấn động, đây là cảnh tượng kinh khủng thế nào, đó chính là Thạch Hạo đang cất bước ư, là nó xé đôi địch thủ ư, khí tức Chí Tôn tràn ngập, nhấn chìm cả mười phương!