Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 394 : Cô gái bí ẩn
Ngày đăng: 01:17 19/04/20
Trong hồ Ma Linh, tiếng kêu giết rầm trời, hết con nhện này tới con nhện lớn như ngọn núi nhỏ giết đến đỏ cả mắt, hiện tại đại địch xâm lấn, ngàn cân treo sợi tóc, không một ai từng nghĩ, một cấm địa được truyền thừa từ thái cổ mà lại gặp phải một trường hạo kiếp như hôm nay, chỉ vì một bộ thân thể mạnh mẽ mà ngay cả Tôn giả cũng thèm thuồng.
"Giết vào trong, tạo hóa của ngươi và ta đang ở trước mắt, Trùng Đồng giả cộng thêm Chí Tôn cốt, nếu ở trong tay thì ai có thể địch?!"
Tiếng hét này chấn động cả cấm địa, đó chính là tiếng rít gào của Tôn giả, âm thanh như sấm sét khiến linh hồn người người run rẩy.
Trải qua một trận chiến ở Hư Thần giới, mọi người hiểu được Thạch Nghị kinh tài tuyệt diễm như thế nào, hai loại thiên phú cùng nằm trên một người, vang dội cả cổ kim. Nếu không phải tại Thạch Hạo quá mức yêu nghiệt thì tương lai sau này mấy ai có thể ngăn được hắn?
Trên thực tế, trận chiến này sớm đã bùng phát rồi, đại chiến song Thạch ở Hư Thần giới vừa hạ màn thì đã có người âm thầm tiến tới hòng đoạt lấy thân thể này, chỉ có điều lại bị ngăn chặn. Nơi này dù sao cũng là tổ địa của Ma Chu nhất mạch, có hàng loạt cấm chế làm cho cường giả bị xâm lấn bị hao tổn nghiêm trọng.
"Ầm!"
Trời long đất lở, các loại pháp khí bay lượn tỏa ra gợn sóng mạnh mẽ, rất nhiều di tích Thần Điện nổ tung.
Sơm môn sớm đã bị hủy diệt, một ít tôn giả giết vào trong, đại khai sát giới, rất nhiều nhện lớn mình đầy máu tươi, đâu đâu cũng có thi thể.
Nhưng mà, gốc gác của bộ tộc Ma Chu vô cùng mạnh mẽ, tổ trận thức tỉnh xây dựng nên đại trận vô cùng phức tạp, chém ra ánh sáng trùng thiên quét ngang đại địch ngoại giới.
"Đáng ghét!"
Chủ hồ Ma Linh là một lão già, ông ta đã đắc đạo nhiều năm, đạo hạnh cao thâm, tự tay truyền cho Thạch Nghị rất nhiều đại pháp, trong lòng có chút "ý nghĩ", nhưng không ngờ hôm nay lại thành ra như vầy.
Ông ta chưa bao giờ nghĩ tới Thạch Nghị lại thất bại, còn bị Thạch Hạo giết chết nữa.
Đoạt được thi thể của Trùng Đồng giả tự nhiên là một cơ hội lớn, nếu như có thể phù hợp với tinh thần của mình thì ngày sau dùng thân thể này để tu hành thì có thể vô địch thiên hạ. Đương nhiên cũng kèm theo hung hiểm vô cùng lớn, hơi một chút là hình thần đều diệt, dù sao đổi thân thể cũng quá mạo hiểm, không có bao nhiêu người dám làm như thế.
Chủ hồ Ma Linh hy vọng có thể bồi dưỡng Thạch Nghị, không phải vạn bất đắc dĩ thì ông ta sẽ không đoạt lấy bảo thể vô thượng này, đáng tiếc, hôm nay Thạch Nghị lại chết trận nên không còn lựa chọn nào khác, bộ thân thể này nếu đưa ra bên ngoài thì chính là ao ước của mọi Tôn giả.
"Đám Tôn giả này hoặc là sinh mệnh không nhiều hoặc là bản thân có mầm bệnh, con đường phía trước đã đứt đoạn cho nên mới tới đây tranh đoạt, chủ yếu nhất chính là, khi ở Hư Thần giới xem chiến đã kích thích bọn họ, Trùng Đồng thêm Chí Tôn cốt vậy mà có thể mạnh mẽ như thế." Một con nhện lớn đứng ở bên nói.
Chuyện này là một trường hạo kiếp đối với hồ Ma Linh, nếu không có đại trận thủ hộ mở ra khiến nơi đây trở nên mờ mịt, bảo khí lượn lờ, phù văn dày đặc thì đã bị tiêu diệt từ lâu rồi.
Dù vậy, cũng có Tôn giả giết vào và hủy diệt hết tòa đại trận này tới tòa đại trận khác.
"Giết!"
Cô gái bước ra một bước, tiến về trước trung ương Thiên cung đang lơ lững kia, bước lên bậc thang ngọc, muốn tiến vào cổ điện.
Mọi người hít vào hơi lạnh, cô gái này quá lợi hại, cứ như là chỗ không người, Tôn giả các phương đến vây công tuy đánh vào hồ Ma Linh, phá hủy rất nhiều cung điện thế nhưng tới hiện tại vẫn chưa có một ai có thể leo lên trung ương Thiên cung.
Ma nàng vừa mới tới thì đã thực hiện được hành động này, thật sự là đáng sợ, đi ngang qua chiến trường, tách ra địa trận thượng cổ, nhanh chóng tới gần nơi cần tới.
"Xoẹt!"
Bảo quang bay lượn, pháp khí tứ phía, bầu trời sôi trào, không riêng là người của hồ Ma Linh mà còn có vài Tôn giả ra tay trấn áp cô gái này.
"Trời ạ, nàng không có thi triển chút phù văn nào, cứ thế đi vào trận, đi vào trong trung ương Thiên cung!"
Mọi người thán phục, nàng né tránh sự công phạt của mọi người, những thần quang và pháp khí kia đều đánh lên trên Thiên cung, sau khi đại trận hoạt động trở lại thì phản kích quần hùng.
"Ngăn lấy nàng!"
Nhện già của hồ Ma Linh rống lớn, rất nhiều người tiến lên, trong trung ương Thiên cung đại loạn.
Cổ trận thức tỉnh, còn có tổ khí nổ vang, chấn động thiên địa, nơi đây sắp trở thành kiếp thổ.
Nhưng mà, cô gái quá nhanh, nhìn như mềm mại thế nhưng một bước hạ xuống tựa như là cật đổi sao dời, núi sông biến ảo, nàng đi tới trước một cái bồ đoàn.
Nơi đó có một thiếu niên đang xếp bằng, da dẻ óng ánh, chính là Thạch Nghị, chỉ có điều không còn sóng tinh thần, con mắt nhắm nghiền không hề nhúc nhích.
Chủ nhân của hồ Ma Linh tự mình tới ngăn cản thế nhưng cô gái vung lên ống tay áo, hắn cứ như là cưỡi gió đạp mây bay ngược ra xa, kinh ngạc trợn mắt ngoác miệng.
Hiển nhiên tu vi đối phương cao hơn hắn xa, chính là không biết được đã đạt tới cảnh giới nào, đây là một cô gái bí ẩn không thể nhìn thấu sâu cạn được.
Tay áo lớn của nàng vung lên, Thạch Nghị biết mất trên chiếc bồ đoàn, sau đó nàng xoay người rời đi, một bước trăm nghìn trượng rời khỏi thiên cung, lại lần nữa cất bước thế nhưng đã hơn mấy dặm đi ngang qua chiến trường, bước thứ ba thì đã rời khỏi sơn môn.
Pháp khí của mọi người, còn có thần thông đồng thời hạ xuống, toàn bộ đều tập trung hướng thân thể của nàng, không muốn để nàng chạy thoát.
Cô gái này chẳng thèm chú ý, cứ việc cất bước, một thân áo xám vô cùng rộng lớn, khi nàng bước ra bước thứ tư thì đã biết mất trước mặt mọi người, toàn bộ bảo cụ đều đánh vào hư không.