Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 425 : Thế giới hộp báu

Ngày đăng: 01:17 19/04/20


Miếng đồng ẩn mình trong sương mù không lớn lắm, bên trên phủ đầy gỉ xanh, miếng đồng này chắc chắn là một thể với miếng đồng trong ngực của Thạch Hạo, có thể ghép lại với nhau.



Nếu không có Trùng Đồng thì khó mà phát hiện ra được, bởi vì sương mù nơi đây rất quái lạ, mắt thường rất khó để nhận thấy, thêm lần nữa lại chứng minh được sự đáng sợ của Trùng Đồng giả.



"Lúc nào ta mới có thể tu thành Thiên nhãn đây, chí ít cũng phải nhìn xuyên qua hư vọng này." Thạch Hạo lẩm bẩm.



Đương nhiên, giờ không phải là thời điểm để phân tâm, nó có chút đau đầu, miếng đồng thau không có nằm ở khu vực an toàn, muốn đoạt được cần phải phá tan trận pháp rồi tiến tới.



"Phát hiện ra thật à?" Đại Hồng Điểu kinh ngạc, bọn nó chỉ ôm ấp một chút hi vọng nhưng không ngờ lại phát hiện được.



Đây chính là thứ đã mất tích từ thượng cổ, đến bây giờ mới có thể nhìn thấy lại, thật khiến người bất ngờ.



Ngay cả Lâm Côn cũng đờ người ra, hôm qua lão cũng từng tới đây, cũng tìm kiếm thật cẩn thận, xém chút nữa đã hất tung cả khu này lên nhưng mà chẳng đạt được thứ gì.



Không ngờ rằng, thiếu niên hung tàn này lại có vận khí lớn như vậy, chỉ cần nhìn sơ qua là thấy ngay, đúng là chẳng có chút thiên lý gì mà, việc này khiến cho lão xuýt xoa không thôi.



Lẽ nào Thần điệp trong truyền thuyết muốn hiện thế ư? Trong lúc nhất thời, Lâm Côn trở nên ngây dại, tuy tuổi tác đã cao nhưng hiện tại cứ như là một thiếu niên nhiệt huyết dâng trào.



"Có thể thấy được thứ trong truyền thuyết..." Lão run rẩy nói.



Thạch Hạo vô cùng phấn chấn, không ngừng suy nghĩ biện pháp để đoạt lấy miếng đồng thau kia, nhưng mà nó cũng không dám làm bậy.



Nên biết, ngay cả cường giả cấp Thần cũng chết ở nơi đây, và cũng chỉ phá vỡ gần ba tầng trận pháp mà thôi.



"Cẩn thận một chút, chúng ta hộ pháp cho ngươi." Ánh mắt của Đại Hồng Điểu lóe sáng.



"Thấy rồi chứ." Sau khi tới Dược đô, đám Chim loan năm màu vẫn trong hình dáng người, nếu không với dáng vẻ của bọn chúng chắc chắn sẽ bị người nhận ra ngay.



Nó ngồi xếp bằng ở biên giới trận pháp, sau lưng hiện lên một cọng lông chim xinh đẹp có màu sắc sặc sỡ, sau đó xoẹt một tiếng, năm luồng thần quang bay thẳng vào trong trận pháp.



"Ầm!"



Thời khắc này, tầng trận pháp thứ ba bạo động, nơi đây tuông ra một luồng sóng lớn ngập trời bao phủ bốn phía.



Không cần nói những nơi cấm chế chưa bị phá vỡ, chỉ riêng khu vực an toàn này cũng rung động dữ dội, những gợn sóng tàn bạo tản ra đủ sức ép tan người khác.
Thoát khỏi đại trận, khi đã ra ngoài sơn cốc bọn nó lập tức bắt đầu nghiên cứu Thế giới hộp báu này.



"Trừ phi là chủ nhân nếu không người khác khó mà mở ra được, hoặc là bất ngờ mở ra được." Hỏa Linh Nhi than thở.



Bọn nó không có gặp được cái gọi là "bất ngờ", từng người nhận lấy Thế giới hộp báu để nghiên cứu tìm cách mở thế nhưng đều không thể.



Ngay cả Lâm Côn cũng tiến lên tìm hiểu, nhưng cũng đành ngậm ngùi từ bỏ.



"Lẽ nào Hoàng điệp nằm trong hộp báu này, thậm chí còn có Thần tàng khác nữa?" Đại Hồng Điểu đoán.



Cuối cùng, Thạch Hạo cắn răng âm thầm đưa hộp báu này về phía Tiểu Tháp, rồi truyền âm nói: "Giao dịch nào."



Tiểu Tháp nói: "Ah, vẫn quy tắc cũ, lần trước ngươi đã đưa ta Thái Dương thạch, vốn đang nợ ngươi một lần, vậy thì giờ coi như hết."



Thạch Hạo đau tới thấu tin gan, đúng là động không đáy mà, Thái Dương thạch quý giá tới nhường nào, là báu vật thế gian, chỉ nhờ nó động tay động chân có một lần mà phải dùng thứ này làm thù lao, quá xa xỉ mà.



"Không được, lần này ta muốn ngươi giúp ta phá tan tòa sơn cốc này, đoạt được gốc bảo dược kia, tiện thể mở luôn hộp báu này." Thạch Hạo nói.



Tuy nó biết chắc chắn Tiểu Tháp sẽ đòi cái giá trên trời, bởi vì nơi đây có hơn trăm tòa trận pháp, thế nhưng nó không hề nghĩ tới cái giá phải trả lại đáng sợ đến vậy.



"Trừ phi ngươi dùng hơn trăm loại thiên tài địa bảo thật sự, nếu không thì không thể." Tiểu Tháp thẳng thắng nói.



"Ngươi quá hãm tài!" Thạch Hạo căm phẫn, đương nhiên những câu này chỉ là truyền âm mà thôi, những người khác không thể nào biết được.



"Ngươi có biết đấy là trận pháp gì không? Ngay cả Thần tới cũng chắc chắn phải chết, đặc biệt là cây linh căn trong sơn cốc kia, ngươi cũng đừng nên mơ tưởng tới là vừa rồi, đó là thứ do người khác trồng tạm ở giới này, ai không may động tới thì chắc chắn sẽ chọc cho hắn giáng lâm tới đây!" Tiểu Tháp nhắc nhở, lời nói hết sức nghiêm túc.



Thạch Hạo sợ hãi, quả nhiên ghê gớm như vậy!



"Làm người phải biết lượng sức, nếu thật mà ngươi đoạt được Hoàng điệp thì đó cũng là một cơ duyên nghịch thiên rồi." Tiểu Tháp nói, đánh giá rất cao về Hoàng kim điệp này!



Cuối cùng, Thạch Hạo liếc mắt nhìn tòa sơn cốc thượng cổ kia một cái, sợ hãi không thôi, chẳng trách cô gái áo xám kia từng nhắc nhở nó, hãy rời khỏi Dược đô, nói nơi đó chính là một trong những địa điển chuẩn bị trở thành nơi chinh phạt.



"Được, trước tiên giúp ta mở ra Thế giới hộp báu này đi!" Thạch Hạo nói.