Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 515 : Cổ điện Hỗn độn
Ngày đăng: 01:18 19/04/20
Cảnh tượng này rất kỳ lạ, cứ như là một bức tranh vậy, thần hoa màu vàng tản ra, tuy điểm lành sáng rực thế nhưng lại thai nghén một mỹ nhân xinh đẹp, chuyện này không sao tưởng tượng nổi.
Một đóa hoa sao lại như thế đươc?
Tất cả mọi người đều ngây ra, cảnh tượng quá mức thần bí khiến mọi người không dám tin vào mắt mình.
Thần hoa Thái dương óng ánh, sương mù lưu chuyển, thần quang lấp lánh, nơi nhụy hoa có chất lỏng màu vàng rực rỡ, hương thơm nức mũi, ít nhất phải còn hơn mười giọt, thế nhưng lại bị cái trứng kia hấp thụ toàn bộ.
Mọi người trơ mắt nhìn nhau thế nhưng không một ai dám ra tay, những người công kích về hoa hoàng kim trước kia đều bị xích thần trật tự xuyên thủng và tử vong.
Cái trứng này có màu vàng thế nhưng lại trong suốt, trông vô cùng xinh đẹp, dường như thần ngọc hoàng kim, vô cùng mờ ảo, lưu chuyển hàng loạt hào quang, chiếu sáng ra cầu vòng bảy màu.
Còn cô gái kia lại đang cuộn trong mình, kinh đẹp động lòng người, sợi tóc màu vàng óng, thân thể trắng mịn như ngà voi, lông mi dài run run cứ như có thể thức tỉnh ngay tức khắc.
"Đây là người nào, lẽ nào là thần thai do trời sinh đất dưỡng?" Đả Thần Thạch lẩm bẩm.
Thạch Hạo choáng váng, lần đầu tiên nó thấy sinh linh như thế này, dựa vào cảm giác thì nó biết cô gái này có lai lịch siêu phàm, ngày sau sẽ vô cùng mạnh mẽ!
Những người khác cũng không ngừng suy nghĩ, âm thầm lên kế hoạch.
"Chẳng lẽ là tinh hồn của thần thụ Thái dương, thông qua một bông hoa thai nghén thành hình người, siêu thoát xuất hiện, hóa thành một giai nhân tuyệt mỹ?" Có người nói nhỏ.
Kỳ tài và quý nữ của thượng giới cũng động lòng, dù thế nào di nữa, đây là một sinh linh giống với thần thai, nếu như mang về thượng giới rồi gia nhập vào đại giáo của mình, sau đó cẩn thận bồi dưỡng thì chắc chắn có thể ngước nhìn chúng sinh, cao cao tại thượng!
"Có thể Hoàng kim thụ muốn tiến hóa thành Thế giới thụ nên đã xảy ra dị biến, đây là tinh linh của Thế giới thụ thai nghén ra, siêu phàm thoát tục, không ở trong Ngũ hành." Có người suy đoán như thế.
Mà lúc này cũng có không ít người hành động, Rắn chín đầu hành động đầu tiên, trong đó một cái đầu rắn âm thầm dùng thần miện dẫn dắt, có thể gần gũi với người khác. Nó cảm thấy cô gái này chỉ vừa mới ra đời nên vô tri không biết gì, chỉ cần khiến nàng cảm nhận được sự gần gũi nói không chừng có thể mang nàng rời đi.
Hào quang màu xanh khuếch tán ra một chùm sáng vàng óng nhầm về đầu rắn của Rắn chín đầu, lập tức nó kêu thảm thiết, mi tâm rạn nứt, trong mắt xuất hiện tia máu, rồi lăn lộn trên mặt đất.
Cái đầu kia của nó đã mất đi ánh sáng lộng lẫy, suýt chút nữa đã chị chém đứt.
Mà một vị Tôn giả khác càng thảm hại hơn, khi một mảnh ký hiệu vàng óng bay tới thì thân thể như bị đốt cháy, trong ánh lửa thân thể ấy từ từu hóa thành tro bụi, hình thần đều diệt.
"Đó chính là hỏa tinh Thái dương, thật là khủng khiếp!"
Mọi người biến sắc, là do quả trứng phóng ra hay là do hoa hoàng kim phóng ta, hiện tại chưa ai có thể xác nhận, không thể nào điều tra được.
"Đến tột cùng nàng là thứ gì, là một sinh linh được sinh ra tuân theo đại khí vận thiên địa ư?"
Mọi người vô cùng nghi hoặc, trong phút chốc khó mà xác minh được.
Nhưng mà trên bàn đá hay là trên giá sách đều có một quyển cốt thư toa ra khí hỗn độn, trông cô cùng cổ xưa!
"Kinh thư vô thượng!" Mọi người vừa thấy thì lập tức chấn động.
Hai bộ kinh thư này được đặt ở nơi đó, không cần nghĩ thì cũng biết được, đó chính là tạo hóa vô cùng to lớn.
Dù là mọi người tới từ thượng giới cũng phải đỏ mắt thèm thuồng, không ngừng lao về trước, ai nấy đều đề phòng lẫn nhau, rất có thể sẽ có quyết đấu sinh tử diễn ra.
"Ầm!"
Có người bị đánh bay, không một ai có thể tiếp cận được khối cốt thư được khí hỗn độn bao phủ kia.
"Trên người của ngươi có chiến y Bất diệt kim thân, đi vào thử xem thế nào." Trác Vân mở miệng rồi nhìn về phía nó, muốn kéo nó cùng xuống nước với hắn.
Mấy người kia cũng như thế, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh, quay đầu nhìn lại.
"Trên đường đi ngươi kêu réo không ngừng, thật sự làm phiền người khác đấy, nếu không muốn chết thì cút sang một bên, chớ có chọc ta." Thạch Hạo liếc mắt nhìn hắn, rồi cẩn thận nhìn hai bản cốt thư kia.
"Ngươi..." Trác Vân giận giữ, xem mình là con ruồi con muỗi à? Lại dám nói như thế với mình, đối phương tựa hồ chẳng hề để mình lọt vào mắt, hắn nháy mắt với những người khác muốn liên hợp ra tay với nó.
"Muốn tìm đường chết thì ta sẽ giúp các ngươi vậy!" Thạch Hạo nói.
"Để ta xem bản lĩnh của ngươi thế nào!" Trác Vân quát lên, đồng thời cùng với ba người khác cất bước, từng người lấy ra bí bảo của bản thân.
"Ngươi đến từ thượng giới thì ghê lắm à, ngươi cho rằng ta không dám giết hết đám các ngươi? Nêu như ngươi biết, ta đã làm gì với Bất Lão sơn thì sẽ không hung hăng như thế đâu." Thạch Hạo lạnh nhạt nói.
Keng một tiếng, nó rút ra pháp kiếm màu vàng rồi bổ về trước, lần nữa vận dụng Chí tôn cốt, muốn tốc chiến tốc thắng.
Vù một tiếng, kiếm thể phát sáng, một luồng ký hiệu thần bí phóng tới, gợn sóng kịch liệt, Trác Vân bị bao phủ, ba người ở phía sau hắn cũng như vậy.
"A, đây là..." Bọn họ khiếp sợ hét lớn.
Chỉ trong nháy mắt, bốn người bọn họ từ từ nhỏ lại, cứ như là con nít, như là "phản lão hoàn đồng", từ trạng thái đỉnh cao trở về thời kỳ trẻ dại.
Không chỉ bề ngoài như vậy mà thực lực cũng như thế.
Mấy người sợ hãi kêu lên, nội tâm sợ hãi vô cùng.
"Thì ra là thế, không ngờ lại có thể sử dụng như vậy, xác thật có thể gọi là Luân hồi." Trong lòng Thạch Hạo lẩm bẩm, nó vô cùng bình tĩnh, thong thả ra tay, pháp kiếm màu vàng đảo qua, đầu lâu của Trác Vân bị chém đứt lìa, sợ hãi kêu thảm không thôi, thế nhưng không thay đổi được kết quả gì cả.