Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 521 : Ma đế

Ngày đăng: 01:18 19/04/20


"Đi, chúng ta xem thử hắn muốn làm cái gì?" Hồng Hoàng mở miệng, người nàng muốn ám chỉ chính là Thạch Hạo.



"Loại người... sơ đại như thế này thật khiến người khác bất ngờ và giật mình mà, nếu hắn tới thượng giới thì chắc đám kia sẽ không thấy cô đơn nữa đâu!" Bích Cổ nói.



Hắn vừa nói ra thì rất nhiều lộ vẻ khác thường, thật sự là một sơ đại ư? Tất cả mọi người đều suy nghĩ, tiểu Thạch rất kỳ lạ, lợi hại tới mức thái quá.



"Hi hi, rất nóng lòng chờ hắn tiến vào thượng giới, lãnh thổ mênh mông này, thiên kiêu xuất hiện lớp lớp, sơ đại quật khỏi, nếu như lúc hắn tới rồi bị nhấn chìm ở bên trong thì sao ta?" Oánh Oánh khẽ nói, trong con ngươi xinh đẹp lóe lên hào quang kinh người.



"À, Thủy Nguyệt, không phải ngươi có hôn ước rồi hay sao, là người tương tự như thế đúng không?" Lam Vũ hỏi.



"Nói bậy!" Thủy Nguyệt phản bác.



Nơi đây là vùng núi thấp, đồi núi chập trùng, khí hỗn độn tản ra, trận pháp mà tiểu Tháp bày xuống dù là giáo chủ của thượng giới có tới cũng chẳng dễ dàng mà phá hỏng được.



Thạch Hạo rất yên tâm, ba mẹ chắc chắn sẽ không gặp nguy hiểm gì, nhưng mà nó cũng vô cùng đau đầu, trận pháp an toàn có ý nghĩa dù là nó cũng không vào được, chỉ có thể đợi tiểu Tháp trở về mà thôi.



"Tháp gia quả nhiên lợi hại, đệ suy diễn hơn trăm lần mà vẫn không tìm được con đường của trận pháp này." Đả Thần Thạch líu lưỡi, hiếm khi nào mà nó khiêm tốn thế này.



Thạch Hạo ngồi xếp bằng trên ngọn đồi, bình tĩnh tu hành, hiện tại tâm tình của nó rất tốt, đã tìm được ba mẹ, rồi thu hoạch vô cùng phong phú khi tiến vào Bảo giới thái cổ.



Trên thực tế, nó chưa đợi được bao lâu thì tiểu Tháp đã xuất hiện, thẳng tay phá tan không gian tiến tới, khí hỗn độn mênh mông bao phủ, bảo huy tỏa ra.



Thạch Hạo vui mừng, lập tức tiến tới.



"Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?" Tiểu Tháp cực kỳ nghiêm túc hỏi dò Thạch Hạo, nó sớm tiến vào nơi sâu của biển hỗn độn, cùng với Liễu Thần đuổi theo cánh cửa kia, kết quả cảm ứng được một khí tức khó tả.



"Có việc lớn xảy ra, thế nhưng mày với Liễu Thần chẳng có ở nơi này, đang không để vụt mất vận may lớn!" Thạch Hạo tiếc nuối, rồi kể lại toàn bộ sự việc nói qua một lần.



"Ô trời ơi, ta chết mất!" Tiểu Tháp rên thảm thiết, ngã nhào từ trên hư không xuống.



"Tháp gia, người làm sao vậy?" Đả Thần Thạch sợ hết hồn.



"Núi Thế giới của ta, thần liệu của ta, cung điện Hỗn độn của ta, tất cả đều bỏ ta, ta đau lòng muốn chết mất!" Tiểu Tháp lăn luộn, kêu rên không thôi trên mặt đất.



Rất khó mà tưởng tượng được đây là một pháp khí Hỗn độn, nó không ngừng rên rỉ, gào thét như tan nát cõi lòng vậy.



Thạch Hạo bĩu môi, khi nhìn thấy nó đau lòng như thế thì chề môi khinh bỉ.


Âm thanh của bọn họ đều run lên, không khỏi rùng mình.



"Sao thế, sao lại sợ hắn vậy?" Đám Tuyên Minh, Thủy Nguyệt đều ngờ vực, lẽ nào tiểu Thạch ở hạ giới này giống như là Ma vương, đi qua chỗ nào thì quần hùng đều lui tránh?



Đám Lam Vũ hiếu kỳ, nuốn hiểu rõ đầu đuôi nên âm thầm tìm hiểu.



"Hắn là Ma đế... Không, ta nói sai rồi, là Nhân hoàng Thạch quốc, là Hoàng giả trẻ tuổi nhất." Có người sợ hãi, lời nói không được lưu loát.



"Chuyện gì xảy ra vậy?" Thạch Hạo hỏi, nó mới biến mất một vài ngày mà không ngờ lại có thêm một cái tên - Ma đế?



Đám Lam Vũ, Hồng Hoàng, Thủy Nguyệt càng thêm kinh ngạc, chăm thú hỏi những người bên cạnh, kết quả cảm đám ngẩn người, hóa đá tại chỗ.



"Là Nhân hoàng, hiện tại có rất nhiều người gọi hắn là Ma đế... Hắn một thân một mình tiến vào Bất Lão sơn, xới tung cả nơi đó lên!" Hồng Hoàng cứ như bị người khác giẫm phải đuôi không kìm được mà hét lớn.



"Không thể!" Bích Cổ cũng la lớn, hắn biết, bảo ấn của Bất lão Thiên tôn trấn ở trong hạ giới này, ai có thể rung chuyển chứ? Đó là pháp khí Hỗn độn!



Chính xác trăm phần trăm, những người được hỏi thở dồn dập, đồng thời cũng vô cùng căng thẳng, cũng có lượng lớn nghi hoặc, những người này ở chung với tiểu Thạch mà lại không biết chuyện mà nó đã làm?



Đám Lam Vũ, Bích Cổ, Thủy Nguyệt, Oánh Oánh đều ngây người, họ đã biết, Thạch Hạo là sơ đại, thế nhưng không nghĩ tới lại nghịch thiên như thế.



Bọn họ không ngừng mê man, nghĩ tới những chuyện đã trải qua ở trong cung điện Hỗn độn kia, ai nấy mồ hôi đều chảy ròng ròng, âm thầm cảm thấy mừng, không như đám Triệu Khải, Trác Vận khai chiến với tiểu Thạch. Thiếu niên này quá nghịch thiên, xới tung Bất Lão sơn, được ngoại giới gọi là Ma đế, khiến người khác khó có thể tin và vô cùng kinh ngạc!



Nhiều lần dò hỏi, Hồng Hoàng, Thủy Nguyệt, Tuyên Minh dần tiếp nhận được sự thật.



"Chuyện này... cứ như là mơ vậy!" Tuyên Minh lẩm bẩm, lúc trước hắn còn ám chỉ muốn thu Thạch Hạo làm chiến phó đổi lại hắn sẽ dẫn nó đi thượng giới, nhưng giờ... cũng chỉ có thể dùng câu nói vừa nãy để diễn tả lâm tình của hắn mà thôi.



"Khó mà tin được!" Đám thượng giới đều lộ vẻ quái dị.



Nửa tháng sau, Thạch Hạo trở lại Hoang Vực, quay về lại hoàng cung Thạch đô, nếu không phải do tiểu Tháp lười nhác thì hắn càng nhanh hơn nữa.



"Đứa nhỏ của chúng ta lại trở thành Thạch hoàng?" Thạch Tử Lăng đứng ở trung ương hoàng cung, vô cùng cảm khái, lần nữa quay trở lại Thạch đô khiến hắn nhớ tới rất nhiều chuyện cũ.



"Bệ hạ, Ma nữ kia có tới, đã chờ người được mấy ngày rồi." Bằng Cửu nhanh chân tới nghênh đón.



Thạch Hạo lại gặp Ma nữ, nàng vẫn nhí nhảnh như trước, dung nhan vẫn nghiêng nước nghiêng thành, vóc người chuẩn xác, lại cực kỳ hoạt bát và gian xảo khiến người khác khó có thể tin được.



"Ma đế bệ hạ, ta mang cho ngươi một tin tức tốt, Nguyệt Thiền vợ ngươi chạy không khỏi tai vạ rồi."