Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 538 : Bảy mươi hai biến

Ngày đăng: 01:18 19/04/20


Sáng sớm, ánh mặt trời vàng rực len lỏi khắp nơi.



Cả người Thạch Hạo lấp lánh ngồi xếp bằng ở dưới gốc cây đầu thôn, nó ngồi im yên lặng cả đêm dài, những chuyện vừa nghe được quá mức bí ẩn, tinh khí lưu chuyển tựa như nhập định.



"Nên tu hành thôi." Một vài đứa bé tự giác dậy từ sớm, tới đầu thôn đón ánh bình minh để rèn luyện.



Thạch Hạo mở mắt, khi nhìn thấy dáng vẻ của đám nhóc này thì liên tưởng tới lúc mình còn nhỏ, khóe miệng chợt nở nụ cười, năm đó bọn nó cũng như thế, cũng cố gắng dậy sớm để tu tuyện.



Đám nhóc này, vừa tu hành vừa len lén nhìn về phía nó, nếu như không phải có Thạch Lâm Hổ đang giám sát thì đã chạy tới bên cạnh nó rồi.



Trong lòng Thạch Hạo rất yên tĩnh, tháng ngày bình thản và đơn giản này rất thoải mái, tiếc là một đi không trở lại, nó đã lớn, có con đường riêng của mình, rất khó ở lại trong Thạch thôn.



Mấy ngày tiếp theo, Thạch Hạo thực hiện lời hứa của mình, truyền pháp môn chim thần cho đám Tử Vân, Đại Bằng, Tiểu Thanh, hi vọng chúng nó càng ngày càng mạnh mẽ hơn.



Bảo thuật đầu tiên của nó là đều học từ trên người của bọn này, dựa theo đó mà tu luyện phát triển cho nên mới có thành tựu như hiện tại.



Một tòa tế đàn được xây dựng ở trong thôn, hào quang lấp lánh, rõ ràng là ngọc thạch thế nhưng lại cứ như là kim loại. Đây là do Liễu Thần tạo nên, vật liệu được sử dụng đều là cao cấp nhất, bên trên có khắc vẽ cầu kỳ, mơ hồ hiện ra khí hỗn độn. Tế đàn này vừa xuất hiện, cả vùng thế giới trở nên khác biệt.



Tộc trưởng Thạch Vân Phong thở dài, tóm lại, Liễu Thần phải rời đi cho nên đây chính là việc cuối cùng có thể giúp cho Thạch thôn.



Mạnh mẽ như nó, có thể dõi mắt khắp chúng sinh, thế nhưng lại chẳng hề bạc tình, sinh sống trong thôn bấy lâu nay nên cũng ưu lại dấu ấn khó quên trong lòng, cho nên mới sắp xếp những thứ này.



Tế đàn này là một trận pháp, có thể bảo vệ Thạch thôn, cũng chính là một truyền tống trận cỡ lớn có thể di chuyển tới các nơi, chỉ cần xác định được tọa độ là có thể rời đi.



Tế đàn này là sự nâng cao hơn của thần trận mà nó đã bố trí trước đây.



Đương nhiên, muốn khống chế và nắm giữ pháp đàn này thì vô cùng nghiêm ngặt, nếu không cũng chẳng dễ mà thông với bên ngoài, ngược lại rất có thể sẽ đưa tới mối họa vô cùng lớn.



"Ầm!"



Tiếng vang rung trời, nơi sâu trong dãy núi, Bóng Lông đang luận bàn với Thạch Hạo, bộ lông màu vàng toàn thân phát sáng, lấp lánh ánh sáng thần thánh cứ như là tơ lụa vậy.



Thạch Hạo nhe răng trợn mắt, dù đã mặc vào chiến y Bất diệt kim thân thế nhưng cũng cảm thấy hơi chịu không nổi, Thần hỏa đã nhen nhóm này đã xuyên thấy qua thiết côn màu đen nơi tay của Bóng Lông truyền tới, chấn cho xương cốt của nó vang lên không thôi.



"Cái con khỉ chết tiệt này, mày liệu hồn với tao, đừng trách tao bắt nạt nghe chưa!" Thạch Hạo kêu to, triển khai pháp môn Côn bằng xông về trước, hai luồng khí Âm Dương lưu chuyển, mạnh mẽ vô cùng.




Hiện tại, nó có năng lực này, cũng hi vọng mấy người này sẽ trải nghiệm nhiều hơn nữa.



Tế đàn trong thôn phát sáng, Thạch Hạo dẫn đám người này ra đi, trong đó gồm Tần Hạo, Nguyệt Thiền tiên tử, còn ba mẹ nó thì lưu lại, muốn ở chơi thêm thời gian nữa.



Bọn nó xuất hiện ở tế đàn tổ tiên trong hoàng cung Thạch quốc.



"Đây chính là ngoại giới sao, Ngự hoa viên của hoàng tộc Thạch quốc đây hả?" Các thiếu niên tới từ Thạch thôn đều lộ vẻ kinh sợ.



Thạch Hạo dẫn Đại Tráng tới chỗ Chiến vương để nhờ lão bày cách lĩnh binh, ngang dọc mười vạn dặm, rồi đưa Bì Hầu tới Hoang Thiên vương phủ để lão dẫn tên này đi thăm quan hồng trần, còn Thanh Phong thì giao cho Bằng Cửu để học tập tu luyện...



Còn Thạch Hạo thì lại bắt đầu tu luyện, cẩn thận nghiên cứu bảo thuật, tăng lên sức chiến đấu cho bản thân!



Loáng một cái đã nửa tháng trôi qua, bên trên sợi tóc của nó, tiểu Tháp chấn động, nói: "Tới rồi!"



"Ầm!"



Ngày hôm đó, bầu trời nứt ra, xuất hiện một khe hở khổng lồ, nơi đó hiện ra vô số bóng mờ, từng người đều vô cùng mạnh mẽ, lượn lờ tia điện.



Thạch Hạo giật mình, nó vận dụng viên Trùng đồng, dù khoảng cách rất xa thế nhưng vẫn thấy rõ, nơi đó tựa như là thần ma tụ lại thành từng đàn!



"Ta cần phải tu thành Thiên nhãn của bản thân mới được, toàn mượn nhờ Trung đồng thì không phải là chuyện tốt gì." Thạch Hạo hơi giật mình, lẩm bẩm với bản thân.



Chỉ là, Thiên nhãn có mấy ai tu thành? Quá gian nan.



Trêm vòm trời u ám ấy, tia chớp dày đặc, vết nứt càng sâu hơn, bóng người đầy đáng sợ xuất hiện, dị tượng kinh người!



"Trận chiến Phong thần muốn diễn ra sao?" Thạch Hạo hỏi.



"Bọn họ đang chuẩn bị, lại tạo nên nhiều thiên binh như thế, là muốn lật đổ cả Hoang vực sao, bất chấp cả hậu quả để đoạt được những thứ kia." Tiểu Tháp nói.



Thần hà lóe lên, Liễu Thần xuất hiện ở trung ương thiên cung, lập tức Thạch Hạo cảm thấy nhẹ nhõm cả người, chỉ cần có Liễu Thần ở đây thì bất luận gặp phải hoàn cảnh đáng sợ cỡ nào thì nó cũng chẳng hề lo lắng.



"Trận chiến này tới rồi, mấy ngày ngày, toàn bộ sẽ kết thúc." Liễu Thần khẽ nói.