Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 542 : Thần dũng

Ngày đăng: 01:18 19/04/20


Thân tháp trắng noãn, tuy là xương cốt thế nhưng lại rất lấp lánh, cứ như là ngọc thạch vô cùng trong suốt.



Hai tòa thân tháp bắt đầu dung hợp, nhẹ nhàng ghép nối lại với nhau cứ như là "dương chi bạch ngọc", vị trí ghép nối khẽ nhão ra rồi bắt đầu hòa lẫn với nhau, toàn bộ quá trình đều phát triển theo chiều hướng thuận lợi.



Thế nhưng, Hắc kim tước, Luân hồi bàn, Trượng lục kim thân vẫn ở nơi đây, làm sao trơ mắt nhìn hai tòa tháp hợp nhất chứ, tất nhiên ai cũng muốn ngăn cả, bắt đầu xuất thủ.



Tiểu Tháp vô cùng sốt sắng, lập tức tụng ra một đoạn kinh văn, hào quang chiếu rọi, lượng lớn phù văn tiến vào bên trong thân tháp hai tầng kia để cọ rửa thân tháp mà bấy lâu nay bản thân của đạo nhân Âm dương quản lý, gia tốc quá trình hợp nhất.



Liễu Thần chắc chắn sẽ dốc sức bảo vệ, lập tức chống lại đám người đang lao tới kia, trong lúc nhất thời hỗn chiến lại bùng phát, vô cùng kịch liệt.



Luân hồi bàn chấn động, một đám sương mù phủ xuống Liễu Thần, đây chính là khí sinh tử có thể khiến người khác tiến vào luân hồi, vô cùng mạnh mẽ và kỳ lạ.



Trên đầu Liễu Thần có một cây nhỏ phát sáng đánh tan đám sương mù kia, khiến cho nó không cách nào tiến tới gần người.



Nhưng mà, chủ nhân của Luân hồi bàn há dễ dàng buông ta, miệng hắn không ngừng tụng kinh, bên trong bàn tay như ẩn như hiện hiện lên sáu tầng pháp tắc cứ như là đang khai thiên, sau tầng đồng thời bắn ra.



Thần quang Lục đạo vô cùng kinh thế, khiến những người khác phải dồn dập tách ra, không muốn trúng phải đòn này.



"Đáng tiếc, bị thiếu khuyết, cũng không phải là chân nghĩa thật sự của Lục đạo." Đầu tiên là Liễu Thần tỏ ra kinh ngạc, sau đó là thong dong, hai tay kết ấn, trước người xuất hiện một con Côn bằng bùng phát ra ánh vàng chói mắt, kế tiếp nó vọt tới đánh văng chùm pháp tắc kia.



"Xoẹt!"



Kiếm khí quét tới, pháp thân ngũ hành của Bất lão Thiên tôn lại tới, trong đó pháp thân Kim hành cầm thanh kiếm màu bạch kiếm trong tay chém thẳng tới, kiếm khí cắt đứt bầu trời.



"Cooong!"



Liễu Thần tung ra một chưởng, sau đó nhanh chóng hóa lớn, ép cho hư không sụp đổ rồi đánh thẳng lên thân kiếm khiến cho thanh này rung lên liên hồi, phù văn sáng rực trong kiếm khí đều lu mờ đi cả.



Hắc kim tước hót lớn, cả người phát sáng, hàng trăm hàng ngàn lông đen bay ra, nó chính là tinh linh chí cường mà thiên địa sinh ra, là do nguyên chất của kim loại biến thành, cho nên lông của nó cũng đồng dạng vô cùng vắc bén.



Tiếng coong coong vang lên, xung quanh Liễu Thần hiện ra từng luồng đạo văn, ép nát rất nhiều lông đen.



Chỉ trong nháy mắt, Liễu Thần đã quyết đấu với mấy vị cao thủ, nghênh chiến tất cả mọi người, khiến cho chiến khí nơi đây ngút trời, chấn động vực ngoại, cạnh tượng kinh người.



Nếu như là những sinh linh khác thì đã chết từ lâu rồi, dù sao cũng là chống đỡ trực diện công kích của mấy bị bá chủ.



"Keeng!"



Tiếng chuông êm nhịu từ trên chín tầng trời vang xuống, ký hiệu xuất hiện dày đặc trên thân chuông, ánh sáng rực rỡ trấn áp xuống, luồng uy hiếp này cực kỳ đáng sơn.



Bóng người đứng trên chuông rất mơ hồ, con ngươi sâu thẩm thế nhưng trong lúc nhấp nháy lại có thần mang sắc bén, cứ như là tia chớp lao nhanh ra ngoài.



Hiển nhiên, hắn cũng muốn xuất thủ, vừa nãy, Liễu Thần dám đoạt miếng mồi ngay trước miệng thì làm sao hắn dễ dàng cho qua được chứ.



Người này rất mạnh, khiến không ít bá chủ kiêng nể, khi thấy hắn hung hăn đánh tới thì vội vàng rút lui, lựa chọn quan chiến.
Thời khắc này, cầu vồng lấp lánh giap phong cùng với tiên kiếm, keng một tiếng, bón tay trắng bóng của Liễu Thần đánh lên trên mũi kiếm, lập tức pháp khí hỗn độn này xuất hiện một lỗ hổng.



Mọi người giật mình, nên biết trằng thanh kiếm này cũng nằm trong danh sách xếp hạng binh khí của thượng giới, đứng thứ mười một.



Con trâu đen kia rống to, nó bị dư âm xung kích khiến cho chiếc sừng nát vụn, nếu như không phải cường giả trung niên ngồi trên lưng nó ra sức bảo vệ thì con trâu đen này phải nổ tung không thể nghi ngờ gì nữa.



Tất cả mọi người đều hoảng sợ, quyết đấu từ nãy tới giờ, Liễu Thần thần dũng vô địch, đánh bại liên tiếp ba vị đại cao thủ, tư thế vô địch trên chín tầng trời này!



Người thứ tư lao tới, lá xanh xung quanh Liễu Thần tung bay, vô số lá liễu hóa thành lưỡi dao sáng bóng, chém về phía sau.



"A..." Người này kêu thảm, hắn cũng không hề may mắn như những người trước, mi tâm bị xuyên thủng, chết ngay đương trường.



Mà bên kia, Hắc kim tước kêu to, một nửa người ở dưới bị tiểu Tháp nuốt lấy, giờ chỉ còn nửa người trên nên muốn chạy trốn.



Liễu Thần chỉ tay một cái, một vệt thần quang bay ra, bụp một tiêng, đập nát nó trong hư không, các mạt kim loại bay tứ tung khiến tiểu Tháp thầm tiếc rẻ, thương tâm vô cùng.



"Xoẹt!"



Bất lão Thiên tôn lại tái hiện, kết quả bị Liễu Thần chủ động đón đánh, hai người giao phong cực nhanh, cuối cùng bàn tay của Liễu Thần xẹt qua, vèo một tiếng, một đầu lâu bay vút lên, một thân thể ngũ hành của Bất lão thiên tôn lại chết đi.



Bất lão Thiên tôn hoảng sợ, xoay người rời khỏi, tính mạng của hắn gần như bị chôn vùi ở nơi đây.



Một cây thần đằng màu vàng xuất hiện cắm rễ trong hư không, không ngừng quấn quanh lấy Liễu Thần, khí tức đại đạo bùng phát.



Mọi người thất kinh, thần đằng Thái dương này cũng tới, đây chính là một vị bá chủ siêu cấp của thượng giới, vậy mà chẳng thề làm gì được Liễu Thần, Liễu Thần vung cánh tay lên chặt đứt chủ đằng màu vàng này.



Tiếng kêu thảm thiết lại truyền ra, thần đằng Thái dương trốn gấp về thượng giới.



Liễu Thần xuất kích, thần dũng vô địch.



Bóng người mơ hồ ngồi xếp bằng trên chiếc chuông thần bí kia đứng dậy, tay giơ lên, phù văn hiện ra dày đặt trong hư không, trận kỳ phần phật.



"Ầm!"



Sau một khắc, khí hỗn độn ở bốn phía sôi trào, một đại trận mênh mông xuất hiện trấn áp trong thiên địa.



Đồng thời, còn có hai vị bá chủ khác ra tay, bắt đầu lấy ra trận kỳ để hoàn thiện trận pháp này, muốn vây bắt Liễu Thần hòng tiêu diệt nó.



"Sát trận thứ tư!" Tiểu Tháp kinh ngạc thành lời.



Liễu Thần tạo ra một vùng hư không, một cánh cửa nguyên thủy xuất hiện chặn lại uy thế của sát trận thứ tư này.



"Chư vị, mời về thượng giới, không cần nán lại làm gì!" Liễu Thần mở miệng.