Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 560 : Tiểu Niết Bàn đan
Ngày đăng: 01:18 19/04/20
Vợ chồng Thạch Tử Lăng lòng như lửa đốt rời đi, sợ khi Tần Hạo được cấy khối Tiên cốt này vào trong cơ thể thì không chịu đựng nổi rồi chết đi, cho nên muốn trở lại để bảo vệ.
"Ba, mẹ, hai người đi nhanh đi, nếu con rời giới này thì sẽ tới gặp ba mẹ." Thạch Hạo nói.
Nó rõ tâm ý của ba mẹ mình, cho nên bảo họ mau chóng đi chăm nom Tần Hạo.
"Con ngoan, chúng ta sẽ tới thượng giới, sẽ không bị chia cách nữa, cả nhà sẽ đoàn viên.!" Thạch Tử Lăng nói.
Nhưng, hiện tại bọn họ không thể nào đăng thiên được với nó được, Thạch Hạo đã xới tung Bất Lão sơn gây nên sóng gió ngập trời, tộc nhân đều căm thù nó.
"Tới thượng giới, chúng ta sẽ rời khỏi Tần tộc và tìm con." Tần Di Ninh nói.
"Mẹ, không cần như thế." Thạch Hạo lắc đầu.
Sau đó, hai vợ chồng lên đường tới Huyền vực.
Trung ương thiên cung, Thạch Hạo trầm tư, nó có một vài việc muốn làm, đảm bảo lúc rời đi thì Thạch quốc sẽ càng ngày càng mạnh mẽ hơn.
"Ta muốn luyện đan." Thạch Hạo nói.
Thạch tộc lập quốc, mạnh mẽ tới hiện tại, nội tình trọng yếu nhất là có tới vài tấm đan phương cổ, đan phương này có thể tăng thực lực của người dùng, có thể giúp tu sĩ có thiên tư cao phá quan.
Nó rời đi rồi, Thạch quốc nhất định phải có sức chiến đấu tuyệt đỉnh thì mới có thể bảo vệ tất cả, nếu không náo loạn sẽ xảy ra ngay.
Bằng Cửu mở miệng, nói: "Bệ hạ, linh dược cũng không nhiều lắm."
Trước kia, Thạch quốc đại loạn, các Vương xông vào cấm địa trong hoàng cung, một vài hoàng tử và công chúa cũng chẳng hề thua kém, họ đã trộm hơn phân nửa trong bảo khố rời đi, may là vẫn còn nội khố. Còn linh dược viên thì không tránh thoát được, gần như bị hái đi sạch sành sanh.
"Không sao, những ngày gần đây không phải các chư hầu từng làm loạn đã thuần phục rồi ư, nói bọn họ dâng lên một vài linh dược." Thạch Hạo cười lạnh.
"Được, thuộc hạ sẽ đi đốc thúc." Bằng Cửu nói, hiện tại hắn có thực lực cực mạnh, trước khi đại kiếp nạn tới thì đã cảm ứng được dấu hiệu đột phá, và sáng nay cũng đã thành công đột phá lên Tôn giả.
Mấy ngày sau, hàng loạt linh dược cuồn cuộn được đưa tới, trong dược viên của hoàng cung Thạch quốc tràn ngập mùi thơm, bông hoa khoe sắc, lấp lánh hào quang chói rực.
Có thể nói, nơi đây vô cùng tráng lệ, một tầng quang vụ cứ như là khói mỏng lượn lờ, là sự phóng thích của tinh khí, là tinh hoa của dược thảo đang lưu chuyển.
Thạch Hạo cũng không có lập tức ăn ngay viên tiểu Niết Bàn đan này, bởi vì mấy ngày nay nó bận nghiên cứu Vạn Linh đồ, cảm ngộ rất nhiều thứ, nó muốn hiểu thêm một vài thứ nữa rồi hẳn ăn sau, như vậy hiệu quả sẽ càng hiệu quả hơn.
Sau đó nó đi du lịch, làm một chuyến tới Hỏa quốc, nó cảm thán không thôi, đã từng là thủ phủ hùng vĩ giờ đã hóa thành phế tích, một ngôi thành mới đã được trùng kiến ở vị trí khác.
Hỏa quốc lúc này xuất hiện phân tranh, là vì ngôi hoàng đế mà dấy lên tranh đấu.
Thạch Hạo cũng không có tham dự và cũng không muốn can thiệp vào. Hỏa Hoàng mang theo một vài người sớm đã tiến vào thượng giới, còn những người tranh cướp ngôi vị hoàng đế cũng không có mấy quan hệ gì với Hỏa Linh Nhi cả.
"Thôn Thiên Tước, Cùng Kỳ, các ngươi còn sống không?" Thạch Hạo điều khiến chiến xa nhanh chóng đè ép bầu trời, tiếng vang ầm ầm, không ngừng ngang dọc trong Đại hoang.
Mấy ngày nay nó vẫn phái người đi tìm kiếm, tra xét tung tích của đám hung cầm ác thú kia, không biết chúng có tránh được một kiếp kia hay không.
Năm đó, sơn bảo xuất thế, bốn đại cường giả tranh đấu, Thôn Thiên Tước và Cùng Kỳ hung ác điên cuồng vô cùng, đồ sát mười vạn dặm, ăn thịt toàn bộ mọi người trong khu vực ấy.
Thạch Hạo rất muốn tìm hai con hung linh này để trả thù cho những người xấu số.
Ngoài ra, Thôn Thiên Tước cùng với Cùng Kỳ chính là thủ phạm đã diệt Bổ Thiên các, lực phá hoại vô cùng đáng sợ.
"Con Tỳ Hưu kia, lẽ nào cũng đã chết rồi?"
Ngoài ra, nó còn tìm kiếm một con Tỳ Hưu, năm đó tên này từng ăn mất một cánh tay của tổ phụ Đại Ma Thần, Thạch Hạo rất muốn báo thù thay cho người.
Nó tìm quanh Hoang vực một vòng, thế nhưng cũng chẳng có kết quả của một ai.
"Thôi, đến lúc rời đi rồi..." Thạch Hạo khẽ nói.
Trầm ngâm giây lát, nó cảm thấy nên đi thêm một chỗ nữa, nơi ấy còn có một cơ duyên lớn không biết đạt được hay không.
Lập tức, Thạch Hạo tiến vào Hư Thần giới, một quyền đấm ra, thiên địa nơi đây chấn động mạnh mẽ, hư không vặn vẹo gần như bị phá nát, đây là sức mạnh đã vượt qua cực hạn, khiến cho tên Vực sư sợ hãi.
"Ngươi muốn gì thế hả?" Hắn là do quy tắc biến thành, lạnh lùng vô tình.
"Ta có tám mảnh vỡ đồng thau, còn có hai khối nữa thì sẽ đạt được một bảo thuật cái thế, ta nghĩ hay là đi phá các kỷ lục thì sẽ đạt được hai khối còn lại." Thạch Hạo nói.