Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 655 : Ma vương giết thiên kiêu
Ngày đăng: 01:19 19/04/20
Lời này vừa ra, bất kể là thiếu nữ với dáng người cảm động, hay là Trần Thanh hoặc Chân hống tử kim cũng biến sắc, đây quá tự phụ, một người dám độc chiến với ba người bọn hắn!
"Ngươi tưởng mình là Tiên vương chuyển thế hả?" Trần Thanh quát lớn, tràn ngập địch ý với Thạch Hạo, hắn sớm đã muốn ra tay rồi.
"Có người gọi là là Ma vương." Thạch Hạo cười nhạt, một bước tiến tới khiến hồ nước bắt đầu run rẩy, tiếng bước chân của hắn có một loại nhịp điệu kỳ lại.
Tiếp sau đó thì cứ như là đạo âm khiến thiên hạ cũng cộng hưởng theo, một luồng uy áp mênh mông dâng trào, chấn động lòng người.
Bụp!
Xa xa, hai tên sinh linh canh gác đều rất mạnh mẽ, là Tôn giả cảnh thế nhưng khi nghe thấy tiếng bước chân này thì lại ho ra đầy máu, lảo đảo thối lui.
Sắc mặt bọn họ trắng bệch, đây là người nào, chỉ mỗi bước chân mà đã có thể đánh bại địch?
Hiển nhiên, đây là một loại "thế", ngoài ta còn ai, quân lâm thiên hạ!
"Đạo huynh, thật sự rất có khí phách, bội phục!" Cô dáng với dáng người khó tả cười nói, vóc dáng uyển chuyển, xinh đẹp mê người, cả người đều đang phát sáng, lúc nào cũng có thể ra tay.
"Dễ bàn." Thạch Hạo bình tĩnh đáp thế nhưng vẫn bước về trước, tiếng bước chân đó vẫn đang vang lên, cảm giác tiết tấu tăng mạnh, dường như là trống thần của thiên đình đang vang mạnh.
"Tên người hầu, ngươi quá mức kiêu ngạo, hôm nay tất đánh gãy xương ngươi!" Chân hống tử kim mở miệng, hắn rít gào, ầm, trong hư không xuất hiện một bí bảo phát ra ánh sao vô tận bao phủ lấy Thạch Hạo.
Đó là một sợi dây thừng sáng lấp lánh, cứ như là Ly long đang bay giữa trời cao muốn trói buộc Thạch Hạo lại, đồng thời trên mặt đất còn có những trận văn sáng rực lên, bắt đầu giết về hắn.
"Răng rắc!"
Một tia chớp nổ tung, một cây bảo xử dài hơn nửa xích hiện ra, xương cốt trắng bóng, đây chính là binh khí mà Thạch Hạo mang từ hạ giới lên, nó chặng lại sợi dây thừng kia.
Sau đó, bảo xử xương trắng nện mạnh lên trên mặt đất, phá nát trận pháp.
"Hả, pháp khí Chân thần?" Ánh mắt của Chân hống tử kim sáng rực, bí bảo của hắn - Khốn thần tác cũng là binh khí ở cấp bậc này, lúc này nó đã bị chặn lại.
Vào lúc này, những con ngân lông dài hơn nửa mét đang bơi lội trong hồ nước trong veo kia chấn kinh, nhanh chóng trốn vào nơi sâu biến mất không thấy tăm hơi.
"Nếu như thánh dược của ta sợ quá chạy mất thì sẽ lấy máu của ngươi để luyện dược." Chân hống tử kim nói, thân hình cao lớn, tóc tím rối bời, con ngươi khiếp người.
"Ai nói thứ kia là dược của ngươi, Ngân long liên là của ta." Thạch Hạo nói.
"Các ngươi lùi lại, để ta tới!" Trần Thanh mở miệng, hắn từng bị Thạch Hạo đạp thẳng trên đầu nên luôn muốn tự tay đánh bại hắn, nếu không khó mà nuốt trôi nổi hận này.
"Chỉ là tên đầy tớ mà thôi, người khác khen ngươi vài câu thì tưởng mình có thể đứng ngang hàng với chí tôn trẻ tuổi à? Không biết trời cao đất rộng." Thạch Hạo lạnh nhạt nói.
Trần Thanh giận giữ, sắc mặt u ám, ánh mắt nham hiểm, mặc dù hắn là người hầu của vị đại nhân tuổi trẻ của Tiên điện thế nhưng cũng được đặt ngang hàng với các thần thử thánh nữ, ai dám xem thường hắn như thế?
Hào quang lóe lên, trong tay hắn xuất hiện một cây cung lớn màu tím, mũi tên tỏa ra thần mang, chớp mắt gài tên, hàn ý bùng phát.
"Chọc người của Tiên điện, dù là thánh tử một giáo cũng khó có thể sống, nhìn xem ta giết ngươi như thế nào nè."
Trần Thanh mở cung, chỉ trong nháy mắt bão táp vù vù, mũi tên hóa thành một cầu vòng kinh thiên kèm theo là ánh chớp, bóng mờ thần ma, vô cùng đáng sợ.
Tiếng gào ấy chính là một đại thần thông, uy năng kinh người, đầy trời đều là phù văn nhấn chìm lấy Thạch Hạo.
"Ầm!"
Thạch Hạo từ trên trời giáng xuống, đạp cho nó một cái lăn quay, sau đó là ngồi lên trên người nó, nói: "Trở thành thú cưỡi của ta thì thế nào?"
"Gào..."
Chân hống tử kim tức giận, trong bộ tộc thì nó được xưng là vô địch trong thế hệ tuổi trẻ, hiện giờ lại bị người cưỡi trên lưng trấn áp như thế, sỉ nhục này lớn biết chừng nào.
Cách đó không xa, cô gái kia hoảng sợ, xoay người muốn rời đi.
"Nè, ta đang muốn luyện quạt Ngũ cầm, đạo hữu có thế giúp đỡ hay không, cho ta mượn môt cọng long chim đi?" Thạch Hạo mở miệng.
Hắn sớm đã nhìn ra, cô gái này là một chim thần, đồng thời sở hữu chân vũ nguyên thủy rất quý báu, loại linh vũ này thì trong rất nhiều chim thần cũng chưa chắc có thể sinh ra một cái!
"Ngươi..." Cô gái tức giận đồng thời cũng xấu hổ.
Cuối cùng, Chân hống bị Thạch Hạo áp chế khó mà nhúc nhích được, thế nhưng vẫn không hề khuất phục không muốn làm thú cưỡi, dù sao cũng là kiệt xuất của một tộc, sao chịu làm tọa kỵ của người khác.
"Vậy thì ngươi yên tâm lên đường đi." Thạch Hạo nói, rất quyết đoán một chưởng cắt rời đầu cuả nó.
Sau đó, Thạch Hạo ép sát về phía cô gái kia, nàng nhanh chóng bay trốn, thế nhưng phía sau lại có tia chớp hình người đuổi theo.
Đây là một con long tước, một chim thần có huyết thống kinh người, hai bên đại chiến, tiếng rồng gầm phượng hót phá nát trời cao, hai người bùng phát ra ánh sáng vô lượng.
Thạch Hạo cứ như là một vị Tiên vương, mỗi đấm phát ra là kèm theo tia chớp, tinh lực cuồn cuộn, chấn cho long tước không ngừng lảo đảo rút lui.
Trên tế đàn, Trần Thanh vừa biến mất thì một con Chân hống lại xuất hiện, việc này khiến quần hùng giật mình, đây chính là thiên kiêu tuổi trẻ của bộ tộc Chân hống tử kim, lại có người đánh giết?
"Đáng chết, muốn ta làm tọa kỵ..." Tiếng gầm của hắn chấn động bốn phía, cũng chưa có phục hồi lại tinh thần trong cuộc đại chiến, lời này vừa ra khiến mọi người đều choáng váng.
Có người muốn thu hắn làm tọa kỵ, quá kinh người!
"Tỉnh lại." Một lão Giáo chủ quát lên đánh thức hắn lại.
Cuối cùng, hắn miêu tả bị một thiếu niên thanh tú đánh giết, sau một hồi miêu tả thì nơi đây sục sôi, lại là thiếu niên Ma vương kia!
Tiếp theo, tử kim Hống còn chưa rời khỏi tế đàn thì ánh sáng lóe lên, một cô gái xuất hiện, nàng tức tới nổ phổi, bộ ngực cao vút chập trùng, sắc mặt trắng bệch cư như sợ hãi cực độ.
"Cái gì, thiên kiêu của Long tước tộc cũng bị đánh giết?" Lúc này, không riêng là những người bảo vệ bí cảnh, dù là một vài Giáo chủ cũng lộ vẻ kinh ngạc.
"Là ai đánh bại ngươi?"
"Là một thiếu niên, ánh mắt trong veo thế nhưng sau khi động thủ thì tinh lực ngập trời..."
Ngoại giới náo loạn xôn xao hoàn toàn, thiếu niên Ma vương xuất thủ, liên tiếp không ngừng nghỉ, đánh giết những thiên kiêu thuộc hàng ngũ mạnh nhất trong bí cảnh, chấn động lòng người!