Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 684 : Chém Tiên
Ngày đăng: 01:19 19/04/20
Dịch: Độc Nhân
Biên: ronkute
Vào lúc này, truyền nhân của Tiên điện đã vận dụng tất cả thủ đoạn, hắn thực sự không muốn tiếp tục kéo dài nữa, hi vọng chiếm lấy truyền thừa sớm một chút.
Keeng
Một toà đồng điện hiện lên lơ lửng trên đầu, cùng chiến giáp Tiên vũ trên người hắn giao hòa, đồng thời bên người cũng xuất hiện một cây đại kích nhắm ngay Thạch Hạo.
Đương nhiên, đáng sợ nhất chính là, hai tay hắn diễn biến, một lần nữa kết thành -- Nhân Tiên ấn!
Lần này không giống lần trước, hắn vận dụng tất cả pháp lực, đảm bảo có thể chấn cho Thạch Hạo thành thịt vụn, mặc dù áo nghĩa bảo thuật của hai bên ngang hàng, cũng có thể đánh giết đối phương.
Dù sao, pháp lực của hắn hùng hồn hơn!
Ầm!
Khí tức đáng sợ tràn ngập, một vị Tiên Nhân lần thứ hai hiện lên, mơ hồ và mông lung, thế nhưng sức chấn động kia làm cho tất cả mọi người đều khiếp đảm, có một luồng áp lực khó tả như muốn thần phục.
Thạch Hạo nhìn pháp ấn của hắn, lại nhìn tới các loại bảo cụ của hắn, vẻ mặt lạnh lẽo lấy ra lò luyện đan treo lơ lửng trên đỉnh đầu, bất cứ lúc nào có thể trút ra Thiên hà từ bên trong.
Hơn nữa, không dừng lại tại đây, hắn cũng lấy ra một bộ giáp trụ rách rách rưới rưới, thủng trăm ngàn lỗ, tràn ngập rỉ sét, lập tức mặc vào người.
Mọi người ngạc nhiên, đây không phải là pháp y hắn nhặt được trước đây sao? Lẽ nào thật sự là một báu vật.
Rất nhanh, mọi người rõ ràng, Thạch Hạo đây là đang cố ý hạ nhục truyền nhân Tiên điện, cho rằng hắn đang dựa vào ngoại vật, không ra gì cả.
Thạch Hạo mặc bộ giáp trụ này, hơi hơi rung động thì rỉ sét liền như giọt mưa rì rào bóc ra rơi xuống, khiến người ta không biết nên khóc hay cười.
"Bố dù là mặc một bộ thiết y* rách nát, cũng giết được ngươi như thường!" Thạch Hạo nói, kiêu ngạo mà vô lại, mặc vào bộ pháp y này, quả thực là đang cười nhạo đối phương.
*: áo giáp bằng sắt.
Sắc mặt của truyền nhân Tiên điện lập tức trở nên âm trầm, hắn cùng đối phương chiến hòa ở phương diện thân thể, mà pháp lực lại tuyệt đối chiếm ưu thế, hắn tin chắc nếu đánh một trận có thể chém giết đối thủ.
Thế nhưng, hắn không muốn kéo dài, hi vọng mau chóng kết thúc chiến đấu, phòng ngừa đêm dài lắm mộng, truyền thừa nơi đây rơi vào tay người khác.
Ầm!
Đại kích phóng ra xé rách hư không, đánh về phía trước.
Đồng điện rung động, phóng thích sức mạnh kinh khủng bao phủ lấy hắn, tiến hành bảo vệ.
Đồng thời, Nhân Tiên ấn mà hắn kết đã hoàn thành, ầm ầm nhấn về phía trước, chặn giết Thạch Hạo.
Giờ phút này, chiến giáp Tiên Vũ phát sáng, hắn tựa như Tiên vương chuyển thế, soi rọi thiên địa.
Một bên khác, thì lại hình thành sự chênh lệch rõ ràng, Thạch Hạo một thân giáp trụ rách nát, đâu đâu cũng có rỉ sét, lờ mờ tối tăm, tựa hồ động tác hơi lớn một chút, bộ giáp y này sẽ tan rã.
Đại chiến kịch liệt nhất lại bùng phát, hai người lưu lại chuỗi tàn ảnh, tựa như tia chớp đan xen, quấn chặt lấy nhau.
Không ai từng nghĩ tới, trận chiến này lại gian nan như vậy, hai người đã ác chiến hơn một nghìn chiêu, vẫn chưa phân ra thắng bại.
Chủ yếu là truyền nhân Tiên điện thật quá đáng sợ, thủ đoạn vô tận, áo nghĩa kinh thế, còn có một hai loại thần thông cái thế không kém Nhân Tiên ấn!
Từ đầu đến cuối, Thạch Hạo đều là dùng nắm đấm đối địch, phá diệt vạn pháp, xuyên thủng tất cả ngăn cản.
Chỉ là, thần thông Luân Hồi còn chưa đạt tới đỉnh phong, tuy rằng so với trước kia mạnh hơn không ít nhưng là không thể lúc nào cũng triển khai, dùng qua một hai lần liền cần một quãng thời gian khôi phục.
Trong quá trình này, cách đó không xa những người khác cũng đang hỗn chiến, nhưng bất kỳ ai cũng đều không thể đến gần bồ đoàn, nếu không sẽ bị vây công. Đồng thời, mọi người cũng đang chăm chú theo dõi đại chiến giữa Thạch Hạo và truyền nhân Tiên điện.
"Ầm!"
Đại chiến đến ba ngàn hiệp thì truyền nhân Tiên điện há mồm thở dốc, hắn rất khó tưởng tượng ra chính mình sẽ trải qua khổ chiến như vậy.
Hắn cảm thấy không ổn, đã bị trọng thương.
Khóe miệng của Thạch Hạo cũng đang chảy máu, không có khống chế Thiên Hà trong lò luyện đan, đại chiến đến bây giờ hắn cũng đã bị thương, tình huống thân thể hơi bất ổn.
Tuy vậy, hắn càng ngày càng bình tĩnh, bởi vì trải qua một hồi đại chiến gian khổ nhất như thế, cùng Nguyên Thủy Chân Giải kiểm chứng, cùng pháp và đạo của bản thân so sánh, hắn càng thêm rõ ràng con đường của chính mình.
Dần dần, lúc Thạch Hạo vung quyền, sức mạnh của trời đất cũng bị kéo theo, rất nhanh hình thành một đại dương bao phủ toàn bộ đạo đài.
"Phốc!"
Vị truyền nhân của Tiên điện phun máu nhưng ánh mắt càng mãnh liệt, cắn răng một cái, quyết định tiến hành trận chiến cuối cùng.
Hắn lần lượt triển khai Nhân Tiên ấn cùng vài loại bảo thuật trấn giáo, cuối cùng tiến hành chồng chất, muốn một lần đánh giết Thạch Hạo.
Nhưng mà lúc này, Thạch Hạo cực kỳ không linh, không ngừng nhìn ra sơ hở, dồn ép về phía trước.
Truyền nhân của Tiên điện bỗng nhiên biến sắc, cảm giác chuyện lớn không ổn, hắn vận dụng sức mạnh đã vượt quá cực hạn bản thân, vài loại bảo thuật trấn giáo quá mức đáng sợ, hắn đã chịu không nổi.
"Phốc!"
Mặt hắn như tờ giấy vàng, phun ra một ngụm tâm huyết, tổn thương nguyên khí.
Ầm!
Cảm giác của Thạch Hạo lại rất thông thuận, duỗi người ra, quyền lực cái thế, đúng vào lúc này -- xuất kích!
Một tiếng phịch nặng nề vang lên, truyền nhân của Tiên điện bị một quyền đập cho bay lên, trong miệng phun ra một chuỗi hoa máu đỏ tươi.
Tiếp đó Thạch Hạo lao theo, một cước lăng không đá hắn lên, sau đó vồ giết, một quyền đánh xuống, xuyên qua, tiến vào trong mi tâm của hắn, máu tươi thê lương lạnh lẽo!