Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 688 : Bảo thuật truyền thừa
Ngày đăng: 01:19 19/04/20
Dịch + Biên: ronkute
Thiếu niên Ma vương - Hoang, lại giết tới nữa rồi!
Tất cả mọi người đều thất kinh, quá nhanh, không ngờ hắn lại nhanh như thế, chỉ mới hai canh giờ mà đã xuất hiện lại rồi. Phàm là những ai từng ra tay với hắn thì đều giật mình, cảm thấy vô cùng bất an.
Nên biết, ngay cả truyền nhân Tiên điện cũng bị chém giết, sớm đã chứng minh được sức chiến đấu của hắn.
Thiểm Điện Tử, Hắc Lan, Thao Thiết, Thiên Hạt... ánh mắt của tất cả sinh linh đều lóe lên, phát ra thần hà trong trẻo, đại địch tái hiện khiến bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng.
"Ngươi nhận lấy cái chết đi!" Thạch Hạo chỉ thẳng một tên sơ đại phía trước, đồng thời cũng đang tìm kiếm tổ phụ Đại ma thần, hiện tại tổ phụ chính là nỗi lo lắng nhất của hắn.
Nhưng mà, hắn tìm mãi cũng không hề phát hiện ra Thập ngũ gia, trong lòng liền trùng xuống.
"Giết hắn, chỉ một tên thì mạnh tới mức nào chứ." Có người mở miệng, đề xuất liên thủ cùng đánh gục Thạch Hạo, diệt trừ mối họa này.
Toàn thân Thạch Hạo phát sáng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm những người kia, bất cứ lúc nào cũng sẽ bùng phát.
"Hạo nhi, con trở lại rồi à!" Đúng lúc này, Thập ngũ gia bí mật truyền âm, biểu hiện vẻ mừng rỡ.
Thạch Hạo quay đầu lại thì thấy Thập ngũ gia đang bám vào một phần của đạo đài hoàng kim, thân thể toàn là máu, thương thế không hề nhẹ, trên người có vết thương lôi đình cũng có một đoạn ngắn thân cây đâm xuyên thân thể, máu tươi chảy ròng ròng.
Ngoài ra vẫn còn một vài vết thương trên người, rất không ổn.
Con mắt của Thạch Hạo liền đỏ, sau khi hắn rời đi thì Đại ma thần đã trải qua một cuộc ác chiến, rất nhiều người đều nhằm vào hắn, bị thương vô cùng nặng.
Thân thể cháy đen, hiển nhiên là do Thiểm Điện Tử gây nên. Mà đoạn cành cây đâm xuyên thân thể, máu tươi nhuộm đỏ nửa người kia rõ ràng do Hắc Lan làm.
Thạch Hạo mày kiếm dựng thẳng, ánh mắt khiếp người, nhìn thấy tổ phụ máu chảy ròng ròng hắn không thể kìm lòng được!
"Giết!"
Thạch Hạo đã ra tay, chủ động xuất kích, tập trung vào một tên sơ đại, quyết định chém giết khiến tất cả mọi người đều sợ hãi.
"Không xong!" Hắc Lan thất kinh, nhanh chóng rút lui.
Toàn thân ả là áo đen, vóc người thướt tha, gương mặt cũng xem như là dễ thương, còn có khí chất xuất trần, cái gọi là hoa lan trong hang vắng chính là khắc họa chân thật nhất của ả.
Nhưng ngay vừa nãy, ả từng ra tay vô tình, cùng người khác đánh giết Thập ngũ gia, một đoạn cây đâm xuyên Đại ma thần là do ả gây nên.
Thạch Hạo nhìn chằm chằm cô gái áo đen này, vào lúc hắn nguy hiểm nhất thì cô gái này đã vô tình ra tay, sau khi trở lại chắc chắn phải có một trận chiến, chứ đừng nói là ả còn cùng người khác vây công Đại ma thần.
"Xoẹt!"
Ánh đen lóe lên, ả lùi lại mấy trăm trượng, tới sát biên giới của đạo đài hoàng kim thế nhưng Thạch Hạo vẫn đuổi theo, vận chuyển tia chớp tốc độ còn nhanh hơn cả ả.
Ầm!
Đơn giản và trực tiếp, Thạch Hạo vung mạnh một quyền về trước, lúc này giáp trụ rách nát của hắn phát sáng khiến hắn như hổ thêm cánh, pháp lực hùng hồn, cùng cấp thì ai dám chạm trán?
"Ngươi..."
Thạch Hạo chống đỡ, một tay đặt trên khúc xương còn tay kia đánh giết đối thủ.
"Ồ, lại có rồi!" Hắn vui mừng trong lòng, dấu ấn Chân long hiện lên trong lòng khiến hắn vô cùng chấn động, đây tuyệt đối là một pháp môn thực dụng vô cùng và cũng là pháp môn chấn thế.
Chân long trảo - đây chính là một tán thủ* danh chấn cổ kim, không phải là bảo thuật Chân long đầy đủ mà chỉ là một đại sát thức tiếng tăm lừng lẫy mà thôi!
(*) Tán thủ (tiếng Trung: 散手, tiếng Anh: Sanshou) là võ chiến đấu tay không tự do ra đời ở Trung Quốc chú trọng vào các dạng chiến đấu tự do thực tế, đòi hỏi sự thành thạo các kỹ thuật võ thuật Trung Hoa (còn gọi là kungfu).
Rất nhanh, dấu ấn phù văn này tiến vào trong tâm hải*, Thạch Hạo tràn ngập cảm giác vui sướng vì thu hoạch lần này, thế nhưng cũng không thể nào trì hoãn được, công kích của đối thủ quá mãnh liệt.
(*): Biển tâm.
Hắn thu tay lại để ba người kia tiếp tục tìm hiểu, còn mình thì bắt đầu nghênh địch.
"Vù!"
Khi khống chế lò luyện đan, trút Thiên hà ra thì hắn phát hiện tờ giấy màu vàng bên dưới bồ đoàn kia lại phát sáng, loáng thoáng cộng hưởng theo.
Thạch Hạo vui mừng, hắn biết mình đã tìm ra biện pháp, dùng khí tức của lôi đình Tiên đạo sẽ có thể lấy ra trang giấy thần bí này.
Nhưng, trước mắt giết địch quan trọng hơn, đối diện là một con hung thú vô cùng kinh khủng đập tới, nó há cái miệng lớn như là chậu máu có thể nuốt chửng phù văn, luyện hóa thần quang.
Đây chính là Thao Thiết, được xưng là một trong những chủng tộc đáng sợ nhất từ trước tới nay.
"Xoẹt!"
Thạch Hạo xuất thủ, vừa học vừa thực hành, một bên cảm ngộ Chân long trảo một bên lại vận dụng, tiếng rồng gầm rung trời, một móng vuốt của rồng đầy đáng sợ hiện lên chụp về phía Thao Thiết.
"Ầm!"
Thao Thiết rung bần bật, cái miệng lớn như chậu máu kia buộc phải thu lại.
Sau đó, tiếp tục mấy chục lần sau liền khiến nó kinh sợ, đối phương vẫn sử dụng một chiêu này thế nhưng uy lực đang không ngừng tăng cường.
"Bụp!"
Sau đó không lâu, huyết quang lóe lên, vuốt rồng xé rách da thịt của Thao Thiết khiến nơi bả vai nó be bét máu thịt.
Rốt cuộc, Thạch Hạo, Đại ma thần, Thái âm ngọc thỏ, Tào Vũ Sinh phải rút lui trong sự xung kích của mọi người, không thể nào chiếm cứ nơi đó được nữa, bởi vì kẻ địch quá nhiều ai cũng không thể nào thủ được nữa.
Thạch Hạo cũng không có vội vàng lấy đi tờ giấy vàng kia mà lại đang hưởng thụ loại sát phạt này, bắt đầu ra tay đuổi giết con Thao Thiết kia.
Mọi người đã nhìn ra được, không thể dễ dàng làm nhục thiếu niên Ma vương này, nếu không hắn sẽ không chết không thôi, tóm lại sẽ điên cuồng đồ sát một người, tuyệt không dừng lại.
"Bụp!"
Thao Thiết nuốt hận, nó ở bên trong Động thiên mà Thạch Hạo tạo ra, đầu tiên là bị oanh kích một quyền Luân hồi, sau đó lại mà một trảo Chân long hạ xuống xé rách nó, mưa máu văng tung tóe.
"Tới ngươi, lên đường thôi!" Thạch Hạo quát lên nhìn chằm chằm Thiểm Điện Tử.
Mọi người hút vào hơi khí lạnh, tên quỷ này không chỉ là nói suông, những ai từng ra tay với hắn thì đều phải bị thanh toán cả sao?