Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 793 : Gặp lại

Ngày đăng: 01:20 19/04/20


Dịch: Ngân

Biên: ronkute



Thạch Hạo mượn một tòa truyền tống lớn có thể ngang qua mấy chục châu trong một tòa thành lớn để rời đi.



Nếu không bằng vào phi hành thì trời mới biết cần phải tốn bao nhiêu năm!



Một châu, từ đầu này đi tới đầu kia, ngắn nhất cũng phải mấy chục triệu dặm, nếu dài thì tới hàng trăm triệu, quả thực là con số trên trời, lớn đến vô biên.



Đừng nói chi là khoảng cách giữa mấy chục châu, mấy trăm châu.



Ma châu, từ xưa có Ma, loạn thiên động địa, sau mỗi một khoảng thời gian đều sẽ có đại chiến, là một nơi tội ác và máu.



Nổi tiếng thượng giới, Ma Quỳ viên được xem là nơi tập hợp cường giả hệ thực vật ở tại châu này, lại còn tiếp giáp với Thiên châu, đối lập với Thiên Nhân tộc.



Thạch Hạo đi tới Ma châu tất nhiên là không phải muốn trêu chọc những thế lực lớn kia, dù cho bất hòa như nước với lửa với hai đại giáo thì hiện tại cũng không thể đến đó được.



Hắn chỉ là đến thăm hỏi ông nội của mình, tách ra đã được một khoảng thời gian rồi, mà không lâu sau hắn liền muốn tham gia đại chiến ba ngàn châu nên đến đây để từ biệt.



Đây là một cánh đồng hoang vu ít có người ở, cây cỏ cũng ít, mà nơi sâu nhất lại là một quần thể núi lửa.



Đại ma thần ẩn cư ở đây, sau khi tách ra trước kia, Thập Ngũ gia bởi vì đã hấp thu chân huyết Ma tôn ở đảo Ác Ma nên trong cơ thể có âm khí, cần ngâm mình trong dung nham núi lửa mới cảm thấy thoải mái.



Núi lửa liên miên không một ngọn cỏ, từng miệng núi phun ánh lửa, càng có dung nham chảy xuôi, đỏ tươi và nóng rực kinh người.



"Ông nội!"



Không có bất ngờ gì, Thạch Hạo tỉ mỉ tìm kiếm thì phát hiện ông nội mình ở trong một miệng núi lửa.



Thập Ngũ gia ngồi xếp bằng trong dung nham, tóc xám đầy đầu xen lẫn những sợi tóc đen, lão đang tĩnh tọa khi nghe được tiếng kêu thì tỉnh lại và lộ nét vui mừng.



"Cháu trai!" Ông bước ra, mặc vào một bộ quần áo màu xám rồi nhanh chóng đi tới, trên mặt tràn ngập vui mừng.



Nơi này hoàn toàn tách biệt với thế gian, ông cũng không biết tất cả những gì Thạch Hạo đã trải qua thế nhưng có thể gặp lại nhanh như vậy thì vô cùng vui mừng và kích động, tình cảm ruột rà không thể bỏ.



"Khí sắc của nội khá hơn nhiều rồi, tóc bạc đều sắp chuyển thành đen, lần sau gặp lại lỡ hóa thành đứa trẻ con thì sao ta?" Thạch Hạo hài lòng, đùa giỡn cùng ông nội.



"Ha ha..." Tâm tình Thập Ngũ gia rất tốt, âm khí trong cơ thể sắp hết sạch, đồng thời ông giang hai tay ra để cho cháu trai của mình xem.



"A, mọc lại rồi, quá tốt rồi!" Thạch Hạo mững rỡ, cánh tay đứt rời của Thập Ngũ gia rốt cuộc cũng mọc lại, không còn tàn tật nữa.



Đến Tôn giả cảnh thì tứ chi đã có thể mọc lại nhưng phải mất rất nhiều thời gian.



"Cháu trai, cháu trở lại như thế thì chắc bên ngoài đã gặp phải chuyện gì sao?" Thập Ngũ gia hỏi.



"Không có gì cả, ăn ngon ngủ yên, đúng là gặp được cơ duyên rất lớn." Thạch Hạo sợ ông nội lo lắng nên vẫn không đề cập đến những chuyện khốc liệt.



"Thằng nhóc xấu xa, còn muốn giấu ta nữa à, nhìn dáng vẻ là biết cháu cố ý nói toàn những chuyện tốt không nói chuyện xấu, nói đi, ông nội cũng không phải người ngoài." Ánh mắt Thập Ngũ gia thâm thúy có thể hiểu thấu tất cả.


"Hỗn Nguyên thạch." Thạch Hạo nhẹ nhàng nói.



"Đại ca, người là anh cả của đệ, cho đệ đi, nhất định phải cho đệ!" Đả Thần Thạch lao tới, nước miếng đầm đìa, càng hóa thành một đôi tay bằng đá, ôm chặt bắp đùi Thạch Hạo, chết cũng không buông.



Thạch Hạo liếc xéo nó không thèm để ý.



"Đại ca, cho đệ Hỗn Nguyên thạch đi mà, một khi đệ dung hợp thành công thì hòn đá đệ nhất thiên hạ ngoài đệ ra không còn có thể là ai khác, ngày sau không cần đại ca ra tay, tất cả để đệ lo cho!" Đả Thần Thạch nuốt nước miếng cuống quýt hứa hẹn.



Thạch Hạo ước lượng vật liệu đá trong tay một chút, đây chỉ là một khối nhỏ, bên trong pháp khí không gian còn nhiều hơn.



"Anh cả, chỉ cần ca dặn cái gì, đệ đảm bảo sẽ nhanh chóng hoàn thành."



Nó thiếu chút là lăn lộn dưới đất, ôm chặt bắp đùi Thạch Hạo, chết cũng không buông.



"Đại ca, đệ nguyện làm ấm giường!" Cuối cùng nó nói ra một câu chết người không thường mạng như vậy.



"Cút!" Thạch Hạo vung chân đá văng nó, cảm giác lông tơ toàn thân dựng cả lên.



"Híc, nói sai rồi, ý đệ là tìm người làm ấm giường, cô gái tóc bạc đẹp đẽ lạnh lùng mà cao quý kia không phải kiêu ngạo sao, đệ sẽ bắt lại làm ấm giường cho ca." Đả Thần Thạch vỗ ngực nói, cũng tuyên bố, sau khi dung hợp Thiên Mệnh thạch còn có thể đi bắt Thánh Nữ các giáo.



"Sĩ diện của ngươi đâu hả?" Thạch Hạo nhìn nó không nói gì.



"Vì Hỗn Nguyên thạch tất cả đều có thể quăng, tất cả đều có thể làm." Đả Thần Thạch da mặt siêu dày kêu ầm lên.



"Cầm lấy rồi im đi." Thạch Hạo thực sự chịu không nổi nó, ném cho nó một lúc mười mấy khối khiến Đả Thần Thạch há hốc mồm, sau đó gào thét không ngừng.



"Anh cả, sau này cứ giao hết cho đệ!" Nó rốt cuộc cũng không dám qua cầu rút ván, bởi vì cảm thấy trên người Thạch Hạo chắc chắn còn có Hỗn Nguyên thạch.



Thạch Hạo bỏ mặc nó, nói với Hoàng điệp: "Lần này không có lễ vật quý nào cho mày, nhưng sắp tiến vào Tiên cổ rồi, nơi đó có các loại bảo dược như Thiền Thần quả, nhất định cho mày ăn no, nhanh chóng lột xác."



Sau đó bọn họ rởi khỏi nơi này nhằm thẳng đảo Ác Ma, Thạch Hạo cảm thấy đại chiến ba ngàn châu, đệ tử các giáo khẳng định đều có hậu chiêu, hắn cũng không thể không cẩn thận chuẩn bị.



Lần này hữu kinh vô hiểm, hắn lại đi đến Thiên hà, tốn mấy ngày làm bản thân bị bổ cho chết đi sống lại mới dùng lò luyện đan thu một lượng lớn nước sông.



Đồng dạng hắn cũng thu lấy không ít đất trên Mộ tiên.



May mắn là hắn tu thành bảo thuật Lôi Đế, lại hiểu rõ nguyền rủa nơi này nếu không thì lại như lần trước, tốn hơn nửa tháng mới thu được một chút.



"Đi thôi, nên xuất phát rồi, giải thi đấu sắp bắt đầu." Thạch Hạo nói.



"Đi đâu." Đả Thần Thạch dò hỏi.



"Tội châu! Thạch Hạo nói, nghe nói đó là nơi tụ tập của những sinh linh tới từ hạ giới, Hỏa tộc ở nơi đó có căn cơ, có thể Hỏa Linh Nhi cũng ở đó.



Tội châu, tên như thế khiến Thạch Hạo không cam lòng và hắn hi vọng quật khởi tại châu này, giết ra một thế giới sáng sủa, viết lên một thời đại huy hoàng, leo lên đỉnh cao.



"Đại chiến ba ngàn châu, chúng ta đến rồi, thiên tài thời nay gì, quái thai phong ấn từ thời cổ xưa gì, quật ngã toàn bộ!" Đả Thần Thạch kêu to.