Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 805 : Mở màn
Ngày đăng: 01:20 19/04/20
Dịch: Ngân
Biên: ronkute
Ly biệt đều là thương cảm, nhưng đường thì cuối cùng cũng phải tiến về phía trước.
Thạch Hạo đi xa, bước lên hành trình!
Mỗi một châu đều rộng lớn vô ngần, từ đầu này đến đầu kia hơi chút là đếm bằng trăm triệu dặm, số lượng sinh linh các tộc khổng lồ đến không thể tưởng tượng.
Ba ngàn châu, nếu gộp lại thì cơ bản là khó có thể tính được có bao nhiêu sinh linh, đếm mãi không hết.
Lấy Lôi châu làm ví dụ, đông tây dài khoảng hai trăm ba mươi triệu dặm, nam bắc khoảng tám mươi triệu dặm, trong ba ngàn châu thì châu này cũng không tính là lớn, chỉ là một châu cỡ trung ở thượng giới mà thôi.
Lần này riêng Tội châu thôi đã có tám triệu Tôn giả phù hợp tư cách báo danh dự thi, đây là đã qua mấy lần chọn lựa nếu không còn nhiều nữa!
Nhiều người như vậy làm sao có thể đều đưa vào "Tiên cổ", phải biết là còn hai ngàn chín trăm chín mươi chín châu nữa.
Rất nhiều người đều biết bên trong Tiên cổ có vận may lớn, vì vậy đua nhau báo danh, Tôn giả các giáo, sinh linh các tộc vì muốn đạt được tư cách có thể nói đã dùng tất cả thủ đoạn.
Thạch Hạo có chút sững sờ, sau khi ra ngoài hắn tự nhiên hiểu rõ tình huống, chỉ riêng Tội châu liền có tám triệu người dự thi, điều này là cho hắn cảm thấy chóng mặt, cực kỳ đau đầu.
"Chuyện này sẽ khốc liệt đến cỡ nào, cuối cùng phải chết bao nhiêu người đây." Hắn linh cảm đến cuối cùng thây sẽ chất thành núi, anh tài tàn lụi, quá nhiều người phải chết.
Một ông lão cười rộ lên nói: "Anh bạn trẻ quá cả nghĩ rồi, lẽ nào người lớn trong tộc không nói cho ngươi biết, tiến vào Tiên cổ không dễ, số người là cố định sao? Trước khi đi vào là máu chảy thành sông rồi. Đúng rồi, ngươi là người của giáo nào?"
"Ta biết những thứ này." Thạch Hạo gật đầu nói: "Nhưng sau đó không phải càng kịch kiệt sao?"
Tề Đạo Lâm phủi tay làm người dưng, cái gì cũng mặc kệ, may là bản thân Thạch Hạo từ lâu tìm hiểu ngọn ngành, biết được không ít chuyện.
"Cụ à, ta phải đi rồi, vẫn chưa lấy được tư cách dự thi nữa." Thạch Hạo xoay người bước đi, nếu không có thể không kịp thời gian.
"Cố gắng đi, hai ngay sau là bắt đầu rồi, ngươi thật là bình tĩnh." Ông lão cười nói.
Thạch Hạo chưa từng trải qua mấy vòng tuyển chọn đơn giản nhất, giờ xuất hiện muốn dự thi thì nhất định phải có "Tín vật" của một phái, chứng minh là đệ tử trọng yếu.
Theo lời Tề Đạo Lâm thì chuyện này không có vấn đề gì, rất dễ dàng đạt được.
Tội châu có rất nhiều chủng tộc, đạo thống san sát và hiện tại có không ít đều đã sa sút cả, khó có thể xuất hiện Tôn giả đặc biệt mạnh mẽ đi dự thi, vì vậy những môn phái này trở thành mục tiêu của một số người.
Thạch Hạo một đường tiến tới rất xa, đến gặp mười mấy đạo thống sa sút, kết quả phát hiện sớm bị người "đến thăm" rồi.
Mãi tận nửa ngày sau rốt cuộc nhìn thấy một môn phái, rất hoang vu xuất hiện trên một ngọn núi lớn.
"Bắt đầu!"
Ầm, phía trên của đạo tràng bốc lên khí hỗn độn, hư không vặn vẹo mơ hồ, cuối cùng hiện ra từng cánh cửa khổng lồ đang mở rộng.
Điều này làm cho lông mày Thạch Hạo nhảy một cái, phương thức mở ra của Linh giới này giống hệt Hư Thần giới nơi hạ giới, giống một thế giới riêng.
Sau khi tới thượng giới thì đây vẫn là lần đầu tiên hắn đi vào.
Rất chân thật, tựa như một thế giới lớn thật sự mở ra, điều này khiến tâm tư Thạch Hạo loạn chuyển, thế nhưng lại không có thời gian suy nghĩ.
"Linh giới, Hư Thần giới... Điểu gia, Tinh Bích đại gia, các ông còn nợ ta một môn bảo thuật đây." Thạch Hạo thầm nói.
Một tiếng vù khẽ vang, tám triệu bóng sáng bay lên, từng cái đi qua cánh cửa rộng lớn, tiến vào Linh giới, loại tình cảnh này quá đồ sộ khiến người ta trợn tròn mắt.
Cuối cùng thì đại chiến cũng bắt đầu!
Cùng lúc đó những châu khác cũng đang tiến hành.
"Ha ha ha, bao nhiều năm rồi, Quân Đạo ta lại thức tỉnh một lần nữa." Cũng không biết ngoài xa bao nhiêu triệu dặm, dưới dãy núi tuyết liên miên, bên trong một kẽ băng nứt có một người sống lại.
Tóc hắn tím ngắt, ánh mắt yêu tà, khí tức khủng bố ngập trời, rất khó tin hắn chỉ là Tôn giả, ngay cả Thần linh cũng kính nể!
Có một số người căn bản không cần phải dự thi, không cần phải thử thách, bởi vì từ rất nhiều đời trước đã chứng minh tất cả, có thể trực tiếp tiến vào Tiên cổ.
Cùng lúc đó tại một châu lớn cổ xưa, núi lửa liên miên, trong đó có một ngọn khác biệt, khí lành bốc lên, một quan tai cổ xưa màu đỏ đậm hiện lên trên dung nham, bùng phát ra khí tức ngập trời.
Nắp quan tài răng rắc vang lên, một cô gái vô cùng xinh đẹp, ngạo thị chín tầng trời mười tầng đất, mái tóc dài đỏ au bay múa, vóc người cao gầy tỏa ra ánh sáng thần thánh.
"Lại một lần đi ra quan tài Sinh mệnh, đây là lần cuối cùng rồi. Tất cả đều sẽ chung kết trong vận may cuối cùng này." Nàng cũng là Tôn giả nhưng thanh âm mát lạnh, chấn động chín tầng trời.
Đồng thời, trong một vùng biển lớn có một Long cung bằng thủy tinh, cũng có người thức tỉnh, mở mắt ra, chùm sáng như cầu vồng xông lên mây xanh, đè ép mặt trời.
Đó chỉ là do ánh mắt gây nên!
Đây là một cô gái, trên đầu có sừng rồng, từ đáy biển bay vọt lên trời.
Giờ này phút này, một ít nơi cổ xưa ở ba ngàn châu phân biệt vọt lên ánh sáng óng ánh, xuyên lên trời dưới đất.
Tiết lộ chút tin tức, ông lão già mà thằng Hạo đổi được "tín vật kia chính là Sinh linh Bất Diệt, sau khi kết thúc Cuộc chiến thiên tài này thì sẽ là một cuộc chiến náo loạn cả thượng giới, là cuộc chiến cấp Giáo chủ, và nhân vật chính, nhân vật trung tâm tạo nên sóng gió này lại là thằng Hạo mất dịch đây.
Vô cùng hấp dẫn =))