Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 961 : Khách quý của Thiên Thần
Ngày đăng: 01:22 19/04/20
Dịch: Ngân
Biên: ronkute
Cũng giống như lượt thiên kiếp trước, Thạch Hạo cũng không thể lấy toàn bộ Thiên Kiếp dịch mà chỉ lấy đi một phần nhỏ, tiên trì cổ vàng này từ từ mơ hồ rồi biến mất cùng với ánh chớp.
Thiên địa yên lặng, thiên kiếp đã không còn tồn tại nữa.
Mà lúc này, Thạch Hạo cảm thấy sự mạnh mẽ của mình trước nay chưa hề có, ba luồng tiên khí vờn quanh khiến hắn trở nên siêu phàm thoát tục, tựa như là một vị "Trích tiên" giáng thế.
Rất nhiều con mắt đều nhìn tới chiếc bình nhỏ trong tay của hắn, bên trong có một phần Lôi Kiếp dịch, thứ này khiến không ít người thèm khát.
Thạch Hạo yên lặng lĩnh hội, cường độ sinh mệnh của hắn tăng lên cực lớn, bước vào Chân Thần, vượt qua lôi kiếp, thực hiện một lần tiến hóa siêu cấp đúng như ý nghĩa thật sự.
Hắn giờ đây đã có sức mạnh vô tận, cảm thấy chỉ cần duỗi đầu ngón tay thôi thì đã có thể dễ dàng giết chết tu sĩ Thần Hỏa cảnh, cao cao tại thượng.
"Ồ!" Đồng thời hắn cũng rất giật mình, những nguyền rủa, những sức mạnh ô uế đều biến mất không còn tồn tại nữa.
Là do thiên kiếp hay là do Lôi Kiếp dịch này? Trong lòng Thạch Hạo thầm giật mình, chuyện này... có ý nghĩa quá lớn, có thể thay đổi toàn bộ bố cục của Tiên cổ hiện nay.
Lúc hắn độ kiếp thì từng dẫn tới lượng lớn nguyền rủa, dù hắn là lần đầu tiên bị tập kích và ảnh hưởng cũng không phải quá nghiêm trọng, không tới nỗi sẽ bỏ mạng ngay thế nhưng vẫn có một chút bám lại trong người.
Hiện tại, Thạch Hạo hoàn toàn vững tin rằng, sức mạnh quỷ dị mà ăn mòn hắn đã tiêu tan sạch, toàn thân trong vắt hoàn mỹ không hề có chút điểm dị thường và không khỏe nào.
Tinh lực dồi dào, không thể nào tốt hơn được nữa!
Thạch Hạo nở nụ cười tươi rói, vô cùng rạng ngời.
Nên biết, mấy Thiên Thần Mã Nguyên, Hoàng kim cổ tượng, Tỳ Hưu, Cầu Long, Cổ viên đều vì nguyền rủa mà chết, hiện giờ hắn tựa như tìm thấy một tia sáng rạng đông!
Lúc này có Thiên Thần tới, hơn nữa cũng không chỉ có một hai vị, có vài người với ánh mắt sắc lẹm và phát ra khí thế đầy khiếp người, tất cả đều đang âm thầm theo dõi hắn và rất có thể sẽ ra tay bất cứ lúc nào.
Nhưng, cũng có vài người mang theo thiện ý tới.
Trong nhóm người này có một vị Thiên Thần tuyêt đỉnh di chuyển, chính là vị tóc bạc nhưng mặt trẻ con của Bát Tí Hồn tộc, ông lão này với dáng tiên phong đạo cốt bước tới, đằng sau là đám Tào Vũ Sinh, Thỏ nhỏ.
"Ha ha... Anh hùng xuất thiếu niên mà, tiểu hữu thật kinh tài tuyệt diễm, cổ kim hiếm có, quả là tài năng ngút trời!" Ông lão cười lớn khen ngợi.
"Lão trượng quá khen rồi!" Thạch Hạo khiêm tốn, hắn đã mặc vào chiến y, cơ thể phát sáng, trong lời nói nhã nhặn này có một luồng khí khái khó dùng lời diễn tả được.
Chính xác, đó là một thiếu niên anh hùng!
Mọi người ở nơi này, dù là cừu địch hay là bằng hữu thì đều không thể không thừa nhận, Hoang đã khai sáng nên một hành động vĩ đại, trong thời đại không có thiên kiếp kiếp thế nhưng lại có thể đánh nát thần thoại!
Hắn không chỉ dẫn tới thiên kiếp mà còn độ kiếp thành công. Đây là một đại sự khiến đương đại khiếp sợ, nhất định sẽ được ghi vào trong sử sách, ai cũng không thể xóa bỏ lãng quên đi đoạn huy hoàng này.
Có thể nói, chuyện hôm nay sẽ ảnh hưởng rất sâu, hắn đã đánh vỡ cấm kỵ!
"Tên nhóc con họ Thạch kia, ngươi không biết suy nghĩ hả, không nghe thấy lời truyền âm của ta à? Tiên trì màu vàng kia chỉ cần liếc sơ là không phải vật phàm rồi, vậy sao không chịu lấy vào cục nham thạch cho ta hả!" Đả Thần Thạch tức giận oang oang trách móc.
"Hi hi, quả nhiên ngươi chẳng bị sao cả, người ta có câu gieo vạ gánh ngàn năm, tuyệt đối là có đạo lý!" Thỏ nhỏ cười hì hì.
Bởi vì, nếu cướp nữa thì cũng chẳng có ý nghĩa gì!
"Sao lại như thế chứ!?" Trong bóng tối có Thiên Thần kêu to.
Thời khắc này, rất nhiều người đều nhìn về đám Tào Vũ Sinh, Tuyết Lâm, Lộ Dịch, Trường Cung Diễn, đám người ngoại lai này không hề trúng nguyền rủa thế nhưng lúc nãy mỗi người lại được một ly, quá... xa xỉ!
Đây là tội phạm, là kẻ phung phí!
Thiên Thần trong bóng tối đều nổi giận, ước ao ngửa đầu hét lớn.
Tại sao, dược hiệu đều đã bị đám người này luyện hóa sạch cả rồi!
"Tiểu hữu... thật không vậy?" Lời nói của hai ông lão thuộc Nhân Mã tộc và Cổ Ma tộc run rẩy.
"Không còn nữa!" Thạch Hạo lắc đầu, phần lớn là bị hắn uống sạch, còn phần từ biển sấm mang ra cũng không nhiều.
Đồng thời, hắn nhìn về hai ông lão, nói: "Hai vị tiền bối, hơn nửa năm trước ta từng đi tới Cổ Ma tộc, Nhân Mã tộc để được bảo vệ thế nhưng nửa đường lại bị Thiên Thần của hai tộc các vị chặn giết."
"Cái gì?!" Hai ông lão này giận dữ nhìn về tộc nhân của mình, bọn họ cũng ngầm hiểu, Thạch Hạo chỉ cho bọn họ một chén có khả năng là... không vừa lòng!
Lúc này, hai ông lão hối hận vì sao mình lại không tự ra tay.
"A a..." Xa xa, có Thiên Thần gầm nhẹ tràn đầy không cam, vốn đã nhìn thấy được hi vọng thế nhưng lại bị một cước đạp bay xuống lại địa ngục.
"Tiểu bối, ngươi đang trêu ngươi chúng ta à, ta phải giết ngươi!" Có Thiên Thần tức giận, sát khí dâng trào, muốn xuất thủ lần nữa.
"Haizz, Lôi Kiếp dịch tuy không còn nhưng ta vẫn còn sống mà." Thạch Hạo thản nhiên nói.
Tất cả mọi người đều ngẩn cả ra, sau đó là lộ vẻ khác thường.
"Ta nếu không chết và tiếp tục sống trưởng thành thì ngày sau chắc chắn còn có thể độ kiếp." Thạch Hạo nhẹ nhàng nói.
"Tiểu hữu, tiểu hữu là khách quý của chúng ta, hãy đi với ta, để ta xem ai dám động vào tiểu hữu!" Ông lão của Bát Tí Hồn tộc lớn tiếng nói, lão là Thiên Thần duy nhất đã hóa giải được nguyền rủa.
"Chính xác, tiểu hữu là khách quý của chúng ta, ai cũng không thể động vào tiểu hữu!" Hai đại Thiên Thần của Nhân Mã tộc, Cổ Ma tộc cũng lớn tiếng nói.
"Tiểu huynh đệ, xin hãy tới Nhai Tí tộc ta làm khách!"
"Đạo huynh, xin hãy dừng bước ở Linh Thánh tộc ta, công chúa của bộ tộc ta sẽ gả cho ngươi!"
"Tiểu hữu, xin hãy tới Mỹ Nhân tộc làm khách, trong bộ tộc ta cũng có minh châu tuyệt thế đang chờ lấy chồng!"
...
Gần như trong nháy mắt liền có tám chín vị Thiên Thần mời chào Thạch Hạo, sự thân thiện này khiến người khác cảm thấy buồn nôn.
"Ta nhớ rồi, vừa nãy có mấy tên già khốn nạn muốn giết ta, vậy giờ phải làm sao đây?" Thạch Hạo nói.
"Ai dám? Diệt hết!" Có Thiên Thần hét lớn.