Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 999 : Kiếp thành
Ngày đăng: 01:22 19/04/20
Sinh vật do lôi đình hóa thành nhanh chóng vọt tới đánh thẳng lên trên người bọn họ, lập tức tiếng kêu rên liên hồi và các vết thương tràn ngập.
Bọn họ không có phản kháng gì cả mà cứ để mặc cho lôi đình hạ xuống, bởi vì nếu như kháng cự lại ở nơi này thì sẽ giống như là can thiệp tới thiên kiếp, lúc đó sẽ dẫn tới hậu quả không hề tốt đẹp gì.
Bất luận người nào can thiệp thiên kiếp thì lôi đình sẽ hạ xuống những luồng thiên phạt tương ứng với cảnh giới của những người đó.
Bởi vậy thì họ làm sao dám làm càn, thà bọn họ gặp phải lôi đình thì cũng sẽ không phản kháng, cố gắng chịu đựng, còn bản thân thì lại nhằm về phía Thạch Hạo để giết chết hắn.
Bởi vì bọn họ nhìn ra được, lôi kiếp của tầng thứ chín này có gì đó kỳ lại, cũng không hề quá mạnh, theo tu vi của Thạch Hạo dần hạ xuống thì lôi đình cũng yếu đi không ít.
Đây là thời cơ tốt nhất để giết chết Hoang!
Bọn họ cố gắng chịu đựng những luồng tia chớp, sau đó đồng loạt giết thẳng về phía Hoang đang ở Thần Hỏa cảnh!
Nên biết, bọn họ không hề sợ nguyền rủa, bởi vì họ đều là Thiên Thần của ngoại giới nên có thể chống lại sức mạnh nguyền rủa đậm đặc này, cũng vì từ trước tới giờ bọn họ chưa bao giờ bị dính phải.
Người của Hồn tộc lao tới thế nhưng lại rất lo lắng, chỉ có mỗi mình lão Thiên Thần được Thạch Hạo cứu chữa hoàn toàn thì mới dám xông vào trong, còn những người khác thì đều bất lực đứng bên ngoài, bởi vì nguyền rủa quá nồng.
Pháp lực của vị Giáo chủ tộc này rất cao cường thế nhưng lại bị người khác ngăn cản, không thể tới đây được.
Xoẹt!
Thạch Hạo hóa thành một vệt sáng xung kích ở trong làn sấm sét, tránh né những truy binh ở phía sau đồng thời né tránh những sinh linh do lôi đình hóa thành, đứng trước bước ngoặt sinh tử nên tốc độ của hắn đề tăng tới cực điểm.
Cũng may là, những sinh linh do lôi đình biến thành đều có tốc độ không quá nhanh, nếu như có tốc độ giống như những tia chớp kia thì ai có thể so tài chứ?
Ầm!
Dù vậy thì đây cũng là một hồi đại kiếp nạn, lôi đình bùng phát, hàng loạt thực vật xung quanh Thạch Hạo đều bén rễ và quét thẳng về phía hắn, lúc này máu thịt be bét, gân cốt gãy lìa, vô cùng thê thảm.
Đạo hạnh không ngừng yếu bớt, pháp lực giảm xuống, bản thân giờ đã trở thành một tu sĩ Thần Hỏa cảnh, ở nơi này thì đây là một tử cục.
Mặc dù thiên kiếp yếu bớt thế nhưng vẫn cao hơn cảnh giới của hắn nhiều, cơ bản không cách nào có thể hóa giải, chỉ cần một gốc thực vật do tia chớp nào đó biến thành cũng có thể tiêu diệt được hắn.
"Tình hình không ổn lắm, nhanh giết hắn!"
Năm vị Thiên Thần đều biến sắc, bởi vì bọn họ linh cảm được, mặc dù không có chống lại thiên kiếp, cứ mặc cho nó đánh lên trên người thì tựa như đang dẫn xuất một nhân quả nào đó.
Bọn họ cảm thấy, nếu cứ trì hoãn nữa thì sẽ bị cuốn vào nơi này, sẽ tham gia vào cuộc độ kiếp.
Tới lúc đó thì sẽ vô cùng đáng sợ, bọn họ mà đối đầu với Thiên Thần kiếp tương ứng với bản thân thì chắc chắn phải chết!
Nên biết, bọn họ không phải là Hoang, không cách nào vượt qua Thiên Thần kiếp được!
Nhưng nơi này lại rất đặc biệt, cố mộc san sát thành rừng, những tòa thủ phủ vô số, những động phủ của tiên gia lơ lững trên không, còn có rất nhiều chim bay cá nhảy, thậm chí còn có thể thấy được Chân Hoàng, Chân Long.
Ở đây, sinh linh nườm nượp, tất cả đều vô cùng mạnh mẽ, tuy gặp nguy hiểm thế nhưng những sinh vật bình thường sẽ không công kích hắn.
Thạch Hạo đã từng suy đoán qua, nếu nhiều sinh vật như vầy mà nổi điên thì dù là hắn cũng khó mà thoát khỏi, bởi vì những sinh linh này đều quá mạnh mẽ, không thiếu những tiên cầm, trường sinh thú.
Mà ở nơi này còn có một cổ đài nguy nga to lớn, phát ra ánh sáng chói mắt.
Trảm Tiên đài!
Nơi đó chiếu lên từng luồng phi tiên, còn có sát khí tràn ngập, mạnh như Thạch Hạo cũng không dám lại gần, chỉ cần nơi đó tràn ra chút khí thế cũng làm cho thân thể của người khác muốn nổ tung rồi.
Thạch Hạo đi vòng qua, ở nơi này cũng gặp phải nguy hiểm thế nhưng cũng không có kinh khủng lắm, đều có thể chống lại được.
Phía trước có một chiếc ao cổ lấp lánh ánh sáng năm màu, sương mù mịt mờ bao phủ, khí hỗn độn dập dềnh trông rất thần thánh và an lành, nó xua tan hết thảy mọi sức mạnh nguyền rủa.
Tiên trì!
Trong truyền thuyết thì đây chính là bảo trì vô thượng, ẩn chứa Lôi Kiếp dịch.
Đây là lần thứ ba Thạch Hạo nhìn thấy, cái ao này cũng không lớn lắm mà chỉ có vài thước vuông, bên trong là chất lỏng sền sệt màu vàng tựa như là dịch thể vậy.
Tới lúc này thì Thạch Hạo biết mình đã thành công, thiên kiếp lần này coi như đã thông qua rồi.
Rầm!
Đầu tiên là hắn nếm thử một hớp, thơm ngát vô cùng, ngọt ngào ấm cổ, những ám thương uể oải trên người đều bị quét sạch.
Trong cuộc chiến đấu vừa rồi, lúc chống lại thiên kiếp thì hắn cũng phải trả giá cực lớn, tuy rằng dùng bí pháp khống chế cốt văn cố gắng chữa trị bản thân, thế nhưng chắc chắn sẽ thương tổn tới nguyên khí.
Hiện giờ có Lôi Kiếp dịch năm màu này thì những thương thế kia đã không thành vấn đề nữa!
Thạch Hạo nở nụ cười, có một tiên trì như vầy thì thương thế có nặng cỡ nào cũng không đáng lo ngại, hắn chợt nhìn về phía những con mắt đầy thèm thuồng của dân bản địa, ai cũng đang dõi mắt nhìn về nơi này.
Đừng nói là Thiên Thần, dù là con mắt của cổ tổ Bát Tí Hồn tộc cũng đỏ rực.
Đây chính là chất lỏng cứu mạng của bọn họ, rất là quan trọng!
Mà những Thiên Thần của các tộc khác cũng đứng bật dậy đầy nôn nóng, rất muốn xông thẳng tới và biểu hiện ra thiện ý trước mặt Thạch Hạo để nhận được Lôi Kiếp dịch này.
Trong đó, Mã Dược của Nhân Mã tộc, Ma Lạc của Cổ Ma tộc thì lại biến sắc, hối hận, ảo não, không cam lòng.