Thế Giới Này Điên Rồi

Chương 423 : Bạn học (3)

Ngày đăng: 00:55 19/04/20


Kì Nhạc bảo Cố Bách ngừng lại, mở cửa

xuống xe, sau đó nhìn anh rời đi. Cậu gọi điện thoại cho Vạn Lỗi hỏi địa điểm, tiếp theo đến đó ôn bài, đến giờ thì quay lại lớp học. Có lẽ do

đã được Cố Bách nhắc nhở, lần này cậu mất sạch hứng thú với đám nữ sinh

nhiệt tình kia, bình tĩnh vượt qua buổi chiều. Buổi tối cậu lại đến quán bar, tuần này cậu muốn đi làm, theo thời khoá biểu, có hai ngày cậu có

lớp buổi tối, nhưng cậu cảm thấy thỉnh thoảng cúp hai buổi chắc không

thành vấn đề.



Học kì này, thời khoá biểu của Cố Bách

gần như chật kín, buổi tối cũng có lớp, vì vậy không thể đưa cậu đi. Kì

Nhạc ăn uống đơn giản, tới quán bar vừa đúng sáu giờ rưỡi, cậu cử động

ngón tay, đi lên đánh đàn. Vạn Lỗi vừa vào cửa, quán bar đã đổi hai bài

hát, thấy trên sân khấu không có ca sĩ, Vạn Lỗi không khỏi kinh ngạc,

hắn đi đến ngồi xuống bên quầy rượu. Vạn Lỗi không thích nơi này, lâu

lâu mới đến nghe hát, nhìn Trịnh Tiểu Viễn ở đằng xa một lát rồi nhanh

chóng đi về, vì vậy hắn không có quen biết ai, thỉnh thoảng chỉ nói vài

câu với người pha chế rượu.



Thấy Vạn Lỗi đi vào, người pha chế rượu

cười chào hỏi, Vạn Lỗi cũng cười với người nọ, gọi một ly rượu rồi nhìn

xung quanh. Người pha chế rượu làm việc ở đây đã lâu, có thể nhìn ra Vạn Lỗi có ý với Trịnh Tiểu Viễn, vì vậy chỉ vào góc sân khấu: “Ở đằng kia, người đang đánh đàn ấy.”



Vạn Lỗi nhìn sang, lập tức ngơ ngẩn, cậu ấy học piano lúc nào?



Người pha chế rượu lau cái ly: “Nhà cậu ở ngoài tỉnh phải không, tôi thấy nghỉ hè cậu không có tới đây, tôi còn

định nói cho cậu biết là cậu ấy đã bị mất trí nhớ, muốn cậu nắm bắt cơ

hội.”



“Tôi biết rồi.”



“Nhưng hơi trễ,” Người pha chế rượu tiếc nuối nói, “Cậu ấy đã bắt đầu hẹn hò với Cố Bách.”



“Tôi cũng biết......” Vạn Lỗi chợt ngừng lại, “Cố Bách?”



“Phải, chính là cậu ta.”



Trước kia Vạn Lỗi từng nghe người pha chế rượu kể về Cố Bách, chỉ là chưa từng gặp mặt, không ngờ nam sinh kia

chính là Cố Bách, hắn nhíu mày: “Không phải anh nói Cố Bách đã có người trong lòng rồi sao?”



“Ừ, mọi người cũng cảm thấy khó hiểu, chẳng ai biết tại sao bọn họ lại ở cùng nhau.”


“Khoan đã,” Kì Nhạc cắt ngang, “Sao anh biết rõ vậy?”



“A Kiệt kể cho anh nghe,” Chung Duệ Uyên cười ha ha, “Kể toàn bộ quá trình, kể cực kì chi tiết, còn nói tổng cộng làm ba lần.”



“......” Kì Nhạc lặng lẽ mặc niệm cho bác sĩ, hỏi tiếp, “Bạn em đâu?”



“A Kiệt đưa về nhà rồi, hắn rất hài lòng, muốn phát triển lâu dài, nhưng sau khi ở chung hai ngày, A Kiệt phát

hiện bạn em thật sự là trai thẳng,” Chung Duệ Uyên nhìn cậu, “Nghe nói

bạn em cảm thấy A Kiệt không bình thường, muốn quan sát một chút.”



Kì Nhạc gật đầu: “Vậy bây giờ hai người kia định làm thế nào? Bạn em có khỏe không? Anh ta có bị sốc không?”



“Trước mắt A Kiệt muốn bẻ cong bạn em,

còn bạn em hả...... Bị sốc là chắc chắn rồi, nhưng bạn em nói không thể bị lỗ như vậy được, đòi ở bên cạnh A Kiệt để quan sát, nhưng hai

người phải giữ khoảng cách nhất định, duy trì quan hệ tốt đẹp giữa bác

sĩ và bệnh nhân,” Chung Duệ Uyên cảm thán, “Không ngờ vì bạn em mà A

Kiệt lại chính miệng thừa nhận mình có bệnh, không phải là người bình

thường, để bạn em tìm nguồn gốc căn bệnh.”



Bạn anh vốn dĩ đã không bình thường rồi...... Kì Nhạc bất lực, tiếp tục uống rượu với Chung Duệ Uyên. Chờ đến khi Cố Bách học xong tới đón cậu, hai người đã uống được kha khá, Kì

Nhạc nhích nhích sang bên cạnh, chừa chỗ cho người nào đó ngồi xuống:

“Cậu học xong rồi hả?”



Cố Bách ừ một tiếng, ôm lấy cậu, tiếp

theo ngửi được mùi rượu trên người cậu, trong đầu chợt xẹt qua một ý

nghĩ, anh cười hỏi: “Đang nói chuyện gì vậy?”



“Nói mấy chuyện tào lao của tên bác sĩ ngu ngốc, nếu hắn đã muốn chết thì có cản cũng không được.”



“Vậy thì tùy hắn đi, vừa rồi anh nhìn thấy bạn em, bây giờ đang nói chuyện phiếm với Ninh Tiêu, cậu ta tới tìm em à?”



“Không phải, cậu ta đi mua đồ, tình cờ đi ngang qua.”



Cố Bách xoa đầu cậu, thầm nghĩ chỉ số EQ

thật là thấp, anh nhìn số rượu trên bàn, sau đó gọi nhân viên phục vụ

tới, kêu thêm mấy ly, tiếp theo đưa cho Tiểu Nhạc một ly.



Chung Duệ Uyên ngồi ở phía đối diện, cười cười nhìn cái ly trong tay Kì Nhạc, hơi giật mình một chút, nếu hắn nhớ không lầm, tác dụng chậm của loại rượu cocktail này... Khá là lớn.