Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 158 : Lôi kiếp

Ngày đăng: 13:43 30/04/20


Diệp Vân yên lặng đứng đó, một chút hoảng sợ trong nội tâm nháy mắt bị hắn ném tới chín tầng mây. 

Thần Vũ Thứu Vương mặc dù vô cùng dũng mãnh, tuy nhiên bây giờ mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát, dù sao nó cũng là Yêu thú cửu cấp đỉnh phong thiếu chút nữa có thể Hóa Linh. Diệp Vân chọn Thần Vũ Thứu Vương để khiêu chiến khiến bản thân hắn thu được kinh nghiệm chiến đấu với Yêu Thú. 



Nếu như hiện tại xuay người bỏ chạy thì tiến vào Linh Thứu Phong còn có ý nghĩa gì?



Diệp Vân hít sâu một hơi, Tử Ảnh Kiếm trong tay hiện lên một vòng sóng ánh sáng, tiếp đó hướng phía trước mặt đi tới. 



"Diệp Vân, không được làm bậy."



Khóe miệng Đoàn Thần Phong tràn máu tươi, thấy Diệp Vân rõ ràng nâng trường kiếm trong tay lên, không nhịn được vội vàng quát.



"Diệp sư huynh, chúng ta đi." Dư Minh Hồng từ trước đến nay nổi tiếng phòng ngự chắc chắn vậy mà bị một kích của Thần Vũ Thứu Vương đánh cho trọng thương, sức mạnh này không phải bọn họ muốn là có thể chống lại. 



Diệp Vân lắc đầu, ánh mắt kiên quyết, hắn không lùi,ngược lại hướng Thần Vũ Thứu Vương từng bước đi tơi. 



Trong đôi mắt Thần Vũ Thứu Vương hiện lên một chút ngạc nhiên, một kích vừa rồi cho thấy thực lực của nó mạnh mẽ như thế nào, là sức mạnh mà ba tên đệ tử Thiên Kiếm Tông có thể liều mạng mới có thể chống đỡ. Nhưng bọn chúng vì sao vẫn chưa lùi, trái lại còn tiếp tục xông lên chứ? 

Thần Vũ Thứu Vương tu luyện tới cửu cấp đỉnh phong, mặc dù vẫn chưa chính thức Hóa Linh, tuy nhiên đã có một ít linh trí khiến nó không thể giải thích một số chuyện phức tap. 



Tên đệ tử này của Thiên Kiếm Tông, vô cùng chật vật khi né tránh đòn tấn công của nó, thiếu chút nữa cũng có số phận giống hai tên kia. Nó đã thể hiện ra sức manh vô cùng áp đảo rồi, vì sao hắn vẫn muốn tiến tới? 

Điều này khiến Thần Vũ Thứu Vương liền nổi giận, một tên đệ tử Luyện Khí Cảnh nhất trọng, đã được nó tha cho một mạng, không biết ơn trái lại vẫn muốn ra tay. 

Vậy thì đi chết đi!



Thần Vũ Thứu Vương mạnh mẽ nhảy lên, đôi cánh khổng lồ trên không trung mở ra, dài khoảng mười trượng.



Ô!



Một tiếng hót vang lên tận trời cao, vô cùng cao ngạo và tức giận. 


Mặt khác Thần Vũ Thứu Vương kêu khẽ hai tiếng, bị sức mạnh hai quyền của Diệp Vân đánh bay ra, sau đó mở rộng hai cánh trên không trung tiếp tục lao xuống. 



Sắc mặt Diệp Vân trở nên ngưng trọng, cảm thấy cổ họng ngọt ngọt, thiếu chút nữa đã phun ra một ngụm máu. 



Quang ảnh tử sác xuất hiện lần nữa, di chuyển trên không trung tạo ra một vòng sóng ánh sáng vô cùng lộng lẫy.



"Nếu sử dụng quyền cước đánh không lại ngươi, vậy lại nếm thử mùi vị của Thiên Lôi a." Thân hình Diệp Vân nhanh chóng bắn đi, né được đòn tấn công thứ hai của Thần Vũ Thứu Vương, sau đó khẽ lật Tử Ảnh Kiếm trong tay. Trên đỉnh núi không biết tại sao lại xuất hiện một đám kiếp vân. 

Lôi Vân Điện Quang Kiếm thức thứ ba, Thần Lôi Diệt Thế!"



Sau một chiêu vừa rồi Diệp Vân biết sức mạnh thân thể hắn không thể so sánh với Thần Vũ Thứu Vương, suy cho cùng Yêu thú được trời ưu ái ban cho thân thể vô cùng mạnh mẽ.



Bất quá, Diệp Vân ở tuổi này có thể đạt được tu vị cùng thân thể mạnh mẽ như vậy, thì cao tầng tông môn theo thời gian trôi qua cũng sẽ chú ý, lúc đó hắn sẽ có cơ hội bước vào nội môn trực tiếp trở thành đệ tử chân truyền.



Kiếp vân từ đâu xuất hiện, nhanh chóng ngưng tụ trên đỉnh đầu bốn người, sau đó lóe lên liền xuất hiện trên đỉnh đầu Thần Vũ Thứu Vương.



Thần Vũ Thứu Vương kinh hãi tột cùng, nhìn kiếp vân trên đỉnh đầu, bên trong điện xà lóe lên, nó hiểu một đòn tấn công này không phải cứ kháng cự là có thể chống đỡ dễ dàng. 

Thần Vũ Thứu Vương bất thình lình lình lao lên trời, hướng nơi Thiên Kiếp chưa hoàn toàn ngưng tụ ra vân kiếp mà lao tới, muốn đánh tan vân kiếp. 

Thiên Kiếp này mặc dù chỉ là hư ảnh do Thiên Đạo biến thành, thế nhưng không phải là thứ mà Yêu thú có thể tùy ý phá vỡ, nếu vậy thì Lôi Vân Điện Quang Kiếm không cần tồn tại trên đời nữa. 



Thân thể Thần Vũ Thứu Vương trong nháy mắt sắp đâm vào kiếp vân thì hàng loạt điện mang đột nhiên, bùm bùm đùng rung động, đơn giản khiến nó không thể chạm vào thân thể Diệp Vân. 



Diệp Vân cười ha ha, từng đạo kiếm quang bắn ra, đâm vào Thần Vũ Thứu Vương. Sau đó kiếp vân trên bầu trời cũng hoàn thành, tiếng sấm ầm ầm vang vọng, một tia sấm sét gần như chém bầu trời thành hai mảnh, không gian xung quanh bất thình lình xuất hiện nhiều vết nứt. 



Tốc độ Thần Vũ Thứu Vương cực kỳ nhanh, mà tốc độ Diệp Vân xuất chiêu cũng không chậm hơn chút nào. 



ngay lúc đó một đạo thần lôi tử sắc từ kiếp vân trút xuống, chẻ bầu trời làm hai, hạ xuống sau lưng Thần Vũ Thứu Vương.