Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 165 : Tà ma chi thuật

Ngày đăng: 13:43 30/04/20


"Khẩu khí thật lớn, ngay cả Tông Luật Điện cũng không để vào mắt!"



Một giọng nói bỗng nhiên nổ vang trên không trung, dường như nó căn bản không có nơi bắt đầu, cứ như vậy đột nhiên nổ ra.



Sắc mặt Chân Hoa Thành lạnh lẽo, quát: "Kẻ nào giả thần giả quỷ, đi ra cho ta."



"Chân sư huynh cần gì giả bộ như không biết tất cả mọi người đều là người quen cũ mà." Thanh âm Diệp Vân từ giữa không trung nổ vang như cũ, cực kỳ hùng hậu, tựa như sét, dội thẳng vào hai lỗ tai.



Chỉ thấy một đạo thân ảnh từ cách xa hơn mười trượng bắn đến nhanh chóng, ngay lập tức đã xuất hiện.



Diệp Vân đứng chắp tay, hạ xuống bên cạnh Đoàn Thần Phong.



"Là ngươi!" Sắc mặt Chân Hoa Thành lạnh như băng, chứng kiến Diệp Vân xuất hiện, hắn chau mày lại.



Đi theo phía sau Diệp Vân là một đầu Yêu thú khí thế bất phàm. Việc này hầu như tất cả mọi người đều biết, chỉ là bọn hắn đều không biết rõ, đầu kền kền toàn thân lóe ra vầng sáng màu vàng này chính là chủ nhân Linh Thứu Phong Thần Vũ Thứu Vương.



Mấy trăm năm qua, số lượng đệ tử thấy qua Thần Vũ Thứu Vương cũng không phải là ít nhưng lúc đó nó còn chưa vượt qua Hóa Linh Thiên Kiếp. Mà lúc này đây, Thần Vũ Thứu Vương so với khi xưa đã hoàn toàn khác biệt, đã xảy ra biến đổi vô cùng lớn.



Tuy nhiên chỉ cần không phải là đệ tử có nhãn lực cực kém thì đều có thể nhìn ra đầu Yêu thú toàn thân đều là lông vũ màu vàng kia thực lực tuyệt đối rất mạnh. Cho dù không phải là Yêu thú cửu cấp thì cũng là Yêu thú bát cấp.



Có một đầu Yêu thú bát cấp thậm chí có thể là cửu cấp thành thành thật thật đi theo sau lưng Diệp Vân, điều này nói lên cái gì? Nói lên thực lực Diệp Vân rất có thể so với Yêu thú bát cấp còn mạnh hơn, trong tất cả đệ tử của Linh Thứu Phong ai có thể cùng hắn đối kháng?



Phạm vi Linh Thứu Phong chỉ kéo dài hơn mười dặm đến khoảng trăm dặm, Chân Hoa Thành làm sao có thể không biết được?



Khi hắn nhìn thấy Diệp Vân xuất hiện, không khỏi nhíu chân mày lại, sắc mặt lập tức âm trầm xuống.



"Chắc hẳn Chân sư huynh cũng đã lấy được rất nhiều lệnh bài, đạt được tư cách khảo hạch. Không biết tiếp theo ngươi tính làm gì? Ta và ngươi ai lo người đó, yên lặng chờ đợi khảo hạch chấm dứt, hay là tiếp tục luận bàn một phen?" Diệp Vân vừa cười vừa nói.



Lông mày Chân Hoa Thành nhíu lại, nói: "Một gã đệ tử ngoại môn mới, lại dám nói ra lời như vậy, không biết ngươi là cực kỳ cuồng vọng hay là không biết trời cao đất rộng cực hạn ngu xuẩn."
Một tiếng nổ thật lớn vang lên bất ngờ làm mặt đất nổ ra một mặt hố thật lớn. Trong phạm vi trong mười dặm xung quanh đều cảm thấy một cơn chấn động, bốn phía cũng lay động theo.



Bị Diệt Thế Thần Lôi càn quét qua, chỉ thấy tầng tầng lớp lớp u hồn âm ảnh đã bị quét sạch trong khoảnh khắc phát ra âm thanh chi ... chi…, hóa thành mây khói tiêu tán trong không khí.



Thời điểm trợ giúp Thần Vũ Thứu Vương kháng trụ Thiên Kiếp, Diệp Vân đã hấp thu lực lượng lôi điện, ngưng luyện thành khí lôi linh bên trong cơ thể hắn. Đây là lần đầu tiên hắn vận dụng lực lượng này chính thức đánh ra chiêu thứ ba của Lôi Vân Điện Quang Kiếm Diệt Thế Thần Lôi.



Uy lực của một kiếm này đã vượt xa dự liệu của hắn, nếu như đánh vào đỉnh Linh Thứu Phong, chỉ sợ sẽ đánh bay một mảng.



Đây chính là uy lực của Lôi Vân Điện Quang Kiếm? Hơn nữa chiêu thứ ba này còn không trọn vẹn, không được đầy đủ, chẳng qua là một chiêu do hậu nhân cảm ngộ mà ra uy lực đã cường hãn như vậy. Nếu là chiêu thức Diệt Thế Thần Lôi thật sự, uy lực sẽ cường đại đến cỡ nào?



Diệp Vân không biết, Chân Hoa Thành cũng không biết!



Quả thực Chân Hoa Thành không dám tin tưởng vào hai mắt mình. Thần lôi mà Diệp Vân đánh ra đã hoàn toàn nằm ngoài nhận thức của hắn. Một tên đệ tử tu vi Luyện Khí Cảnh nhất trọng, lại có thể đánh ra công kích như thế? Phải biết rằng, hắn lấy được Quỷ Ảnh Tu La Đao từ bên trong một khe sâu vạn cổ, tuy rằng không xác định được phẩm giai của nó nhưng uy lực lại cực lớn. Bình thường khi tu sĩ đối mặt với trùng trùng điệp điệp quỷ ảnh sẽ lập tức rơi vào mê loạn, chìm trong sự sợ hãi mười thành tu vi đã mất hai thực lực giảm lớn.



Thế nhưng, Diệp Vân chẳng những không bị ảnh hưởng chút nào, ngược lại còn có thể đánh ra một đạo thần lôi lập tức đem Quỷ Ảnh Tu La Đao phá giải sạch sẽ tựa như từ trước đến giờ không có xuất hiện qua.



Chân Hoa Thành nhìn xem Quỷ Ảnh Tu La Đao trong tay ảm đạm vô quang, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng ngưng trọng, khóe miệng có chút run rẩy.



"Ngươi rốt cuộc đến từ nơi nào? Tuyệt đối không phải là tiểu tử đến từ vùng đất biên thuỳ." Chân Hoa Thành hét lên.



Diệp Vân cười nói: "Chân sư huynh ngươi nói nhảm quá nhiều rồi, ta đến từ đâu thì có liên quan gì tới ngươi? Ngoan ngoãn đem lệnh bài giao ra đây, sau đó bóp nát hộ phù bảo mệnh rời khỏi khảo hạch, ta sẽ không tính toán cùng ngươi. Mà đúng rồi tiện thể ngươi đem Linh Thạch, bảo vật, đan dược trên người đều lưu lại đi."



"Diệp Vân, ngươi thật sự là rất cuồng vọng!"



Chân Hoa Thành chau lông mày, quần áo màu đen trên người hắn lập tức nổ tung, cả cơ thể tựa như cao thêm nửa tấc, trong đôi mắt hắn chợt lóe lên một đạo hỏa diễm.



"Nếu đã như vậy, ta liền cho ngươi mở mang kiến thức một chút, thực lực chân chính của đệ tử áo bào tím!"