Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 209 : Lão tổ nhập tháp

Ngày đăng: 13:43 30/04/20


"Yêu Tộc ở nơi nào?" Diệp Vân nhíu mày, hiếu kỳ hỏi.



"Yêu Tộc? Theo ta nhớ không lầm, nếu muốn đi tới lãnh địa của Yêu Tộc trên đại lục này. đầu tiên phải xuyên qua Giảo Nguyệt vương triều, rồi tiếp tục vượt qua hai vương triều nữa mới có thể đến." Kiếm đạo lão tổ nhíu nhíu mày, vừa cố gắng nhớ lại, vừa từng chút một nói ra.



Diệp Vân thiếu chút nữa phun ra một búng máu, hắn hiện tại vẫn chưa rời khỏi Thiên Kiếm Tông, Giảo Nguyệt vương triều hắn cũng không biết ở nơi nào, không những kêu hắn xuyên qua Giảo Nguyệt vương triều, còn phải vượt qua tiếp hai vương triều khác nữa mới có thể đến lãnh địa củaYêu Tộc. Lão bất tử chết tiệt này nói rất hay, giống như nhẹ nhàng đi năm ba ngày là tới.



"Lão tổ, ngươi đến cùng là người nào? Ta là đệ tử Thiên Kiếm Tông, mà tuyệt đại bộ phận đệ tử đều không ra khỏi Tấn quốc, không những vậy cho dù là cao tầng Thiên Kiếm Tông, thậm chí là tông chủ đại nhân cũng đều chưa từng đi qua Giảo Nguyệt vương triều, cùng lắm là đi các nơi trong Đại Tần đế quốc." Diệp Vân mặt đen lại, có chút khổ sở nói ra.



"Ta không nhớ rõ, nhưng ta có thể khẳng định nói cho ngươi biết, ta chính là Thiên Kiếm Tông Thái Thượng Trưởng Lão." Lão đầu nhíu nhíu mày, suy tư một hồi thoạt nhìn rất nghiêm túc.



Diệp Vân đảo mắt một vòng, nói: "Thiên Kiếm Tông thành lập đã được hơn một nghìn năm, thật sự vãn bối chưa từng nghe nói qua có người nghỉ chân tại Đại Tần đế quốc, càng không nghe nói có người xuyên qua Giảo Nguyệt vương triều. Lão đầu, ngươi đem chuyện này ra nói chơi, một chút buồn cười cũng không có."



Kiếm đạo lão tổ hừ một tiếng, nói: "Tiểu gia hỏa ngươi thì biết cái gì, ai nói với ngươi Thiên Kiếm Tông không có người có thể nghỉ chân tại Đại Tần đế quốc? Năm đó nếu không phải hai tên ngu xuẩn kia, Thiên Kiếm Tông đã sớm chiếm lấy một chỗ cắm dùi tại Đại Tần đế quốc rồi."



Diệp Vân hiếu kỳ hỏi: "Người nói hai tên ngu xuẩn, vậy bọn hắn là ai?"



Lão đầu lông mày nhíu lại, nói: "Ta không thể cho ngươi biết, thần hồn của ta bị chia ra làm ba, căn bản nhớ không rõ tên của bọn hắn. Chỉ biết là, nếu như không phải bởi vì hai tên ngu xuẩn này thì Thiên Kiếm Tông đã có thể phát triển lớn mạnh tại Đại Tần đế quốc."



Diệp Vân cũng không thèm để ý, suy nghĩ đến chuyện này nữa. Nếu lời của kiếm đạo lão tổ nói đều là thật, Thiên Kiếm Tông tuyệt đối không đơn giản như hắn nghĩ, có lẽ lực lượng sau lưng tông môn còn cường đại kinh người hơn nhiều.



"Lão tổ, có phải người muốn ta tiến về phía lãnh địaYêu Tộc cùng Giảo Nguyệt vương triều, giúp người tìm về thần hồn?"



Lão đầu ánh mắt sáng lên, nói: "Tiểu gia hỏa, ngươi rất thông minh, không tệ không tệ, không hổ là đệ tử Thiên Kiếm Tông, đáng mặt nhân tài. Yên tâm đi, ta sẽ không bắt ngươi hỗ trợ không công. Đợi đến lúc ta thần hồn hợp nhất, thì cũng chính là lúc ngươi tung hoành thiên hạ. Dù cho là tại Giảo Nguyệt vương triều, ngươi cũng có thể có được một chỗ cắm dùi."



Diệp Vân hừ hừ rồi hai tiếng, căn bản không thèm quan tâm. Rõ ràng lão bất tử chết tiệt này khoác lác lung tung. Nếu quả thật theo như lời hắn nói, thì tu vi của hắn không phải Diệp Vân có thể đoán được, như thế nào lại bị phong ấn ở đây?




Diệp Vân con mắt híp lại, đột nhiên nhớ tới một kiện Pháp bảo, lập tức bàn tay khẽ động, chỉ thấy một tòa tháp nhỏ trong suốt mang theo sáng long lanh xuất hiện ở chính giữa lòng bàn tay của hắn.



Chúng Sinh Chuyển Hồn Tháp!



Chúng Sinh Chuyển Hồn Tháp toàn thân trong suốt, long lanh này chính là ngày đó tại trong mộ lớn đoạt từ trong tay của Hoa Vận. Hoa Vận dựa vào Chúng Sinh Chuyển Hồn Tháp này bồi dưỡng thần hồn nghìn năm, cam đoan thần hồn bất diệt, còn có chút lớn mạnh. Nếu như, để Kiếm đạo lão tổ tiến vào trong đó, có thể nói chắc hẳn cũng không tổn thương đến thần hồn.



"Ồ, thật không ngờ nha! Ta đoán trong tay tiểu tử ngươi có đồ tốt. Quả nhiên, ngươi có bảo vật Chúng Sinh Chuyển Hồn Tháp. Bất quá Chúng Sinh Chuyển Hồn Tháp của ngươi là đồ đểu, phẩm chất thấp kém đến không chịu nổi, quả thực là làm nhục tên của nó." Kiếm đạo lão tổ thốt lên kinh ngạc, ngay sau đó vẻ mặt hiện ra vẻ xem thường.



Diệp Vân cười nói: "Không thể tưởng được lão tổ người lại có thể phân biệt món bảo vật này, nhưng lại xem thường nó đến thế. Người đến cùng có vào hay không đây?"



"Vào chứ, đương nhiên là vào rồi!" Kiếm đạo lão tổ vội vàng nói, dường như hắn không lo lắng Diệp Vân sẽ có ý xấu chút nào.



Diệp Vân nói: "Đúng rồi, Chúng Sinh Chuyển Hồn Tháp này rút cuộc là vật gì?"



"Chúng sinh chuyển hồn, bốn chữ này chẳng lẽ ngươi còn không biết thần hiệu này? Sau khi chết, Linh Hồn tiêu tán, đem Linh Hồn thu vào trong tháp, lập tức có thể ngưng kết Linh Hồn, chậm rãi ngưng luyện thành thần hồn, sau đó có thể đoạt xá trùng sinh. Chỉ cần kiên nhẫn, chậm rãi bồi dưỡng, đoạt xá trọng sinh gần như không quá khó khăn. Nói đơn giản, công dụng vật này là chuyển hồn bảo vật." Kiếm đạo lão tổ rủ rỉ nói.



Con mắt Diệp Vân híp lại, không thể tưởng được Chúng Sinh Chuyển Hồn Tháp lại có công hiệu như vậy. Chẳng qua, đối với Diệp Vân mà nói, tựa hồ cũng không có tác dụng quá lớn. Đã như vậy, coi như trước tiên làm nơi bồi dưỡng thần hồn lão bất tử.



"Tốt lắm, lão tổ, người mau tiến vào. Lúc này, ta không thể tiếp tục lưu lại."



Kiếm đạo lão tổ gật gật đầu, hiển nhiên không do dự chút nào, thân hình hóa thành một đạo lưu quang, lập tức chui vào bên trong Chúng Sinh Chuyển Hồn Tháp.



"Hặc hặc, không thể tưởng được, cuối cùng ta cũng có thể tìm được một chỗ có thể bồi dưỡng thần hồn, Hỏa Liệt ngươi chờ đó cho ta, sớm muộn gì ta cũng đưa ngươi vào chỗ chết!"