Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 221 : Mọi người kính sợ

Ngày đăng: 13:43 30/04/20


Diệp Vân cười tủm tỉm đứng trước mặt tên đệ tử quản lý khiến hắn trợn mắt há mồm.



Mặc dù không ra ngoài xem nhưng đối với thực lực của Tử Minh Dật thì tên đệ tử quản lý có biết một chút. Trong lúc hai người đánh nhau thì Diệp Vân đã chiến thắng, hơn nữa còn thắng một cách vô cùng nhẹ nhàng.



"Tốt, tốt rồi!" Tên đệ tử quản lý bỗng nhiên ăn nói có chút cà lăm, trong ánh mắt hắn nhìn Diệp Vân mang theo một tia kính sợ.



Nói xong thì đem lệnh bài thân phận trả lại cho Diệp Vân.



Diệp Vân nhận lấy lệnh bài sau đó dưới ánh mắt kính sợ của đám đệ tử quay đầu đi ra khỏi Nhiệm Vụ Điện.



Trên quảng trường Nhiệm Vụ Điện, Minh Tư Dật đã sớm biến mất. Bị Diệp Vân đánh bại một cách nhẹ nhàng khiến hắn mất hết mặt mũi, sau đó cũng chẳng có lí do nào để lưu lại nơi đây.



Tuy nhiên trong những ánh mắt kính sợ của những tên đệ tử đang nhìn về phía Diệp Vân mặc dù vẫn có chút kính sợ nhưng bên trong còn có vẻ đáng tiếc và một chút mong chờ.



"Vị sư huynh này, tới đây." Diệp Vân vẫy tay gọi một tên đệ tử.



Diệp Vân vừa vẫy tay lập tức tên đệ tử kia đã vội vàng chạy tới, không giống như lúc vừa rồi không có một ai đi lên.



"Diệp sư huynh, ngài gọi ta phải không?"



"Lúc ta đến Nhiệm Vụ Điện có thể nhận được ánh mắt các ngươi nhìn ta giống như người gặp đại nạn vậy, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Vừa rồi những người kia cũng không có nói rõ ràng, có lẽ ngươi cũng biết?" Diệp Vân cười hỏi.




Trắng noãn như ngọc, ánh sáng nhu hòa, long lanh óng ánh từ bảo tháp tỏa ra nhàn nhạt. Nhìn giống như có một tầng mây bao phủ bên ngoài. Lúc ẩn lúc hiện.



Diệp Vân giơ ngón tay lên, nhẹ nhàng gõ lên thân tháp hai cái.



"Lão tổ, Chúng Sinh Chuyển Hồn Tháp bồi dưỡng thần hồn, cảm giác như thế nào?"



Qua nửa ngày, bên trong Chúng Sinh Chuyển Hồn Tháp mới truyền ra âm thanh lười biếng của kiếm đạo lão tổ.



"Xú tiểu tử, ngươi không biết rằng không nên quấy rầy lão nhân gia ta, hiện tại ta không nhớ được bất cứ cái gì hết."



Diệp Vân cười một tiếng, nói: "Ta đây không phải vì lão mà sốt ruột sao, nếu tu vi của ta không mau chóng tăng lên thì không cách nào có thể tiến về Đô thành của vương triều Giảo Nguyệt để tìm một phần thần hồn khác cho lão. Còn muốn tìm kiếm ở Yêu Tộc chắc chắn sẽ mất một thời gian rất lâu, mọi thứ sớm một khắc tốt một khắc a."



Kiếm đạo lão tổ nói: "Lời này cũng không sai, ngươi tu hành có gì khó hiểu cứ việc nói ra đi, chỉ cần lão tổ ta biết thì sẽ giải đáp cho ngươi."



Diệp Vân nói: "Tu vi thì tạm thời cũng không có chỗ nào khó hiểu. Chẳng qua ta muốn biết một chút về Thiên Kiếm Tông và đế quốc Đại Tần. Ta nghĩ không bao lâu nữa sẽ rời Thiên Kiêm Tống tiến về đế quốc Đại Tần. Nếu cứ ở mãi một nơi như thế này, tầm mắt không được nâng lên thì tu vi không thể tăng nhanh được."



Bên trong Chúng Sinh Chuyển Hồn Tháp yên lặng một lát, sau đó mới nghe được âm thanh của kiếm đạo lão tổ vang lên.



"Thôi được, ta sẽ nói cho ngươi bí mật chính thức của Thiên Kiếm Tông. Phải biết rằng Thiên Kiếm Tông ta không phải là một tông môn nhỏ yếu gì. Một ngàn năm trước cũng là phong vân một cõi, bên trong đế quốc Đại Tần giơ tay nhấc chân một cái là có thể tạo nên một cơn sóng gió!"