Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 230 : Rồng mập Hổ gầy

Ngày đăng: 13:44 30/04/20


Diệp Vân không biết rốt cuộc giữa Bạch Hiền và Tiêu Hàn có chuyện gì xảy ra. Nói thật hắn cũng chẳng quan tâm hai người đó có chung nhóm với nhau hay không.



Lúc đó, hắn không rời đi, mà xoay người đi đến chỗ giám định, thăm dò toàn bộ quy tắc hoạt động của chợ mua bán, đồng thời mau chóng quen thuộc với mọi thứ xung quanh.



Đúng như lời Bạch Hiền và Tiêu Hàn. Quy tắc chợ mua bán của Thiên Kiếm Tông là không được lừa gạt, một khi tra ra, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng. Không những bị thu hồi tài sản phi pháp đó mà còn bị phạt tiền rất nặng, thậm chí có thể bị trục xuất khỏi chợ, vĩnh viễn không được đi vào.



Đối với đám người làm ăn lâu dài như Bạch Hiền, xử phạt như vậy thật không thể chấp nhận.



Năm vạn hai ngàn điểm cống hiến, Diệp Vân lúc đầu có sẵn một trăm điểm, tổng là năm vạn ba ngàn điểm cống hiến, nhìn trong đệ tử nội môn của Vô Ảnh Phong, cũng coi như là một khoản của cải khổng lồ.



Thông thường, một đệ tử bình thường, dù gia nhập tất cả các tổ chức, điểm cống hiến một năm cỡ năm trăm điểm, mà Diệp Vân thu vào khi bán một gốc Huyết Diễm Tinh Quang, bằng gấp trăm lần thu nhập một năm của họ.



Diệp Vân dạo quanh một vòng chợ cũng không nhìn thấy thứ gì tốt. Bây giờ tầm mắt hắn cao rồi, thiên tài địa bảo trong Lôi Âm Hóa Long Giới tùy tiện lấy ra một thứ cũng có thể khiến cho chợ mua bán tranh đoạt điên đảo, những vật bình thường này tất nhiên không để vào mắt.



Diệp Vân lững thững đi trên đường, tiếng gào liên tiếp hai bên khiến hắn có cảm giác trở lại thế tục.



Bỗng nhiên, mấy đệ tử đi lại phía trước tỏ vẻ gấp gáp, chạy rất vội. Một số chạy không kịp thì trốn sang hai bên, dường như xuất hiện chuyện gì làm họ kinh sợ.



- Đi mau đi mau!

Một gã đệ tử áo xám đi ngang qua hắn, giục.



Diệp Vân không hiểu ý nên hỏi lại:

- Phía trước sao thế?



Đệ tử kia nhìn thoáng qua Diệp Vân, bỏ lại một câu rồi lập tức rời đi.

- Ác bá chợ mua bán tới rồi, chạy mau!



Ác bá?



Diệp Vân sửng sốt. Hắn vừa mới tìm hiểu, quy tắc một phiên giao dịch ở chợ xem ra rất chính quy. Toàn bộ chợ mua bán đều do đội Chấp Pháp tại điện Tông Luật vận hành, dù giá cả mua bán có chênh lệch nhưng cơ bản không có lừa đảo.



Nhưng mà, ác bá này là chuyện gì đang xảy ra? Là ăn cướp hay ăn trộm? Hay còn gì khác?



Dù sao được gọi là ác bá ở chợ mua bán thì dĩ nhiên là thể loại mua thấp bán cao, thậm chí trộm cướp, chứ còn ác bá kiểu nào nữa đây?




- Này, chờ một lát!

Diệp Vân bỗng quát lên bắt hai kẻ kia dừng lại.



- Sao thế? Sợ rồi à? Đã muộn rồi, mày dám nói với anh mập như vậy, không có lối thoát đâu.

Thằng mập gầm lên.



Diệp Vân cười nói:

- Không phải, là ta muốn nói, cây roi của các ngươi nhìn không tệ, trước nên thu lại, không nên đánh hư, nếu không chút nữa ta cũng không muốn nó.



- Ý hắn là gì? Dường như anh nghe không hiểu.



- Hắn nói muốn chúng ta thu roi vào, để chúng ta giữ giúp một lát, không nên dùng hư, nếu hư hắn sẽ không muốn nó nữa.



- A a a, thằng nhóc này khinh người quá đáng rồi. Gầy à, chúng ta cùng xông lên, giết chết hắn đi.



- Được, nên sớm làm vậy!



Chỉ thấy hai bóng người một mập một gầy cấp tốc lao thẳng vào hắn. Trong khoảnh khắc bão nổi, cả con đường lại bị bao phủ bởi lớp sương mù xám xịt không cách nào nhìn rõ ràng được.



Diệp Vân chau mày, hai tên đần độn này thoạt nhìn rất ngu nhưng tu vi của bọn họ tuyệt đối không kém. Lần này xung đột có thể cảm nhận được trong đó ẩn chứa một luồng sức mạnh khổng lồ, thậm chí có chút cuồng nộ.



Thực lực của hai anh em mập gầy này có lẽ cũng đạt tới đỉnh Luyện Khí Cảnh, nếu kém thì cũng không thể trở thành ác bá ở chợ mua bán được.



Lúc trước Diệp Vân cũng đã quan sát qua, trong chợ mua bán, không thấy tu vi trên đỉnh Luyện Khí cảnh. Đệ tử bình thường đạt tới đỉnh Luyện Khí Cảnh vốn ít ỏi, bởi vậy có thể hiểu tại sao hai người này lại trở thành bá chủ một phương.



Nhưng mà điều Diệp Vân không thể hiểu, hai người này ngu ngốc, kiêu ngạo, hoành hành ở chợ như thế lại không bị đội Chấp Pháp bắt giữ, cũng có chút bất ngờ, chắc chắn sau lưng có bối cảnh rất lớn.



Diệp Vân mỉm cười khi thấy hai người một mập một gầy đang xông vào.



Hai tay trước người hắn mở ra, hai luồng ánh sáng màu tím nhạt chợt hiện, rồi nhẹ nhàng bay vọt tới trước.



Hai luồng ánh sáng cực kỳ dịu dàng chạm vào người anh em mập gầy, sau đó tất cả mọi thứ dường như ngừng lại!