Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 245 : Ngươi chưa đủ tư cách

Ngày đăng: 13:44 30/04/20


Ba lần tập kích liên tục của Ám Ảnh Đột Tập cũng không làm Diệp Vân bị thương mà ngược lại bị Diệp Vân dùng sức mạnh của Băng Phách Tỏa Hồn đóng băng, sau đó dùng một chiêu phá tan.



Du Quang tu luyện Ám Ảnh Đột Tập đã hai năm, thiên phú của hắn không tệ nên từ lâu đã tu luyện tiên kỹ tới tâm thần tương liên, dễ dàng xoay xở tình hình. Hơn nữa năm qua hắn liên tục trau dồi sức mạnh, âm thầm chờ cơ hội, tự tin rằng hắn có thể thành danh. Vô Ảnh Phong đang chiếm một vị thế nhất định, mặc dù không thể so sánh với ba tổ chức đứng đầu nhưng cũng có khí thế đủ để xưng bá một phương.



Thế nhưng Ám Ảnh Đột Tập - niềm kiêu hãnh của hắn lại bị Diệp Vân một phát phá vỡ, tâm thần bị đả kích, máu tươi nhanh chóng phun ra.



"Làm sao có thể như thế được? Điều đó không có khả năng!"



Sắc mặt Du Quang trở nên trắng bệch, ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin. Đến bây giờ hắn cũng không tin rằng Diệp Vân có thể dễ dàng phong ấn đòn tấn công của hắn rồi dùng một chiêu phá tan. Chẳng qua là nếu Diệp Vân ngăn cản ba kích liên tiếp của Ám Ảnh Đột Tập hoặc là né tránh hay là cố gắng gượng kháng trụ thì hắn có thể thấy được tu vi của Diệp Vân chỉ là hạng tầm thường… Thế nhưng lại không phải như vậy, hắn chỉ cảm thấy người trước mắt này tựa như là biển khơi, sâu không thấy đáy, hoàn toàn không có cách nào dò xét được.



Nghe đồn rằng tu vi của Diệp Vân chỉ ở mức Luyện Khí Cảnh nhị trọng, dù cho thiên phú có cao tới đâu thì thực lực cũng không có thể đạt tới Trúc Cơ Cảnh. Coi như hắn không địch lại nhưng cũng có thể cảm nhận được thực lực chân chính của Diệp Vân, thế nhưng kết quả bây giờ khiến hắn không thể nào chấp nhận được.



"Ngươi có muốn nghỉ ngơi một lát rồi mới tiếp tục không?" Diệp Vân mang theo vẻ mặt tươi cười nhìn Du Quang. Thực lực của hắn ta có hơi vượt quá dự liệu của Diệp Vân, một kích vừa rồi hắn đã vận dụng vượt quá mức linh khí của Lục Thành Băng, nếu chỉ là sử dụng Ngũ Thành Lực thì căn bản không cách nào phong tỏa Ám Ảnh Đột Tập lại được.



"Ngươi đã thắng thì chính là thắng, cần gì phải mở miệng nhục nhã ta như vậy." Sắc mặt Du Quang trở nên lạnh lùng, tức giận trả lời.



Diệp Vân ngẩn người ra, hắn thực sự là không có ý tứ này. Lúc Du Quang thi triển sức mạnh của Ám Ảnh Đột Tập ra thì thực lực đã đạt đến Luyện Khí Cảnh đỉnh phong, tuy rằng cảnh giới của hắn vẫn còn thiếu một chút nhưng thực lực thật sự cũng không kém gì đệ tử đạt mức Luyện Khí Cảnh đỉnh phong. Diệp Vân rất muốn xem người này còn có thứ gì khác ngoài tuyệt học của hắn.



"Thực lực của ngươi không tệ, chỉ cần ngươi chăm chỉ khổ tu, phải cần một thời gian nữa mới có thể thành công đạt đến Trúc Cơ." Diệp Vân lơ đễnh, nhàn nhạt mở miệng nói.



"Ngươi thật sự là cuồng vọng, ta có thể thành công đạt đến Trúc Cơ hay không thì làm sao ngươi biết được. Cho dù thực lực của ngươi có cường đại đi nữa nhưng cảnh giới lại chỉ ở mức Luyện Khí nhị trọng, muốn đạt đến Trúc Cơ thực sự là ngàn vạn khó khăn. Về sau mỗi một bước đi đều cực kỳ gian khổ, càng về sau này thì mong muốn đột phá cảnh giới càng nhỏ, chờ ta đột phá đến Trúc Cơ Cảnh, nhất định sẽ sẽ tìm ngươi phân cao thấp." Giọng nói Du Quang chứa đầy hận ý, hắn vốn là rất tự tin vào bản thân, tự cho là dù không thể đoạt được vị trí thứ nhất thì tiến vào trận chung kết cũng không có vấn đề gì cả.



Diệp Vân im lặng không nói gì, tên trước mắt này thật sự là cực đoan, nếu đã như vậy thì cứ tùy hắn đi.



"Được rồi, ngươi có thể đi xuống, không nên ảnh hưởng tới những lần so tài tiếp theo của ta."


Đoạn Thần Phong gật đầu nói: "Đàng phải vậy, trận này tự ta nhận thua."



"Nói khoác mà không biết ngượng."



Thiếu niên trên lôi đài nghe được đối thoại giữa hai người, cả khuôn mặt hoàn toàn đen lại. Hắn tên là Kỷ Dung, tu vi chỉ kém nửa bước nữa thôi sẽ có thể đạt đến Luyện Khí Cảnh đỉnh phong, chỉ cần thời cơ đến sẽ có thể thành công đạt đến Trúc Cơ. Gã thiếu niên tâm cao khí ngạo khi nghe được hai người Diệp Vân nói chuyện thì lập tức giận dữ.



Nào ngờ cả Diệp Vân và Đoạn Thần Phong đều không để ý đến hắn, hai người ghé sát vào nhau thì thầm điều gì đó, hắn đứng ở rất xa nên không thể nghe được điều gì.



"Diệp Vân, ngươi cũng đã bước vào tứ kết, vậy thì hãy lên đây nhận lấy cái chết đi." Kỷ Dung tức giận quát lên.



Diệp Vân vẫn không để ý tới hắn, chỉ thấy trong tay hắn xuất hiện một viên thuốc rồi sau đó nhét vào bàn tay của Đoạn Thần Phong. Ngược lại thì Đoạn Thần Phong ngẩng đầu lên liếc nhìn Kỷ Dung một cái.



"Ngươi lại gấp gáp muốn cút khỏi lôi đài như vậy sao?! Không vội nha, chờ một lát Diệp Vân sẽ tới ngay."



Diệp Vân cũng ngẩng đầu liếc mắt nhìn Kỷ Dung, nghiêm trang gật đầu nói: "Được rồi, ngươi hãy chờ một chút. "



Kỷ Dung sửng sốt, nhất thời không kiềm được tức giận, hai người bọn họ vốn không coi hắn ra gì, điều này thật không thể tha thứ được. Bỗng nhiên mấy ngày nay hắn nhớ tới danh tiếng của Diệp Vân ở Vô Ảnh Phong thì càng tức giận không thôi.



"Diệp Vân, ta muốn đề nghị cùng đánh một trận thật sự với ngươi, không màng sống chết. "



Diệp Vân khẽ giật mình, gương mặt khó xử nói: " Không màng sống chết... nghiêm trọng như vậy sao?"



"Đúng vậy!" Kỷ Dung lạnh lùng nói.



Diệp Vân nhún nhún vai: "Chỉ có điều là ngươi không có tư cách này!