Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 255 : Vị trí lịch luyện

Ngày đăng: 13:44 30/04/20


Chính như lời lão tổ kiếm đạo vậy, sau khi Diệp Vân tìm hiểu một tia hỏa hệ pháp tắc thì lĩnh ngộ đối với cảnh giới của hắn đã có thêm kiến giải mới, chân khí và thân thể lại lần nữa có được sự cân bằng tinh tế. Chỉ một thời gian ngắn sau hắn có thể đột phá đến Luyện Khí Cảnh tam trọng.



"Tiểu sư đệ, tu luyện như thế nào?" Thủy Như Yên rất tò mò về vị sư đệ này, ngày thường khi tu luyện bên ngoài nếu gặp thì kiểu gì nàng cũng phải hỏi vài câu.



Thủy Như Yên chính là cháu gái của Thủy Thanh Huyên. Chỉ dựa vào điều này, Diệp Vân đã có ấn tượng tốt với nàng, cũng thích cùng nàng nói chuyện phiếm.



"Cửu sư tỷ, ngươi không chăm chỉ tu luyện, lại tới quấy rầy ta làm gì." Diệp Vân ngẩng đầu, nheo lại mắt vừa cười vừa nói.



"Hừ, không muốn nói chuyện cùng sư tỷ sao? Không biết lớn nhỏ, coi chừng ta đánh ngươi." Khuôn miệng nhỏ nhắn của Thủy Như Yên cong lên, nàng đưa tay gỡ xuống khăn che, một khuôn mặt thanh lệ tuyệt luân hiện ra.



"Ngươi đánh ta liền nói cho Đại sư huynh biết." Diệp Vân cười ha hả.



Thủy Như Yên trừng mắt, gắt giọng: "Ngươi dám."



Diệp Vân híp mắt, không để ý tới nàng nữa.



Vài ngày trước khi mới gặp Thủy Như Yên, ấn tượng đầu tiên về nàng trong lòng hắn là một cô bé rụt rè, nói chuyện ôn tồn nhỏ nhẹ, tiếng nói dễ nghe êm tai. Tuy nhiên khi đã biết rõ, Diệp Vân mới phát hiện, Thủy Như Yên căn bản không giống như lúc trước thể hiện ra bên ngoài ôn nhu, nhã nhặn mà là một vị cô nương hoạt bát, cởi mở, y như chú chim non.



"Này, ta đã từng nghe người khác nhắc đến ngươi rồi. Ngươi đoán ta làm sao mà nhận ra được? Nói cho ngươi biết, chuyện ta nghe được không phải từ sư tôn đâu." Chứng kiến Diệp Vân không để ý tới mình, Thủy Như Yên tiếp tục xán lại gần, cười tủm tỉm nói.



Diệp Vân nhìn nàng một cái, cười: "Ngoài nha đầu Linh Nhi ra thì còn có thể là ai?”



Thủy Như Yên sững sờ, cả giận nói: "Nha đầu Linh Nhi kia, rõ ràng dám bán đứng ta, để xem ta có đánh mông nàng đến nở hoa không.”



Mấy ngày nay Diệp Vân đã sớm quen với cách nói chuyện này của Thủy Như Yên, nhìn nàng một cái, khẽ cau mày.




"Hồn Đoạn Sơn Mạch?" Ngoại trừ Diệp Vân, hầu như tất cả mọi người đều hít sâu một hơi, Mặc Nho vốn tâm bình như nước nhưng trên mặt cũng không khống chế được mà lộ ra vẻ khiếp sợ.



"Đúng vậy, chính là Hồn Đoạn Sơn Mạch." Tô Hạo gật đầu chắc chắn.



"Hồn Đoạn Sơn Mạch là nơi như thế nào? Ta cho đến bây giờ vẫn chưa từng nghe nói qua." Diệp Vân chứng kiến biểu hiện của mọi người, tò mò hỏi.



Mặc Nho nhìn hắn một cái, nói: "Hồn Đoạn Sơn Mạch chính là cấm địa của Thiên Kiếm Tông. Trong đó ngoại trừ Yêu thú vô cùng cường đại và Linh Thú ở bên ngoài còn có những ác đồ cùng hung cực ác mà nghìn năm qua bị Thiên Kiếm Tông bắt giữ. Trong số bọn họ, những kẻ có tu vi đạt tới Trúc Cơ Cảnh số lượng cũng không ít. Nơi đây vốn là chỗ lưu đày, cũng là nhà lao cầm tù mặt khác là nơi đệ tử Thiên Kiếm Tông tham gia rèn luyện."



"Đúng vậy, chẳng qua là từ trước đến nay Hồn Đoạn Sơn Mạch chỉ mở cửa cho đệ tử Trúc Cơ Cảnh trở lên đi vào, trăm ngàn năm qua số đệ tử Luyện Khí Cảnh tiến vào đây không vượt quá mười tên. Mà lần này đi rèn luyện này số tuổi của đệ tử không thể vượt qua mười tám, ngươi suy nghĩ một chút, trong số những người tham gia sẽ có đệ tử Trúc Cơ Cảnh sao? Các ngươi tiến vào trong đó sẽ gặp bao nhiêu nguy hiểm chứ?" Đoan Mộc Long Đài trầm giọng giải thích.



Diệp Vân nhíu mày, nếu thật là như thế thì việc này đích xác có chút phiền phức. Tuy nhiên hắn cũng không thèm để ý. Chỉ cần tu vi đột phá đến Luyện Khí Cảnh tam trọng thì thực lực chân chính tất nhiên cũng tăng lên nhanh chóng. Cho dù phải đối mặt với cao thủ Trúc Cơ Cảnh nhị trọng, tam trọng, cũng có tiền vốn mà đánh một trận. Nếu không địch lại thì chạy trốn cũng không phải là vấn đề.



"Trừ ta ra, bốn gã đệ tử còn lại là ai?" Diệp Vân hiếu kỳ hỏi.



Tô Hạo nhìn hắn một cái, bỗng nhiên thở dài, nói: "Trừ ngươi ngươi ra, những đệ tử của Vô Ảnh Phong tham gia thí luyện gồm có Tô Linh, Dư Minh Hồng, Đoàn Thần Phong và Tô Ngâm Tuyết."



Diệp Vân sững sờ, lại là Tô Linh, Dư Minh Hồng, Đoàn Thần Phong, Tô Ngâm Tuyết. Ngoại trừ Tô Ngâm Tuyết, đối với tu vi của ba người còn lại, Diệp Vân tất nhiên biết rõ. Sau khi t tu luyện ừ Hỏa Long Quật ra, thực lực của Tô Linh bây giờ cũng chỉ là Luyện Khí Cảnh tứ trọng, có lẽ còn có thể tiếp tục đột phá, nhưng trong thời gian ngắn thì có thể đột phá đến mức nào đây? Còn Dư Minh Hồng và Đoàn Thần Phong cho dù Hắc Bạch Nhị lão có dốc hết vốn liếng dạy bảo, cũng không có khả năng làm cho tu vi của bọn hắn đột phá đến Trúc Cơ Cảnh. Ba người tiến vào Hồn Đoạn Sơn Mạch hiển nhiên là vô cùng nguy hiểm.



Trong bốn người, chỉ có Tô Linh tỷ tỷ, và con gái lớn của Tô Hạo Tô Ngâm Tuyết là tu vi không biết đã tới cảnh giới nào.



"Lần này tham gia rèn luyện, ngươi và Ngâm Tuyết cùng dẫn đội, nhất định phải làm cho tất cả mọi người cùng trở về." Tô Hạo bỗng nhiên tiến lên trước, chần chờ một lát, sau đó hai tay cùng đặt trên bờ vai Diệp Vân, trong tiếng nói mang theo vẻ lo lắng vô cùng, phần nào trong đó còn có sự bất đắc dĩ.



Trong khoảnh khắc, Diệp Vân chỉ cảm thấy trên bả vai không khỏi nhiều hơn vô vàn trách nhiệm!