Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 265 : Băng Quang Thần Lôi

Ngày đăng: 13:44 30/04/20


"Chính thức Âm Dương sao?"



Sau lưng Tô Ngâm Tuyết truyền tới một âm thanh lười biếng, mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Diệp Vân đang từ từ đứng dậy.



"Diệp Vân!"



Trán Tô Ngâm Tuyết hơi nghiêng một chút, thấy Diệp Vân đang dần đi đến bên cạnh nàng, ánh mắt quật cường của cô gái cũng hoàn toàn biến mất, thay vào đó nàng ta mỉm cười..



"Cám ơn sư tỷ!" Ánh mắt Diệp Vân chứa đầy cảm kích nhìn Tô Ngâm Tuyết mà gật đầu nói: "Chuyện tiếp theo cứ giao cho ta."



Tô Ngâm Tuyết đã không còn chút bướng bỉnh và kiên quyết nào nên ngoan ngoãn gật đầu, trên gương mặt thoáng hiện lên một nụ cười vui vẻ, chầm chậm đi về phía đám người Tô Linh.



"Vô Ngân sư huynh, chúng ta lại gặp mặt rồi." Diệp Vân cười nói.



Sắc mặt Mộ Dung Vô Ngân vẫn ung dung bình tĩnh như cũ, tuy rằng hắn và Tô Ngâm Tuyết giao thủ nhưng vẫn chú ý đến Diệp Vân. Trước mắt có thể nhận thấy rằng tu vi của Diệp Vân đã lại đột phá thêm một bước đạt tới Luyện Khí Cảnh tam trọng.



Trước khi tiến vào sơn mạch Đoạn Hồn thì Mộ Dung Vô Ngân từng tỉ mỉ tìm hiểu mọi thứ. Hắn cũng biết người dẫn đội Vô Ảnh Phong lần này chính là Tô Ngâm Tuyết và Diệp Vân, tu vi của Tô Ngâm Tuyết đương nhiên hắn đã biết rõ nhưng cũng không quan tâm lắm. Phải biết rằng hắn khó khăn lắm mới đưa tu vi của mình đạt đến Trúc Cơ Cảnh, cũng đã ngưng luyện xong Âm Dương. Sức mạnh thật sự cũng đã đủ để chống lại cao thủ Trúc Cơ tam trọng, đối phó với Tô Ngâm Tuyết hẳn là chuyện dễ dàng.



Thế nhưng hắn lại nhìn không thấu được Diệp Vân. Cảnh giới của Mộ Dung Vô Ngân đang thăng tiến nhanh chóng, sức mạnh gia tăng mãnh liệt. Tuy rằng tu vi của Diệp Vân so với đệ tử thông thường thì cũng xem như là tiến xa hơn rất nhiều nhưng mà hạng người kinh tài tuyệt diễm này đối với bọn hắn mà nói thì lại có chút ngạo mạn.



Mặc dù thực lực thực sự của Luyện Khí Cảnh tam trọng rất mạnh mẽ nhưng có thể mạnh đến đâu cơ chứ?! Mộ Dung Vô Ngân tuyệt đối không tin với cảnh giới chênh lệch như vậy thì làm sao hắn có thể dễ dàng bù đắp, đặc biệt là đối với việc lĩnh hội và vừa dùng sức mạnh để bù đắp?



Thế nhưng hắn nhận được thông tin là Luyện Khí Cảnh nhị trọng Diệp Vân lại dường như có thể gắng gượng chống lại sức mạnh của cao thủ Trúc Cơ Cảnh nhất trọng. Cảnh giới hiện tại của hắn lại tiếp tục đột phá lên đến Luyện Khí Cảnh tam trọng, vậy thì thực lực chân chính của hắn sẽ lại tăng thêm bao nhiêu lần nữa?



Mặc dù trong lòng Mộ Dung Vô Ngân vẫn còn nghi ngờ nhưng cũng chưa hoàn toàn để việc này ở trong lòng. Tu vi của hắn đã có thể miễn cưỡng ứng đối với cao thủ Trúc Cơ Cảnh tam trọng, nếu Diệp Vân có mạnh hơn nữa thì làm sao có thể chống lại cao thủ Trúc Cơ tam trọng?



"Diệp Vân, lúc ta mới quen ngươi thì ta đã đặc biệt xem trọng ngươi, cho đến hôm nay vẫn muốn ngươi trở thành người của ta. Sau này nhất định có thể chia sẻ được phần nào với ta. Dĩ nhiên là ngươi phải thuận theo ta, chuyện tìm hiểu về Kim Đan Đại Đạo căn bản cũng sẽ trở nên dễ dàng như trở bàn tay, gần như không có bất kỳ trở ngại nào. Chỉ có điều là ngươi lại nhiều lần lựa chọn sai lầm, điều đó thực sự khiến ta vô cùng thất vọng. Như vậy đi, ngày hôm nay ta cho ngươi thêm một lựa chọn nữa, chỉ cần ngươi quy phục ta, trở thành thuộc hạ của ta thì những việc trước đây xem như bỏ qua. Nếu không thì hậu quả ngươi sẽ không tưởng tượng được đâu." Mộ Dung Vô Ngân đứng chắp tay nhìn Diệp Vân mà từ từ mở miệng nói.
Diệp Vân hừ lạnh một tiếng, Mộ Dung Vô Ngân muốn đùa bỡn, vậy phải xin lỗi hắn rồi.



Hắn bước ra một bước, Tử Ảnh kiếm trong tay lóe ra điện mang lập lòe, thần lôi từ trên trời giáng xuống, trên không trung nổ tung ầm ầm, vang lên âm thanh đinh tai nhức óc.



“Diệt Thế Thần lôi!”



Diệp Vân khẽ quát một tiếng, dốc hết toàn bộ lực lượng Lôi linh khí trong cơ thể vào trong Tử Ảnh kiếm, khiến cho nó rung động nhanh hơn nữa.



Đây chính là chiêu Diệt Thế Thần Lôi chân chính, cần hóa Lôi linh khí trong cơ thể thành hơn một nghìn phần, hơn nữa trong nháy mắt làm cho nó chấn động một nghìn lẻ hai mươi tư, sau đó lại ngưng tụ thành một điểm, đánh ra lôi thần mạnh mẽ.



Lập tức, Tử Ảnh kiếm chấn động một nghìn lẻ hai mươi tư lần, sau đó đột nhiên thu lại, tất cả lôi quang ngưng tụ thành một điểm, hóa thành một đạo Diệt Thế Thần Lôi từ trên trời giáng xuống, đánh vào đỉnh đầu Mộ Dung Vô Ngân.



Giang Như Triều đứng ở xa sắc mặt trắng bệch, bây giờ hắn mới biết được, mình không những kém Tô Ngâm Tuyết mà nếu so sánh với Diệp Vân càng không chịu nổi, chỉ sợ Diệp Vân đánh một chưởng đã có thể dễ dàng lấy tính mệnh của hắn.



Tô Ngâm Tuyết đứng bên ngoài trăm trượng, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên một tia kinh hãi, hưng phấn đến hai bên má có chút đỏ hồng.



Mộ Dung Vô Ngân không có tránh lui, trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn, Băng Quang kiếm trong tay đột nhiên kéo một phát, chỉ thấy một đạo băng quang ngưng tụ trước người của hắn, sau đó nhanh chóng bạo liệt ra.



Băng quang màu lam sáng chói tươi đẹp rực rỡ tới cực hạn, nhìn từ xa chỉ thấy cực kỳ mỹ lệ. Đây quả thật là một mỹ cảnh thiên nhiên xinh đẹp được bàn tay của quỷ thần gọt giũa ra.



“Băng Quang Tam Hiện!”



Mộ Dung Vô Ngân khẽ quát một tiếng, băng quang xinh đẹp kia bỗng nhiên ngưng tụ lại, hóa thành một đóa băng hoa cực lớn, vô cùng đẹp đẽ, không ngừng xoay tròn, tản ra nhè nhẹ băng quang, nghênh đón Diệt Thế Thần Lôi đang đánh tới.



Hai đạo băng hoa màu lam và Thần Lôi Diệt Thế, lập tức va vào nhau.